[ RhyCap ] bé.
mỗi chap là một câu chuyệntất cả chỉ là trí tưởng tượng của nhỏ tác giả trước khi đi ngủ :>…
mỗi chap là một câu chuyệntất cả chỉ là trí tưởng tượng của nhỏ tác giả trước khi đi ngủ :>…
về chuyện ngày dài trên con xe tắt máy, vài kỷ niệm đẹp hai ta bắt lấy.…
"anh là nơi an trú còn em về yên giấc ngủ."ooc and lowercase.…
"chúng ta sẽ là mãi mãi"…
"Nhỡ mình xa nhau có quay lại được không anh ?""Được, chỉ cần mình còn đủ tình cảm và chân thành... Sẽ quay lại được"…
shortfic…
RhyCap💙…
Đôi khi ta ước thời gian như ngưng đọng lại, để cảm nhận sự lạnh lẽo của cơn gió mùa, để nghe tiếng tí tách của phin cà phê, để nhớ lại một cuộc gọi lúc nửa đêm mà ta vô tình bỏ lỡ.…
cậu và em yêu nhau vào thế kỉ 20cậu và anh yêu nhau vào thế kỉ 21…
Nội Dung Được Triển Khai Hoàn Toàn Dựa Trên Ý Tưởng Của Tôi, Vui Lòng Không Sao Chép._Tobu_…
Được truyền cảm hứng và viết dựa theo bài hát Snowman - KAITO.Một phép màu giữa mùa đông hay đơn thuần là một sự tưởng tượng trong tuyệt vọng ? Vẽ nên một bức tranh tươi đẹp hay u ám là dựa vào góc nhìn của bạn.Đây là truyện ngắn đầu tiên của mình. Mọi góp ý của các bạn sẽ được chào đón . Vì vậy đừng ngại cho một bình luận sau khi đọc. Cảm ơn!…
giấu diếm 7 năm sao lại lộ rồi?…
kí sự ☁️🌧️ của các cặp đôi warning: không bế đi bất cứ nơi đâu khỏi wattpad…
[14:00] Vì sao thứ 15 của 𝐌𝐄𝐓𝐄𝐎𝐑𝐈𝐓𝐎.ánh đèn của paris xinh đẹp như đôi mắt kim jeonghyeon.…
- Quang Anh làm gì đó?...- Sao hỏi không trả lời?...- Cậu khinh thường tôi sao? ...- Này ( đẩy vào vai )."Gì""Không thấy đang đeo tai nghe à""Phiền"Quang Anh 18 tuổi là sinh viên năm hai của ECAL - ngôi trường nghệ thuật danh giá nằm giữa lòng Lausanne thanh bình. Cậu thường ngồi bên khung cửa sổ tầng ba của xưởng vẽ, nơi nắng sớm xuyên qua từng lớp kính trong, đọng lại trên mi mắt và mái tóc nâu mềm như sương mờ tháng Ba.Người ta hay bảo Quang Anh giống như một nét cọ lướt nhẹ không ồn ào, không sắc sảo, nhưng cứ thế len lỏi vào tâm trí người khác. Trong lớp học đầy tiếng nói chuyện sôi nổi, cậu vẫn luôn là người ngồi lặng lẽ, phác họa từng chi tiết nhỏ nhất trên tờ giấy trắng, tựa như đang lắng nghe một bản nhạc chỉ mình cậu nghe thấy.Có lần, giảng viên hỏi: 'Vì sao em chọn theo nghệ thuật?'Cậu đáp nhỏ, mắt vẫn không rời nét chì: 'Vì em muốn giữ lại mọi khoảnh khắc đẹp đẽ, trước khi chúng trôi đi như tuyết tan trên mái nhà tháng Tư._Người ta bảo St. Moritz là nơi dành cho những kẻ có tiền hoặc có ước mơ. Đức Duy không có cả hai.Cậu từng học Kỹ thuật tại một trường đại học lớn nơi mà mọi giấc mơ bay xa được vẽ nên bằng lý thuyết và những con số. Nhưng rồi một ngày đầu đông, cậu lặng lẽ rút hồ sơ, mua vé tàu đêm về phía Graubünden, mang theo duy nhất một chiếc vali và một email xác nhận làm việc tạm thời tại trường đua ngựa White Turf.White Turf không giống bất kỳ nơi nào cậu từng biết. Băng tuyết trắng xóa trải dài, ngựa đua phi băng băng qua mặt hồ đóng băng, và những bước chân người lạ.…
"Tiếc nhau 1 lời, mất nhau 1 đời"Theo dõi Tik Tok "Tynk_05" 4k flow để xem cập nhật mới nhất và đừng quên vào fanpage "FC - Rhyder⚡ và Captain 🐑" trên Messenger để cập nhật thêm về RhyCap nhaa…
tưởng tượng thôi…