Không cần giớt thiệu mình nghĩ khi mn nhìn thấy tiêu đề truyện thôi cũng biết đây là sự đợi chờ trong vô vọng đến khi cái chết chia lìa sự vô vọng đó. Mặc dù là sự chờ đợi trong vô vọng nhưng m.n ko nghĩ tới đôi khi sự chờ đợi lại khiến ta hòai niệm. Hòai niệm những thứ đẹp đẽ đã từg có. Trôi qua theo từng năm tháng, trong ai cũng đã sẽ từng chờ đợi chỉ khác là sự chờ đợi đó ngắn hay dài. Bạn chờ đợi là vì điều j? _Vì một ng ko còn yêu mình. Chờ đợi cũng giống như là bạn thực sự vẫn còn chấp niệm đối với tình yêu hơn cả sinh mạng đó nhưng lại chỉ có một ng chấp niệm trong tình yêu đó.…
"tình cảm thì vẫn ở đó nhưng sao người đã đi rồi...tại sao?" dựa theo câu hát "sao đôi tay chưa buông đôi chân em đi rồi" • Call its name "Điều Khác Lạ" au : Yoon199393 Được au loé ra ý tưởng khi nghe Điều Khác Lạ - Đạt G x Ngọc HALEYY 🎵start : 202052 finish: ...?...…
Trước khi xuyên không, Tô Thanh Hà là một sinh viên mẫu mực hiếm gặp, được mệnh danh là "phượng hoàng giữa bầy gà". Sau khi xuyên không, cô thật sự chẳng muốn trở thành phượng hoàng bay ra từ ổ gà, bởi lẽ đây đâu phải chuyện một người bình thường có thể làm? Trong khi cô cũng chỉ là một người bình thường mà thôi. Thể loại : Xuyên không, điền văn. Từ khóa tìm kiếm: Nữ chính: Tô Thanh Hà Nhân vật phụ: rất nhiều Nhân vật quần chúng: vô cùng nhiều.…
"Shikasen - kun" by Hinata "Thỉnh gọi ta đại khoa học gia" by Shikasen "Shikasen - kun" by Hinata "Thỉnh gọi ta đại khoa học gia" by Shikasen "Shikasen" by Naruto Oành ——— "Thỉnh gọi ta đại khoa học gia" by Shikasen "Vì cái gì chỉ đánh ta" by Naruto "Bởi vì Bạch Phú Mỹ là có đặc quyền."P/S: Coi được khoảng hơn chục chương rồi :3 truyện hài nha...…
Cô - Thiên thần "não cá" của trường trung học PCô - Cô gái mê soái ca, thích đọc truyện, tính trẻ con, mặt dàyCô - Đại tiểu thư Hoàng Thiên giaHắn - Soái ca "khó chiều" của trường trung học PHắn - Chuyên tự nhiên, thích chọc phá cô, lạnh lùng, nhưng rất cuteHắn - Đại thiếu gia Phan thị Hai con người, hai thế giới, họ làm sao để đến với nhau? Câu chuyện về cặp oan gia cute xin bắt đầu! Hãy ủng hộ mình nhé! P/S: Mình mới viết lần đầu nên có dở thì đừng chê nha, cảm ơn ~…
Jeon JungKook từng nói:Muốn kết hôn với một người mà khi đi ngang qua cậu ấy có thể nghe thấy tiếng chuông từ người đó. Đây là vì JungKook đã từng xem 1 bộ anime Nhật là " Kimi no Na wa".2 nhân vật chính nhận ra nhau khi nghe thấy tiếng chuông.Khi đọc đến đây các cậu nghĩ sẽ không ai hoàn thành ước mơ của JungKook phải không nhưng sai rồi cô gái ấy ngay đây.Hãy cùng đọc câu truyện này nhá;)…
