Ánh Trà: 17 tuổi, dễ thương, học giỏi mà không dám thể hiện vì sợ bị mọi người ghét. Minh Thiên: 17 tuổi, đẹp trai nhưng lạnh lùng, chỉ nói chuyện với người hắn thích, con của tập đoàn KaiBlue. Ngọc Châu: 17 tuổi bạn thân của nó (Ánh Trà), xinh đẹp, tốt bụng. Nguyễn Tùng: 17 tuổi, đẹp trai, phong độ, bạn thân của hắn( Minh Thiên) và là con nhà thời trang Keylee, thích Ngọc Châu mà không dám nói. Haruka: 17tuổi, đẹp, thích Thiên, cấm ai đụng vào Thiên.…
Aiku rất có hứng thú với cô bé nhà Bachira, chỉ ra vẻ ngông nghênh ghét bỏ của em làm gã buồn quá đi mất. Tuy là gã tồi thật nhưng đâu phải ai cũng vậy, đằng này còn là cô bé mà gã đã theo đuổi 2 năm trời nữa." Bé con à, bộ anh có chỗ nào không vừa mắt em hả?" Gã tựa hẳn thân người to lớn của mình vào bờ vai nhỏ, nói." chỗ nào cũng không vừa mắt " Em trừng mắt nhìn gã, sau đó lạnh nhạt nói." Em đang ngại hả? Không sao, từ từ sẽ quen...thế bao giờ chúng ta bắt đầu mối quan hệ đây em?" " Khi nào anh xuống mồ đã"" Cũng được, miễn có em đi cùng" Gã vươn tay chạm nhẹ vào vùng da trắng mềm mại của thiếu nữ, say mê, từ từ chạm môi vào.…
Draco Mafoy- kẻ mang dòng máu quý tộc của giới phù thủy chưa bao giờ thấy có con bé nào dám khen thẳng mặt mình." Mafoy, biết gì không? Cậu đẹp trai đến nỗi mỗi lần gặp cậu, thứ hiện hờ trong đầu tôi chỉ có nụ cười nhếch mép bảnh bao của cậu thôi. Nè, bớt đẹp lại được không, định ám ảnh tôi đến hết đời hay gì"" Được quý cô đây khen thì vinh hạnh cho cô quá, thế tôi hỏi cô, rõ ràng là thích tôi thế mà tại sao lại ve vãn bên cạnh thằng Potter làm gì vậy?" " Thôi nào quý ngài ghen tuông, cậu nên biết phân biệt giữa ve vãn và tình bạn thật sự đi. Vả lại cậu có đẹp trai thế nào thì gu tôi là Harry nhé"…
Văn án: Từ xuất thân lúng túng vướng víu, đến quyền khuynh thiên hạ gian thần vợ,Từng bước đều khó khăn Du Lăng Tâm rốt cục vẫn là tâm lực lao lực quá độ, ôm hận nhắm mắt.Ai ngờ lại mở to mắt, vậy mà lại về tới mười ba tuổi khuê bên trong thời gian.Chờ chút, người nào đó lúc này không phải hẳn là bắt đầu ốm đau a,Làm sao lại chết như vậy da lại mặt, vung đều thoát không nổi rồi?Du Lăng Tâm: Buông ra! Ngươi tổng sờ tay ta làm gì!Tuân mỗ nhân: Ta làm bài vị những năm kia, ngươi không phải cũng mỗi ngày sờ ta a?Bài này từng dùng tên: 【 trùng sinh chi linh lung bốn phạm 】Bài này dự bị tên: 【 hắn không làm bài vị những năm kia 】 【 thiên kim đích nữ nghịch tập nhớ 】 【 cẩm tú hoa năm thiều quang ấm 】 【 nói nhiều tác giả não động nhiều 】 【 tác giả lựa chọn khó khăn chứng các ngươi nhìn ra đi 】Gỡ mìn: 1v1, song trọng sinh, HE, ngọt, thoải mái, giày vò, đại khái cứ như vậy đi.Nội dung nhãn hiệu: Ngọt vănLục soát chữ mấu chốt: Nhân vật chính: Du Lăng Tâm, Tuân Triệt ┃ vai phụ: ┃ cái khác:…
