Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
1,351 Truyện
Trai không xấu, gái không yêu

Trai không xấu, gái không yêu

47 0 2

Tên fic: Trai không xấu, gái không yêuTác giả: Hạt Dưa Chíp Chíp :QThể loại: Học đường, tình cảm hài, hàng xómTóm tắt: Đây chỉ là câu chuyện tình cảm nhẹ nhàng giữa cô nàng nhỏ nhắn thích đọc tiểu thuyết, khá keo kiệt, lười biếng, hay mộng mơ cùng phương châm tình yêu "trai không xấu, gái không yêu" và cậu bạn hàng xóm 13 năm của mình. Mong mọi người đón đọc ^^Trích đoạn: "Diệp có xu hướng thầm mến những tên con trai đẹp nhất trong phạm vi nhỏ như lớp, không phải trong phạm vi lớn như trường học. Và xu hướng thầm mến đó bắt buộc Diệp luôn phải thay đổi đối tượng khi chuyển lớp, tuy vậy, Lãm chưa bao giờ lọt vào “danh sách ứng cử” đó cả, bởi vì hai người chưa bao giờ học cùng lớp, dù là lớp mẫu giáo. Một nguyên nhân khác cũng khá quan trọng chính là định luật cái đẹp nhìn mãi cũng chán. Kể từ ngày đầu tiên nhìn thấy Lãm đến bây giờ đã 13 năm, mà ngày đó Diệp mới 4 tuổi, còn ngây thơ trong trắng chả biết “yêu” đánh vần kiểu gì, Lãm xuất hiện cũng là được định nghĩa là bạn hàng xóm, bạn đến trường, bạn cho mình kẹo, bạn bị mẹ đánh đòn vì học dốt; đến ngày cô nàng biết thẹn thùng, biết sự khác biệt lớn giữa nam và nữ, thì trong mắt của Diệp, “nhan sắc” đẹp trai mà ai cũng khen không dứt lời của Lãm đã bị giáng xuống mức “hơi được” trong nhóm bình thường mất rồi."…

Chỉ Muốn Dỗ Dành Nàng Tiên Nhỏ

Chỉ Muốn Dỗ Dành Nàng Tiên Nhỏ

4 0 2

Năm mười sáu tuổi, cô gặp cậu trong bộ đồ Vịt Donal, cùng một quả bóng bay màu vàng và một giọng nói ấm áp khiến cô nhớ mãi.Năm mười mười bảy tuổi, họ cùng ngồi một phòng học, cùng nhau lớn lên, cùng nhau cười - và cùng nhau yêu. Năm mười bảy tuổi, trong ánh nắng chiều mùa hè, họ cùng nhau viết nên những câu chuyện thanh xuân đẹp đẽ. ---------------Năm mười tám tuổi, cô đứng giữa ngã rẽ của đời mình. Mẹ ép cô phải đi theo con đường của những người không thuộc về cô, những người không xứng đáng. Để bảo vệ cậu - người cô yêu nhất - cô chọn buông tay. Chỉ vì cô không muốn liên lụy đến cậu.Năm mười tám tuổi, cô buông tay, rời đi, mặc cho cậu liều mình tìm kiếm.Cậu không hận cô, sinh nhật năm nào cũng chuẩn bị một chiếc bánh mang tên cô.Cậu đặt tên công ty theo nhũ danh của cô.Cậu nghe lại bản ghi âm cũ - chỉ để được nghe lại giọng nói của cô mỗi đêm. ------------Họ gặp lại nhau sau bao năm tháng, nhưng chẳng ai còn là người của ngày xưa. Chỉ có giọng nói ấy, vẫn như cũ, lạ mà quen. Và trong một khoảnh khắc, câu chuyện tình yêu do cô và cậu viết lên lại sống dậy, dù họ đã bỏ lỡ nhau trong bao năm dài.Bảy năm, cậu chẳng yêu ai khác.Bảy năm, cô tưởng cậu đã quên.Hóa ra, người không thể quên - là cậu.Và người cuối cùng quay lại - cũng là cô.…