Ta vì hắn mà làm tất cả...nhưng cái ta nhận lại chỉ là sử lạnh nhạt của hắn.......hắn chưa bao giờ quan tâm, để ý đến ta......ta đã cố làm tốt tất cả nhưng chỉ nhận lại một cái lạnh lùng.....ta mù quáng yêu hắn mà đã bỏ lỡ tất cả hạnh phúc cuộc đời của ta.....lời hứa năm xưa hắn đã quên....nhưng ta còn nhớ và chỉ có một mình ta nhớ....chỉ có một mình ta thực hiện.....ta làm một quân cờ tốt trên bàn cờ hắn....hắn sai gì ta làm đó....hắn có bị gì đều là ta lo lắng cho hắn......hắn đau buồn ta an ủi....nhưng chỉ nhận lại một câu" tao đã nói bao nhiêu lần rồi,tao không cần mày an ủi không cần mày quan tâm đến chuyện của tao mày cút đi, mày chỉ là quân cờ của tao chỉ để sai khiến mày tốt nhất nên làm tốt bổn phận của mày".......hắn đau lòng vì người hắn yêu....còn tim của ta đã bị hắn đâm từng nhát dao....lúc người hắn yêu bị thương xây xướt ngoài da hắn quân tâm đủ thứ....còn ta bị quân địch bắt hành hạ tra tấn đủ loại vết thương trên người lúc ta về hắn chẳng quan tâm mà còn chửi ta" mày làm gì mà giờ mày mới về thật vô dụng chỉ thoát ra còn mất thời gian người như mày tao không cần"......ta vì hắn mà đỡ cho hắn một nhát kiếm.....ta tưởng hắn sẽ quan tâm....nhưng hắn đã đi đâu đã đi từ lúc nào để ta lại ta nằm trên nên đất lạnh lẽo máu chảy nhuộm đỏ cả quân phục.....cuối cùng ta biết rằng hắn là đi cứu hắn yêu....ta tuyệt vọng nằm đó....nếu có thể quay về quá khứ ta sẽ làm những gì ta muốn.Truyện này của mình thì không liên quan đến lịch sử hay chính trị, không có ý xúc phạm quốc gia…
Nàng là nữ nhân duy nhất trong Cửu Thần Vương Phủ được hắn nhất mực sủng ái, che chở, dùng cả tính mạng, danh dự, đánh đổi vị trí Đế Vương cũng không nỡ làm Nàng tổn thương dù là một chút. Sẵn sàng từ bỏ ngôi vị, từ bỏ hận thù, sẵn sàng đối đầu với Vương Quân chỉ để bảo vệ Nàng an toàn, vì Nàng mà không ngừng suy tính cho đến khi chết đi mối bận tâm lớn nhất vẫn là Nàng.Hắn còn nói "nàng có một đôi mắt như trời sao lấp lánh, đẹp tựa mây bay, đôi mắt ấy có thể xoa dịu hồng trần, xoa dịu nổi đau của người khác nhưng mãi mãi không thể xoa dịu nổi đau của ta".Một đời thanh liêm vì giang sơn xã tắc lúc chết đi thân thể nguyên vẹn cũng không còn, lưu lại 2 điều hắn đắc ý nhất kiếp này: 1 là hắn không phụ thiên hạ cũng không phụ nàng; 2 là hắn đã suy tính quãng đường còn lại cho nàng tin rằng nàng sẽ thật hạnh phúc.Lúc gặp Mạnh Bà nhận bát canh còn nhờ cậy chuyển lời đến Nàng, hắn nói "cuối cùng vẫn không kịp".9 ngày sau nữ nhân của hắn thân mặc xiêm y trắng nguyện ngâm mình 1000 năm trên sông Vong Xuyên chỉ mong kiếp sau có thể gặp lại hắn, kết quả thật khiến lòng người nguội lạnh.…
Có một tiểu cô nương đeo mặt nạ bạc luôn chạy theo sau hắn gọi hắn "Tứ ca ca". Cả thiên hạ nói nàng mang quỷ dung không thể gặp người, nàng vẫn hằng ngày tươi cười chạy khắp kinh đô.- Sở tiểu thư ... Thứ ta muốn là thiên hạ. - Hắn lạnh lùng phẩy tay áo, hừ lạnh bỏ đi. - Huynh muốn thiên hạ... Ta lấy cho huynh. - Tiểu cô nương ngã dưới đất, tay nắm thành quyền mặc kệ bùn đất bám vào từng ngón tay thon dài trắng nõn. Chỉ là câu nói này nàng nói nhỏ, nhỏ tới mức chính nàng cũng không nghe rõ.Một đạo thánh chỉ, nàng được chỉ phúc vi hôn cho thái tử đương triều. - Tứ ca ca... Huynh muốn thiên hạ, Nhan Nhi đã đem về cho huynh rồi. Huynh không cần Nhan Nhi, Nhan Nhi cũng sẽ không cản bước chân của huynh nữa. Nhưng... Tứ ca ca, kiếp sau... ta không muốn yêu huynh nữa.Một thân giá y đỏ thẫm, vạt áo tung bay theo chiều gió.Hắn nhìn thân ảnh ấy biến mất dưới vực sâu vạn trượng, tay hắn giữ lấy chiếc mặt nạ bạc. Thì ra tìm kiếm một người khó như vậy, dễ dàng như vậy...…