■ Phần giới thiệuCó duyên thì tức sẽ gặp được nhau đến với nhau, còn không duyên thì cho dù có cố gắn tạo quan hệ như thế nào đi nữa thì nó cũng vẫn là không thể đến với nhau. Lần đầu gặp hắn cô cứ luôn gọi hắn là mỹ nhân này mỹ nhân nọ lại còn thờ ơ với hắn. Hừhh chỉ có người này mới dám làm vậy với hắn thôi thật tức chết mà thôi được phải dạy đỗ lại cô ngốc này mới được.........đã nói rằng không quen sao hắn ta cứ bám víu không tha vậy =.= thôi được nếu hắn đã muốn chơi vậy cô sẽ chơi tới cùng xem ai là người bỏ cuộc trước đây ^_^ . Nhưng mà...ấy chết cô rồi hắn ta như vậy cư nhiên mới lần gặp đầu tiên lại hôn cô hôn tới nghẹt thở lại còn có ý định xin sđt của cô •_•||| xí nằm mơ đi cô mới cho hắn... còn còn giở trò đồi bại nơi đông người như vậy cô thực xấu hổ nha hắn đồ mặt dày không biết xấu hổ thì thôi đi tự mà làm một mình cô sợ quá lại bỏ chạy để quên điện thoại mới đau ㅠㅡㅠ được rồi tên khốn này cô thề phải giết hắn xem như sáng ra đường quên thắp nhang T.T...…
Ngày 19/04/2016Tôi thật sự buồn đấy, thật sự để tâm để tâm đấy. Cậu không biết hay giả vờ không biết vậy.Tôi là Nhân Mã, Nhân Mã đấy. Tính lửa, cực nóng. Tính cực trẻ con nữa. Tôi thật sự rất trẻ con, cả chuyện vui đùa và chuyện buồn đấy. Tôi thật sự sẽ rất vui, nếu đc làm điều mình thích. Đặc biệt là làm với cậu - người tôi coi là bạn thân :/Nghĩ lại thì cũng nực cười Tôi coi cậu là bạn thân đấy, nhưng cậu có biết không ? Ai nhìn vào cũng bảo 2 ta là bạn thân mà dường như chính cậu không đồng ý điều đó. RẤT NHIỀU lần cậu đẩy tôi ra khỏi cái vòng tròn bạn thân của cậu. RẤT NHIỀU lần cậu xê dịch đi cái đích đến bạn thân. Những lần ấy tôi không biết, thật sự không biết, cứ chạy mãi tới cái đích ấy, mặc cậu thản nhiên nhìn. Có vài lần tôi thấy, nhưng tôi vẫn đâm đầu chạy. Thật sự tôi không biết mình chạy vì cái gì. Chắc là vì quá cô đơn mà bấu víu vào cậu, vào niềm vui bên cậu. Là do tôi tự huyễn hoặc bản thân thôi ? Đúng không ? Tôi không biết, thật sự không biết tôi đang suy nghĩ…
Mỗi người bọn họ đều là đồ ngốc, chỉ riêng hắn là ngốc hơn bởi hắn có không giữ mất chẳng tìm được .Mỗi người bọn họ đều mất 3 năm thanh xuân .Anh mất 3 năm để hi sinh vì tình yêu với hắn , theo đuổi hắn , bỏ lỡ cậu suốt 3 năm trời .Cậu biết anh không yêu mình , biết anh yêu hắn và theo đuổi hắn nhưng cậu vẫn kiên trì theo đuổi anh suốt 3 năm trời anh theo đuổi hắn .Còn hắn....hắn vốn không để anh vào mắt , đối với hắn tình yêu của anh còn nhỏ bé không bằng một hát cát , hạt bụi . Hắn đã lấy mất 3 năm thanh xuân của anh cũng đã đánh mất đi 3 năm thanh xuân của chính mình .Sau hơn mốc thời gian 3 năm ấy , ba người họ gặp lại nhau .Thì ra...anh và cậu đã ở bên nhau , cậu vẫn luôn kiên trì theo đuổi anh .Hắn lúc này mới nhận ra là hắn yêu anh...- Anh ! Em yêu anh ! Anh buông tay cậu ra . Cậu đưa tay ra nhưng không kịp nắm lấy tay anh .Anh bước từng bước đến phía hắn . - Châu Kha Vũ....Cả 3 người đều rơi nước mắt .Hóa ra 3 năm trời đó của họ đều là xứng đáng !!!…