Sơn Jotun giá rẻ ở HCM
[BH] [Tự viết] Định mệnh

[BH] [Tự viết] Định mệnh

116 5 1

Tên truyện: Định mệnhTên khác: Vô tình xuyên không, vô ý thích emThể loại: BHTT, tự viết, thuần việt, xuyên không, 1x1, có ngọt có ngược, thị giác luân phiên thay đổi, HE...Nhân vật chính: Đỗ Thị Hạnh (Trịnh Mỹ Hạnh) x Trần Quỳnh TrangNhân vật phụ: Trần Văn Hổ, Trần Hoàng Minh, Trần Hoàng Nghĩa, Đặng Thị Thơm, Trịnh Sĩ Liêm, Tèo, Tí, Mẹo, Mùi...Một câu tóm tắt: Vô tình xuyên về quá khứ, phải lòng em lúc nào không hay.------"Định mệnh đưa tôi đến nơi này.Định mệnh buộc tôi sống khép kín, tách biệt với mọi thứ xung quanh...Định mệnh thao túng cuộc đời tôi, biến nó thành một vờ hài kịch, còn tôi là tên hề chỉ biết tuân theo những gì có trong kịch bản. Nhưng có một thứ định mệnh không thao túng được, đó là tình yêu tôi dành cho em.Định mệnh không cách nào ngăn tôi yêu em, nhưng lại có vô vàn cách để em rời xa tôi mãi mãi. Tôi hận "định mệnh", càng hận hơn sự yếu đuối bất lực của mình lúc này.Chuyện đến nước này, em kêu tôi phải làm sao đây hả, em ơi?!"----------Ps: Tác giả vẫn là tay mới, sẽ có nhiều chỗ diễn đạt không được trôi chảy, cốt truyện chưa mạch lạc lắm (tác giả sẽ cố khắc phục hai nhược điểm lớn này). Nếu có góp ý, vui lòng lịch sử hòa nhã, tác giả sẽ lắng nghe và tiếp thu. Mong được mọi người ủng hộ ạ!…

Cứ bình tĩnh - Keep Calm (tản văn)

Cứ bình tĩnh - Keep Calm (tản văn)

13 0 1

Tuần hoàn cuộc sống, có yêu thì sẽ có ghét. Sẽ là bất khả thi nếu khuyên con người đừng ghét bỏ ai. Tôi cũng từng ghét người khác, vì tôi nghĩ rằng họ là tác nhân khiến tôi mất đi điều tôi yêu quý. Nhưng suy cho cùng, nếu thứ đó thật sự là của tôi, thì chẳng ai lấy đi được, chẳng ai tác động được. Chỉ có tôi, nếu cứ tiếp tục thù ghét họ thì chính tôi mới tự lấy đi bình yên của bản thân mình. Và tôi quyết định thôi nghĩ về họ. Người đánh vào đời ta một cái, ta xô lại người một cái, oan oan tương báo đến bao giờ mới dứt? Lẽ thường con người ta cứ thấy mình trong vòng xoáy lẩn quẩn là vì thế. Nếu không thể thương nhau, thì cũng đừng ghét, mà đã ghét thì hãy tránh xa chứ đừng nên tìm cách trả đũa nhau làm gì.Thời vụng dại, hứa yêu nhau mãi mãi, yêu đến sông cạn núi mòn. Khi trưởng thành rồi mới hiểu trên đời này chẳng có điều gì là mãi mãi, kể cả tình yêu. Chỉ có kỷ niệm đẹp mới tồn tại vĩnh viễn trong ký ức của mỗi người, nên sống tốt với nhau được ngày nào quý ngày đó.Hãy cố gắng đặt niềm tin vào đúng người, nếu có vô tình đặt sai thì hãy hiểu rằng niềm tin vào chính bản thân mình vẫn là nguyên vẹn, chỉ có lòng tin dành cho người không xứng đáng mới bị sứt mẻ đi. Và ta phải có đủ bản lĩnh để vượt qua những cám dỗ trong cuộc đời, bản lĩnh để cùng nhau đi qua ngày sóng gió, bản lĩnh để vượt qua đớn đau khổ lụy trong tình yêu mà không đánh mất chính mình.Mọi chuyện xảy ra trên đời này đều có nguyên nhân của nó, nếu cuộc đời ban cho ta quả đắng thì việc của ta chính là b…

