Màu U Tối [𝐂𝐡𝐚𝐫 𝐱 𝐑𝐞𝐚𝐝𝐞𝐫]
Đoạn đường sau này, anh không thể tiếp tục cùng em bước đi.Warning: Maybe OOC, angstAu: Gấu mèo và táo…
Đoạn đường sau này, anh không thể tiếp tục cùng em bước đi.Warning: Maybe OOC, angstAu: Gấu mèo và táo…
Char x reader.…
Chỉ là những câu chuyện ngắn giữa y/n với ai đó…
Lần đầu viết truyện văn phong lủng củng mọi nguồn thông cảm…
tổng hợp những headcanons của mình về các char trong hsr thui ne…
ngọt, đắng, cay.…
Nếu lúc đó thế giới đừng quá ác độc với hai đứa nhóc.•••"Nếu đôi ta chưa từng gặp nhau, liệu đời em có khổ đến thế?"•••"Đông năm ấy em từng nói em thích hoa cúc. Hoa đây, nhưng người đâu rồi?"•••| WARNING⚠️: |
cô gái chấp nhận đi nào tôi không có thật , không yêu cô , không biết đến sự tòn tại của cô . Bao nhiêu những trân tình xin hãy tặng cho kẻ thật sự có thể cùng cô đi hết cuộc đợi này . Chứ đùng cho nét vẻ của tác giả…
chỉ là cái ôm mỗi khi mệt mỏi…
Chỉ là những câu truyện về char HSR x reader mà tôi dịch từ trên tumblr.…
Tổng hợp những oneshot Kuroba Kaito/Kaito Kid x Readers.Chỉ đăng tải duy nhất tại W.a.t.t.p.a.d…
meow meow meow…
người và em, một cõi đời ô uế, một ngọn tình đau thương.tổng hợp oneshot mình dịch cho blade và fem!reader, fic dịch chui, xin đừng mách tác giả và đem đi đâu nhé.[iyiwe;;]…
Char x Reader tới đây…
Warning: OCC⁉…
khung cảnh pháo hoa nở rộ, là lúc chị ngỏ lời yêu em…
mảng linh hồn ta và người cháy rụi trong đốm lửa.tổng hợp fic mình viết và dịch dành cho shanghen scar và f!reader, viết là tự tay, còn dịch thì mong mọi người đừng mách lẻo cho tác giả nhé.[iyiwe;;]…
Điều em tiếc nuối trước khi rời đi là không thể nói yêu anh một cách trọn vẹnTại sao người thứ 100 lại là anh ấy...::Nếu việc biến mất có thể giúp em sống lại lần nữa anh sẵn sàng làm vì em…
-this is my first story about rwby but in other universe the characters will be a lot different so please keep this in mind-in the story i get inspiration from fab tvi do not own rwby and products of fab tv…
lowercase; harry potter x reader; nắng vàng.milk vetch (hoàng kỳ): "sự hiện diện của em xoa dịu đau đớn nơi tôi"…