Thể loại: Đam mỹ, gia đình, thế thân (có lẽ), ngược tâm,... [Còn cập nhật thêm]Đây là tác phẩm đầu tay của mình nên văn phong có thể sẽ bị gượng (hoặc rất gượng). Nhận góp ý để phát triển bản thân nhưng mong các cậu không quá gắt gao, mình cảm ơn ♡__________________________Nếu có người cho em một điều ước, em ước mình chưa từng vì ham muốn cuộc sống giàu sang mà tự biến mình thành con người khác.Em ước em có một gia đình yêu thương em, một người thật tâm yêu em, một danh phận không vay mượn bất kỳ ai và một lần được tự quyết định bản thân muốn làm gì.Khi đó, em sẽ trả lại cái danh thiếu gia cho người con trai ấy, không đánh mất bản thân để bấu víu gia đình không thuộc về mình, quang minh chính đại chăm sóc cho người bạn thuở nhỏ với nhiều căn bệnh bủa vây và thêm lần nữa được sống dưới cái tên chỉ thuộc về em.__________________________✍: 08 - 03 - 2022…
toplumdan elini eteğini cekmis dindar ebeveyenler cocuklarina evde hapis hayati yasatmaktadirlar . boyla bir aileni cocugu olan hester da ne baska bir cocukla nede disaridaki dunyayi gormus. hester ebeveyenlerine anlatilmamasi gereken bazi seyler oldugunu ogrenir artik biliyordu ki " SIRRIN SESİ YOKTUR O İCİNİZDEKİ EN KARANLİK YASAR OTURUR VE BEKLER"…
!!! LƯU Ý !!!-Mình không phải tác giả của bộ truyện tranh này, mình chỉ dịch nó thôi-Hãy vote cho mình nhé <3 Mọi thắc mắc xin để lại dưới bình luận-Có những ý kiến đóng góp hay mọi người muốn mình dịch bộ truyện nào thì hãy để lại lời nhắn cho mình nhé!!The author permit me to translation and posting. Please do not bring out without permission. Support by sharing and enjoying the author's personal page below: -Jesuka-arts.tumblr.com -calvateyla.tumblr.com…
Kitap yazmakta çok da iyi değilim ve başkalarının kitaplarını okuyarak oralardan kendimde yazmaya çalışıyorum. Bu programda da kitap yazma yeteneğimi geliştirmeye çalışıyorum. Umarım kitaplarımı beğenirsiniz. Yazmaya devam edicem lütfen beni takip edin☺.…
"Nàng, người con gái trong tranh hay là người con gái của lòng tôi?Bức tranh, bức tranh tôi vẽ em từ khi mình yêu nhau, mà vẫn chưa hề hoàn thành đến khi em ra đi...Bé con, bé con giống em, giống đến lạ lùng, để ghi nhớ rằng em có thật chăng?Và tình đôi mình còn dở, dở dang như chính câu chuyện mình vẫn kể, mình yêu nhau khi câu chuyện này bắt đầu, và mình đã chia tay khi hai nhân vật chính tôi viết vẫn chưa đến với nhau.Tôi có cảm tưởng cánh hoa cắm trong chiếc lọ kia rơi xuống cũng làm tôi nhói lòng, sao em lại đẹp đến thế, đẹp đến nỗi những tác giả của sự ảo ảnh đang bấu víu lấy em. Em hỏi tôi em là ai ư? Em đã từng là người tôi đánh đổi mọi thứ để nhận lấy một nụ hôn từ em. Có gì đáng sống ư? Vì em là lí do, là vì tôi lỡ thương em nhiều đến mức tôi nói rằng tôi muốn em mãi cười như vậy. Tình mình vượt qua nhiều thứ em có tin không? Chắc không buồn đến bây giờ nếu mình đừng đớn đau......."…
Thanh xuân , phỏng chăng là quãng thời gian chờ đợi dài ơi là dài? tôi đợi cậu,hay cậu đợi tôi,có lẽ tất cả đều vô nghĩa bởi lẽ thế giới tăm tối của tôi là anh đã bước vào kéo tôi ra ngoài ánh sáng lẵng quên đi tất cả những đau thương cùng cực chỉ giữ riêng mỗi nụ cười và gương mặt người con trai ấm áp . Chờ đợi? là 2 năm ? 7năm ? hay là cả cuộc đời? Giữa hai ta tồn tại điều gì nhỉ? Là vấn vương, lưu luyến. Duyên phận hai ta trắc trở làm sao ! Vượt qua tất cả mới biết rằng có lẽ chờ đợi không phải là tất cả mà cái kiên nhẫn bám víu không rời lấy niềm hi vọng dù có chút cố chấp như loài hoa hướng dương dù nhỏ bé nhưng vẫn trông chờ vào một ngày Mặt Trời dừng lại . Câu chuyện chưa viết mở đầu đã thấy cái kết bi thương.…