dessert is your cuteness; multicouples

dessert is your cuteness; multicouples

7,701 557 13

a little sweetness is coming to town written by champagne.…

Khuyết Thiếu

Khuyết Thiếu

2 0 5

Tên nhân vật trong bộ truyện *Khuyết Thiếu* của Mình không chỉ đơn thuần là cái tên, mà còn mang nhiều tầng ý nghĩa rất tinh tế, gợi mở và phù hợp với số phận từng người.Tịch Dao (寂瑤)Tịch" (寂)**: có nghĩa là *yên lặng, cô tịch, vắng vẻ* - gợi lên sự lặng thầm, mất mát, và có phần đơn độc. Đây là phần rất phù hợp với cuộc sống của Tịch Dao: - Nàng mù lòa từ nhỏ. - Mất cha, mẹ thì ở xa, sống trong thế giới không có ánh sáng và đầy yên ắng. - Tâm hồn của nàng có chiều sâu, nội tâm yên tĩnh nhưng nhạy cảm."Dao" (瑤) :là một từ đẹp trong Hán ngữ, nghĩa là *viên ngọc quý, trong sáng, đẹp đẽ*. Cũng có thể hiểu là sự thuần khiết, thanh cao, mang giá trị tinh thần cao quý.Tịch Dao** là một cái tên như một *viên ngọc sáng trong đêm tịch mịch*. Nàng có thể mù lòa, nhưng tâm hồn lại rất tinh khiết, giàu cảm xúc. Sự "khuyết thiếu" về thể chất không làm mờ đi ánh sáng nội tâm của nàng.🍂 **Ân Lam (恩蓝)*** **"Ân" (恩)**: có nghĩa là *ân nghĩa, ân tình, lòng tốt*. Đây là điểm nổi bật ở cô gái này: - Dù nghèo khổ, cô vẫn không tính toán, vẫn chăm sóc Tịch Dao. - Ân Lam có một trái tim tốt đẹp, luôn biết ơn và tử tế với những người xung quanh. - Tình yêu cô dành cho Tịch Dao không vụ lợi, không đòi hỏi.* **"Lam" (蓝)**: là màu *xanh lam* - màu của bầu trời, biển cả, và sự xa xăm. Màu lam cũng gợi nên nỗi buồn, sự lặng lẽ, và hi sinh. - Ân Lam là người gắn liền với đất, với cuộc sống cực khổ. - Màu lam trong tên cô gợi một sự dịu dàng, kiên nhẫn, lặng thầm chờ đợi, cũng có khi là nỗi buồn mênh mông.…

[VKOOK]  TÌNH YÊU CÓ ĐÁNG GIÁ?

[VKOOK] TÌNH YÊU CÓ ĐÁNG GIÁ?