【 như vậy, ngươi có hay không vì nam nhân tang quá mệnh? 】Văn án 1:Lâm Đại Ngọc nhìn đến chính mình đã chết, vốn định đi lên luân hồi lộ, không hiểu bị kéo vào một cái 【 thập cấp luyến ái não tiến công chiếm đóng đàn 】, mà chính mình chính là cái kia may mắn bị tiến công chiếm đóng mục tiêu!Cái gì? Cần ở chúng nữ dưới sự trợ giúp hoàn thành sống lại nhiệm vụ tài năng vì chính mình cùng chúng nữ thắng được luân hồi cơ hội?Ngươi chiếm được Bạch Tố Trinh "Tra xét", "Ngàn dặm nhĩ" tiền lì xì kỹ năng! Ngươi chiếm được Dương Ngọc Hoàn "Tỳ bà" kỹ năng! Ngươi chiếm được Đỗ Thập Nương "Tuệ nhãn", ngươi chiếm được Hải Lan Châu "Điềm đạm đáng yêu" kỹ năng, ngươi chiếm được Trần A Kiều "Khí phách sườn lậu" kỹ năng, ngươi chiếm được Thôi Oanh Oanh "Lặng yên không một tiếng động" kỹ năng...Cuộc đời này có các ngươi làm bạn, gì sầu không...Chúng nữ: Chúng ta nghĩ đến chính mình là làm trợ công , cũng không phải là đến ăn "Cẩu lương" .…
Cp chính: Hàn Thuyên x Chu Kình Lạc Alpha thuần thục trưởng thành tổng tài công x Omega tiểu thiếu gia mềm mại nhuyễn manh thụThể loại: Đam mỹ, 1x1, abo, ngọt sủng, đô thị, cưới trước yêu sau, AxO***Trước: "Trước khi đăng kí kết hôn, tôi cần phải xác nhận với cậu, hôn nhân của chúng ta hoàn toàn là dựa trên lợi ích. Tôi sẽ không đánh dấu cậu." "Dạ" Sau: "Vợ, tôi muốn đánh dấu em." Cái này, cái này hình như không có trong hợp đồng...…
Đây là câu chuyện đề cập về đời sống của một cặp vợ chồng bình thường. Xung quanh họ là một người mẹ chồng bảo thủ trọng nam khinh nữ, những người luôn muốn chen chân vào hạnh phúc gia đình họ"Trong tình yêu có sự chân thành nhưng cũng có sự ích kỷ. Nếu như sự ích kỷ ấy của em có thể đổi lại một gia đình hoàn hảo hơn hạnh phúc hơn cho anh thì em bằng lòng đánh đổi tất cả""Có em, có anh, chúng ta là người một nhà. Anh không cần gì hết, anh chỉ cần em..."…
"Phác Trí Mẫn...Từ nay hậu cung ta khôngmàng,chỉ cần em luôn cạnh ta""Xin lỗi,nhiệm vụ là nhiệm vụ,không đặttình cảm lên nhiệm vụ""Ta yêu em.em giết ta cũng được,đừng ânhận nhé,ta vẫn thương em,hải quỳ vẫn cần người chăm sóc..."_Chuyện tình Mẫn Doãn Kì & Phác Trí Mẫn_-Không Chuyển ver,đạo văn-…
"Là ngươi?" "Là ta" hắn cùng nàng tương ngộ, hiện thực cùng trò chơi kết hợp. "Đại thần, đao hạ lưu tình" "Hảo! Tình ta để lại." Một lần ngoài ý muốn nàng nơi này quá thượng bị khi dễ sinh hoạt. "Nguyên lai khi đó ngươi liền rình coi thượng ta!" "Ngươi sai rồi, kỳ thật từ lần đầu tiên gặp được ngươi ta liền coi trọng ngươi." "Vì cái gì là ta?" "Bởi vì là ngươi!" Có khác kết thúc sách cũ 《 manh hóa đột kích: Sư huynh, trốn chỗ nào 》…