Một người thầy xàm xí từng dạy: " Nguồn gốc của mọi bi kịch là cố chấp, không chịu buông bỏ."Linh Chi mỉm cười nhưng mắt không ngừng rơi lệ.Đã đến lúc nó phải buông bỏ. Buông bỏ cái chết của ba mẹ, buông bỏ tình yêu chết tiệt, buông bỏ sinh mệnh...Linh Chi nhắm mắt, thả người rơi tự do xuống con sông sâu chục mét.Tờ báo nhăn nhúm bám víu bên thành cầu với tiêu đề nổi trội: Vợ chồng son của tập đoàn SONA đón chào cặp song sinh long phụng.******Yêu là gì?Là khi anh và em, âm dương cách biệt, anh vẫn yêu em.Là khi em không thể nhớ lại, cũng không quên đi cách yêu anh.******Đặng Vũ Duy, anh lớn của trường SAGOSCHOOL.Hà Linh Chi, con ngốc từ nước ngoài về.Ảnh: pinterest…
đối với một đứa cuồng Tsukkiyama đối với mình mà nói chỉ đẹp khi không hoàn hảo.Họ có thể yêu nhau nồng nhiệt nhưng Tsuki và Yams đều nên có cho mình một mái ấm riêng.Dù có ở nơi đâu,đi cùng ai,...thì tình yêu ấy vẫn vẹn nguyên.Và thật tuyệt biết bao nếu sợi dây gắn kết giữa họ là điều gì khó nói và đặc biệt hơn là chỉ ở gói trọn trong tình cảm thường thấy.Nhân sinh quan của mình không giống các bạn và đừng ném đá nếu nó không đi theo chuẩn mực đạo đức nhé.…
Những năm tháng sau này, điều quan trọng nhất chúng ta cần làm là sống vì bản thân mình. Trách nhiệm, gánh nặng, niềm tin, người thân, tình yêu...một thời tuổi trẻ chúng ta đều đã sống hết mình vì những chân lý ấy, nhưng đến sau cùng, tuổi trẻ đi qua, chúng ta bất giác nhìn lại, có lẽ giữa vòng xoáy cuộc đời, chúng ta lại vô tình bỏ quên mất chính bản thân chúng ta trong những ngổn ngang và vá víu... Ở những năm tháng đen tối nhất của cuộc đời đã có một người xuất hiện và cùng vượt qua , thì sau này họ có ra đi, thì cũng đừng lấy gì mà oán trách? Trên đời này sẽ luôn có những người như vậy, bước vào cuộc đời ta mục đích chỉ là dìu dắt, chia sẻ, nhưng lại không phải là người có thể cùng ta đi đến cuối đời. Ít nhất ở những năm tháng ấy tình yêu của họ đã từng chân thật...vậy thì còn gì để oán trách đây? Cuộc đời đến sau cùng cũng là một hành trình với những điểm dừng và bước ngoặt. Thất vọng, hay là phản bội, suy cho cùng cũng là một bài học. Cho đến thời khắc cuối cùng, tất cả cũng chỉ còn lại hai chữ "hồi ức".....…
"Bố ơi, sống và tồn tại khác nhau thế nào ạ?Trước một câu hỏi tưởng chừng không quá khó để trả lời, bố của tôi đã ngẩn người khi đối diện với câu hỏi này. Ông ấy suy tư mãi mới cất giọng trả lời tôi "Con yêu, sống chính là phổi con đang hoạt động, tim con vẫn còn đang đập mỗi giây trôi qua, và con vẫn hướng đến lý tưởng của mình, hoàn thành giấc mơ chạm đến vị trí của người con ngưỡng mộ và vượt qua họ. Còn tồn tại, con chẳng có gì ngoài một thân xác đang cố gắng bấu víu lấy những phản ứng sinh học thôi, con không có lý