Kẻ bắt nạt [ HùngAn ]
suy nghĩ lâu rồi mới nên fic mới tại cũng lười viết quá à, có vài bộ tôi ko ra chap mới nữa là bí ý tưởng thật rồi nha…
suy nghĩ lâu rồi mới nên fic mới tại cũng lười viết quá à, có vài bộ tôi ko ra chap mới nữa là bí ý tưởng thật rồi nha…
written by : tuyetdodođơn giản là lớp 10a1 và lớp 12a2 trường trung học phổ thông vieon đéo ưa nhau.texfic ft.văn xuôi ngõ.…
CP: SinhTus, Ngân Trung, RhyCapTóm tắt: "Phòng mình sẽ thay đổi," một giọng khác nói, nghe vang vọng trong sâu thẳm. Nhưng Trung không muốn quan tâm đến nó. Cậu vẫn tiếp tục xếp quần áo vào trong tủ. Vài phút sau, vẻ tĩnh mịch quay trở lại với căn phòng, nơi cậu chỉ có... một mình.TusTrung đáng iu quá nên tui đu nhẹ 🤣…
"Tình yêu là thứ không nên tồn tại trong nghành giải trí", và đáng sợ hơn là hiện thực sau khi mỗi người một ngả thì sự nghiệp của cả hai lại phất lên như diều gặp gió. Chỉ mong là đừng vì ngọn gió ấy mà quên đi lời hứa năm nào. Song Luân và Atus trong tình cảnh tương tự, nhưng có lẽ số phận cho em và anh được gặp nhau thêm một lần nữa tại chương trình ATSH.(Tất cả chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng, không có mối quan hệ gì tới thực tế)…
nghe vẻ nghe ve nghe vè câu đốiđối vần đối chữ đối cả mạng người .ooc, lowercase…
ông trùm×cảnh sát…
textfic, nói tục, oocNội dung tưởng tượng.…
- Truyện ngọt như kẹo kéo - Không kết SE - Bao giờ lười thì dropCảm ơn cậu vì đã ghé thăm tác phẩm của tớ…
tình yêu của chúng ta như một bản nhạc, một bản nhạc mà không ai có thể nghe được trừ hai ta..warning: k bế ẻm lên bất cứ nền tảng mạng xã hội nào, tình tiết không có thật, OOC, k toxic với nhân vật p/s: au chỉ biết viết mấy cái healing chữa lành thôi. nên nếu ai thích kịch tính thì mình chịu 😭iu mn nhìu nhoaaa 💗…
「❀」Nhành đào khẽ động dưới gió hạ, loài ve khép mình ẩn sau tán lá phong, vỗ đều đôi cánh mỏng, tru lên những tiếng gọi rộn vang giữa trưa trời oi ả...Nắng gọi gió, gió gọi mây, rồi mây lại gọi trăng đến.「❀❀」"Cộp cộp", thanh âm đan xen nhau, tựa như có kẻ đang khiêu vũ nơi sàn gỗ mục nát.Chiếc cửa sổ lỗi thời phủ lên mình tấm vải mạ sờn cũ, giờ đây lại được ai đó nhẹ nhàng kéo ra...Treo lên tấm kính mờ ảo ấy, là một dòng chữ vàng kim,"Welcome tu êđýt rìquéts."「❀❀❀」🍁 Tại hạ mở req, nhận đơn theo yêu cầu của chư vị.🍁 Và, thật sự thì tui vẫn còn nhiều mặt hạn chế trong edit lắm, trước mắt ổn chắc chỉ có bookcover và banner à.🍁 Lá phong đỏ đẹp ghê hé._Tui tranh thủ rảnh rỗi, hè về dù còn dl nhưng mà nôn quá nên đi kiếm việc chạy đơn để giết thời gian (?) nè, neheh =))).…
OOC, textfic x văn xuôi"Ai trên ai dưới?" ..."Nhắm lật được thì lật"..."Stop giờ thành Boss rồi hả?"...."Ê, em muốn lật"…
Bùng binh là gì ? Bùng binh là negav ☺…
"anh ơi, anh đi họp phụ huynh cho bé nhaaa"•ooc!•lowercase!!•đừng mang đi đâu ra khỏi wattpad.…
Thấy mấy anh trong atsh mê tú bơ quá và mình cũng zậy nên làm 1 fic luôn. Fic bao gồm các one short của một vài couple tus mà mình đu có cả tương tác giữa 1 số cặp khắc mình đu với tus nữa. HƯ CẤU KO MANG RA KHỎI WATT…
cute chữa lành ở đây. Nếu bạn đã quá mệt mỏi, cần được giải trí. Hãy bơi hết vô nha…
luật một: không lò vi sóng.luật hai: đọc luật một.[🐶🐰]…
Đi show mà một mét vuông có bốn người yêu cũ là cảm giác thế nào?Sản phẩm chỉ mang tính chất giải trí vui lòng không mang đi đâu hoặc đưa cho các anh trai…
Thanh xuân của họ thật may mắn khi tìm được nhau…
vừa về nước thì gặp tình cuối…
[CLOSE]***Cuộc sống là chuyến hành trình với bao chông gai. 20 tuổi, độ tuổi chênh vênh giữa dòng đời hối hả mới dạy cho ta rằng con đường ta đi chẳng bao giờ trải hoa hồng. Muốn chạm đến vinh quang và thành công, ta nhất định phải tôi luyện bản thân qua những ngày giông bão.Ta mới bước vào đời, còn ngỡ ngàng với bao điều mới mẻ và khó hiểu. Cuộc đời mà, hiếm có ai vững vàng bước đi khi mới chập chững bắt đầu. Nó khiến ta lạ lẫm, chông chênh, lạc bước và gục ngã trên chính con đường ta chọn. Đôi khi mệt mỏi, chùn bước, tưởng chừng trái tim non mềm như bật khóc. Ta nếm trải đủ mùi vị của thất bại, của cô độc, của sợ hãi bao trùm lấy tâm trí hàng đêm. Ta đau thể xác và cả tinh thần, nhưng rồi ý chí lại chẳng chịu thua, ta lại gắng gượng lật đật đứng lên và bước tiếp. Bỗng một lúc nào đó chợt dừng lại, giật mình thầm tự hỏi bản thân rằng: "Đây đã là lần thứ mấy ta đứng lên sau những cú vấp nhớ đời ấy?"Đó là mưa, là bão, là giông tố cuộc đời.[...]"Đã bao giờ" nhiều lắm, "lần đầu" cũng kể không xiết nhưng bạn hãy để ý lại xem, hãy cảm nhận lại cảm giác hạnh phúc khi còn là một đứa trẻ, một thanh niên mới trưởng thành chạm vào những hồi ức xưa cũ đó. Là nắng! Nắng của đời bạn đó!Sẽ đến một lúc nào đó bạn chợt nhận ra rằng những cơn mưa đang dần bào mòn con người nhút nhát chênh vênh của bạn mà tôi luyện nó trở nên mạnh mẽ và kiên cường sương gió. Nắng là hạnh phúc, mưa là cơ hội...Chong Chóng - blogradio.vn…