Hán Việt: Tiểu thời quang** Lưu ý: tên truyện là do tụi mình tự đặt lạiTác giả: DodologTình trạng: Hoàn cvSố chương: 110 chươngThể loại: Ngôn tình, Hiện đại, HE, Thanh mai trúc mã, oan gia ngõ hẹp.Nguồn: Wikidich.com + Converter: Trang Dương Thuyên NgọcEditor: LynnBetaer: GnouhtẢnh bìa: Gác nhỏ của Dạ Tước. Truyện edit chưa được sự đồng ý của tác giả nên vui lòng không re-up hoặc chuyển ver!!!------------------Văn ánĐoạn kịch nhỏ 1:Lâm Hi(nam): Người nào đó từ nhỏ đã lưu manh, thích đùa giỡn người khác. Lần đầu tiên gặp nhau đã đánh mình.Lưu Triệt(nữ): ...Đoạn kịch nhỏ 2:Lâm Hi: Người nào đó từ nhỏ đã lưu manh, thích đùa giỡn người khác. Lần đầu tiên tắm ở nhà trẻ, liền muốn nhìn xuống "chỗ không thể miêu tả" của mình.Lưu Triệt: (-_-) ...Cút!…
Bị giam cầm ở tam thiếu phu nhân danh phận trung nữ học sinh; vì đoạt đích vị lẫn nhau tàn sát Dịch gia huynh đệ; Nhật Bản lục quân sĩ quan trường học Trung Quốc lưu học sinh; diễm danh lan xa phong trần nữ tử; cắt cứ nhất phương đại quân phiệt... Một hồi nhìn như tầm thường đuổi bắt cùng nghĩ cách cứu viện, đem những người này liên hệ cùng một chỗ. Bọn họ hoài các không giống nhau mục đích, chu toàn ở lẫn nhau bên người. Giấu nhân tai mắt "Mặt nạ" dưới, cất dấu không cách nào cáo nhân dục vọng cùng chân thật thân phận. Thiết mật, ám sát, hiếp bức, hết thảy thủ đoạn sau lưng, là khắp nơi thế lực, bất đồng tín niệm đánh cờ, cũng là tài phú ích lợi tranh đoạt. Mà vĩ đại âm mưu như một trương võng, sớm ở bọn họ chung quanh lặng yên dầy đặc... Mây mù dày đặc cỏ dại niên đại, quyền thế giang sơn trước mặt, hay không còn có tình yêu nhỏ nhoi?----------oOo----------…
Trích đoạn :"Lão bà,chúng ta động phòng nào""Cút , cút...đừng động vào bà""-_-" Vợ à!!!!"..."Thẩm Cung...Anh thử sát mặt yêu nghiệt tới đây xem,coi lão nương có đánh chết anh không"Giới thiệu nvThẩm Cung-tổng tài hô mưa gọi gió trên thương trường,trong mắt người ngoài anh là boss kiêu ngạo lạnh lùng về nhà lại là siêu cấp vô sĩ lão công.Nếu để người ta bít chỉ sợ tròng trắng lộn ngược tròng đen.Haiz...Nhưng ai bảo anh lại yêu vợ mình thế chứCao Tử Khuynh-một cô gái người gặp người mê,trai sống đi chết lại,gái phẫn nộ điên cuồng.Mới gặp mặt cứ tưởng là cô gái hiền lành,nết na .Ai ngờ ....Trong mắt anh,cô siêu vô địch đáng yêuTrong mắt cô,anh thật cmn biến tháiLần đầu viết truyện,mong mn k ném đáTheo dõi truyện để xem cặp đôi đáng yêu này nào🐾🐾🐾…