tưởng, không ước mơ và không có mục đích để tiếp tục." Tôi gật gù đồng ý với những lời mà bố đang nói, về những định nghĩa tưởng chừng giống nhau nhưng lại khác biệt. Chợt, tôi muốn hỏi bố một câu hỏi mà mình đã chôn giấu bấy lâu nay. "Bố đang sống hay tồn tại ạ?" Bố nhìn sâu vào đôi mắt tôi như đang tìm kiếm một điều gì đó, phải chăng tôi đã đặt một câu hỏi sai? hay tôi không nên hỏi điều ấy chăng. Bố xoa đầu tôi, như thuở xưa khi mỗi lần tôi làm tốt một chuyện nào đó. "Bố phải sống đến ngày đó."…
« Anh như mặt trời sưởi ấm trái tim em, soi sáng thế giới của em, là sợi dây em bám víu, là ánh sáng dẫn đường cho cuộc đời em. Khi em sợ hãi buông tay anh để chạy trốn, lúc đó mới biết anh chính là linh hồn, là cả thế giới của em » _An Nhiên.« Khi bên nhau em thường hay nói 'anh là mặt trời, là hơi ấm, ánh sáng của em'.. nhưng em lại không biết rằng mặt trời của em cũng bị đốt cháy trong chính ánh sáng đó, cũng muốn chạy trốn khỏi ánh sáng đó. Ngày gặp em anh như tìm thấy nơi đến của cuộc đời mình. Nếu em nói anh là mặt trời thì anh sẽ nói em chính là mặt trăng của cuộc đời anh, như ánh sáng mát lạnh, như cơn gió trong lành đến làm dịu mát thế giới của anh. Em là cuộc đời anh, là thế giới, là tất cả những gì anh muốn có trong cuộc đời này »_ Thiên Phúc. Định mệnh cho chúng ta gặp nhau, rồi lại khiến hai ta chia xa.. Như quy luật của tự nhiên, mặt trăng và mặt trời Liệu rằng ta có thể bên nhau?…
「 [ OP / AllLuffy ] Tình 」〖 Fanfic , đồng nhân One Piece , Allmain ( AllLuffy ), Tình cảm nam x nam ( Yaoi / Đam Mỹ ) 〗〖 Tác phẩm gốc - One Piece ( Tác giả : Oda Eiichiro ) 〗〖 Tác giả fanfic - Hoàng Thượng - Diều 〗〖 Couple - AllLuffy 〗『 Chữ người, chữ tìnhChữ anh, chữ emChữ ghét, chữ yêu. 』▭▭▭▭▭▭▭▭Lưu Ý - Warring :Trước khi đọc tác phẩm hay buông lời lăng mạ hoặc ý kiến gì đó, yêu cầu bạn biết tiếng việt và đọc rõ nội dung sau. Tôi theo đảng AllMain, có thể cả 1x1, đơn giản tôi thích thì trèo, thích là viết, vì tôi có thực lực để làm điều đó, mà nó để thỏa mãn nhu cầu chính tôi, có thể cốt truyện xảy ra rất nhiều việc, nhưng nên nhớ, tôi không phải tác giả gốc mà bám víu vào nội dung chính? Các bạn ship couple khác, góc trái màn hình, next.Các bạn không thích đọc loại này, next.Tôi viết để giải trí, không phải sử dụng hai bán cầu não gây gổ với ai, cảm ơn.AllLuffy nghĩa là viết trộn lẫn nhé, nếu sai sót hãy bình luận, tôi xin tiếp thu và sửa chữa, nếu chán ghét và bình luận phản cảm, tôi xin phép block. Tôi viết vì yêu thích, chả phải nghe lời nhục mạ của ai. Mong bạn sẽ giải trí được phần nào đó, sau cùng cuộc sống…
Tình yêu không tự nhiên có, cũng không tự nhiên mất đi. Mà do nhịp đập con tim, Hướng đi của lí trí... Đã tạo nên tất cả. Anh và cậu được định mệnh gắn chặt với nhau, nhưng cuộc đời trớ trêu thay lại làm họ gặp cách trở mà xa nhau, vậy khi gặp lại tình cảm ấy sẽ như thế nào. Liệu họ có đến được với hạnh phúc mà mình tìm kiếm. Để có được hạnh phúc với tình yêu đó, anh và cậu phải tự mình nắm lấy. Hạnh phúc là do bản thân mình chọn lựa.…