"Em về nhà làm vợ tôi. Nhà cửa, xe, tiền bạc của tôi đều là của em". Anh nóiHàn Thiên Phong, anh đây chính là mua chuộc cô sao?"Em...". Cô cũng không biết nói gì nữa"Ngay cả trái tim tôi cũng trao cho em, em còn gì phải suy nghĩ nữa?". Anh ngừng một chút rồi bổ sung"Anh thật sự vẫn cần em sao?". Cô ấp úng nói"Nếu đã không cần, tôi cần gì giữ mình 3 năm nay để đợi em về". Anh chau mày đáp lại"Em...không xứng với anh""Không nói nhiều. Người đâu mang cô ấy về cho tôi". Anh bá đạo ra lệnh cho người mang cô về"Em không muốn, thả em ra". Cô vùng vẫy để cố thoát khỏi mấy tên vệ sĩ này"Nếu em còn không ngoan ngoãn tôi liền bắt em đi đăng kí kết hôn cùng tôi". Anh lại hù dọa cô rồi, xem ra nếu còn không ngoan thì e là cô sẽ bị hành dài đây. "Thôi đành cùng anh ấy quay về rồi tính tiếp. Xem anh có nói thật không đã. Nhưng thật sự đúng là mình lại giống 3 năm trước ăn phải mật ngọt trong tim nữa rồi". Cô suy nghĩ rồi ngoan ngoãn im miệng cùng anh về"Ngoan, chúng ta về". Anh đi lại ôm eo cô rồi hai người họ cùng về…
Converter: Mễ Trùng天价新妻:总裁一吻好心动/ Thanh ĐạiGiới thiệu vắn tắt:Tiền một đêm cùng người xa lạ ngoài ý muốn triền hoan, Tô Kiều Kiều Nhất còn không có theo kinh hách trung phục hồi tinh thần lại, đã bị báo cho biết cùng với A thị có tiếng ngốc tử đính hôn.Nàng ở không có lựa chọn nào khác tình huống dưới, chỉ có thể gật đầu đồng ý, cũng không tưởng đính hôn yến thượng, đụng phải cái kia cùng chính mình ái ân nam nhân.Mà hắn đúng là vị hôn phu Đường Ca."Như thế nào không biết ta ?" Xem nàng thất kinh tránh né chính mình, hắn ngăn chặn nàng sở hữu đường đi, làm cho nàng không đường thối lui, "Tại đây A thị có hai loại này nọ không thể tùy tiện thượng, của ta xe, của ta nhân. Kết quả ngươi đều thượng , còn muốn trốn?"Cố Trọng Dịch, đứng ở Kim Tự Tháp đứng đầu nam nhân, giơ tay nhấc chân đều là làm cho vô số nữ tính xu chi như vụ mị lực.Nàng khiếp sinh sinh kêu hắn "Đường Ca", hắn lại tà mị làm càn lại bá đạo: "Đổi cái địa phương kêu ca ca, càng kích thích."…
Cuộc đời không có chí lớn, cuộc sống cực thấp điều, nàng hết thảy cẩn thủ an phận là tốt rồi,Sao biết theo công nhân du lịch trở về, cách vách đưa đến hàng xóm mới thời khắc đó lên,Của nàng nho nhỏ thế giới bắt đầu ── gió, vân, biến, sắc!Mới gặp hắn là cái vẻ mặt hồ tra, một đầu hỗn độn, cả người lôi thôi đến không được sắc bén ca,Kết quả biến hóa nhanh chóng, đúng là nàng công ty hoàng kim người đàn ông độc thân bầu bằng phiếu thứ hai đỗ quản lí,Nàng nhỏ (tiểu nhân) cả gan tới cửa đưa ra"Cả đời một lần khẩn cầu" ,Cầu xin hắn thiên thiên vạn vạn, tuyệt đối không cần, làm cho người ta biết hắn sẽ ngụ ở nhà nàng cách vách,Để tránh nhà nàng thành nữ đồng sự nhà khách, biến thành chúng háo sắc nữ truy soái ca ván cầu,Hắn lão đại yêu cầu hàn phí, chính là cùng nàng kết nhóm, còn muốn gọi hắn rời giường,OK đánh nhịp định án, vì thế hai người quá lên ở nhà hảo hàng xóm, bên ngoài là người qua đường ngày,Chẳng qua nàng một hồi công tác ngoài ý muốn ngã đả thương đưa y, không đáp yết đỗ quản lí nhưng lại dị thường quan tâm,Chẳng những ở bệnh viện buổi tối chiếu cố, trở lại nhà nàng cũng"Qua đêm" chiếu cố,Đến nỗi công ty xuất hiện hai hắn đích mới nhất Bát Quái ── một đóa hoa tươi cắm trên bãi cứt trâu,Nàng thực hỏa đại! Sao không có người hỏi nàng này"Cứt trâu" có nguyện ý hay không bị sáp. . . . . .…