20 3 2

Vì lúc trước chuyên viết lạc đề nên sẽ ko viết mô tả nữa! Tuỳ hứng mà viết vậy!…

( CarlJos) Comme les fleurs et le vent

( CarlJos) Comme les fleurs et le vent

538 53 3

" Như hoa yêu gió, như gió yêu hoa" - Đó là tình yêu tôi dành cho người"Nhưng gió và hoa mãi mãi không đến được với nhau" - Người đã đáp lại như vậy -"Gió chỉ là chút vô tình lướt qua, bên hoa cả đời đến cuối cùng chỉ có mặt đất lạnh mà thôi"Hai con người, hai số phận "Thật khác nhưng cũng thật giống"Vốn dĩ sinh ra là dành cho nhau cớ sao lại thành một đoạn nghiệt duyên"Ta thích ngươi""Tôi đã có người mình thích rồi, thật xin lỗi ngài""Dù rằng người ấy đối với ngươi, một chút tình cũng không có""Xin lỗi ngài"___________________________________________"Ngươi chắc chưa?""Chắc chắn"Coi như là chút nhân từ cuối cùng ta dành cho tình cảm này điĐến lúc quyết định quay đầu, liền đã quá muộn chăng?" Ngài Joseph, tôi yêu ngài "" Cậu Carl, trò đùa này có hơi quá "" Tôi không đùa "" Không! Cậu đang đùa! Norton sẽ hiểu lầm đấy, ta không muốn hai bên khó xử "___________________________________________" Ngươi đã làm gì hả Carl!? "" Chỉ là cho hắn ngủ một giấc thôi "" Tại sao? "" Hắn đã cướp ngài khỏi tôi, tôi chỉ lấy lại thứ thuộc về mình "" Ngài là của một mình tôi " ___________________________________________" Tôi và ngài tựa như gió và hoa vậy "" Hoa và gió vĩnh viễn không thể bên nhau"" Ngài sai rồi " Hoa và gió sinh ra là để dành cho nhau, dù cho hoa chỉ có thể ở bên đất nhưng nào phải là vĩnh viễn, đến cuối cùng vẫn về với gió thôiHầy, deadline dí sấp mặt mà vã quá. Phải viết bất chấp cơn lườiAi không bt cx vô đọc đi, Ri bắt cóc lên thuyền…

[Short Fic - ChanBaek] Vô Hạn Cưng Chiều

[Short Fic - ChanBaek] Vô Hạn Cưng Chiều

2,652 109 2

- Woa ~~~~ nóng quá ... nóng chết mất hoi ~~~ - BaekHyun mở tủ lạnh ra ngồi xổm xuống chỉ thiếu ngồi vào trong tủ. Hôm nay điều hòa trong nhà cậu bị hư , nóng đến nổi đã 11h mà cậu vẫn chưa thể ngủ được . Đúng lúc đó, ChanYeol từ thư phòng đi ra thấy cảnh này buồn cười hỏi : - Baekie , em đang làm gì vậy ? - Nóng chết đi được a~ ,khi nào thì thợ mới đến sửa - BaekHyun nhăn nhó cúi đầu áp sát vào tủ - Đã khyua lắm rồi, hôm sau họ mới đến . Em đi ngủ đi - Anh vỗ vỗ đầu cậu đầy sủng nịch. - không được đâu a ~ Nóng lắm em ngủ không được đâu - Cậu vẫn vùi đầu vào tủ lạnh , giọng làm nũng. Chỉ thấy anh một tay túm áo cậu lôi ra ngoài , đóng tủ lạnh lại . Anh cười nói : - Ngoan , đi ngủ đi , anh quạt cho em ngủ - Anh ấn cậu xuống giường còn bản thân thì ngồi bên cạnh giường cầm quạt quạt cho cậu được một lát thì cậu đã ngủ ngon lành. ................................................................. Lúc cậu thức dậy đã là 1h sáng , nhìn sang bên cạnh thì thấy anh vẫn đang chống cằm quạt cho cậu ngủ. Thấy cậu tỉnh anh liền hỏi : - Sao lại thức rồi ? Vẫn nóng sao ? Cậu lắc đầu hỏi anh - Sao anh vẫn chưa ngủ ? - Anh ngủ rồi thì ai quạt cho em ngủ ? - ChanYeol không trả lời BaekHyun mà còn hỏi ngược lại làm cậu không khỏi đơ ra , thì ra là vì lo cho cậu mà anh không dám ngủ ( >< á á á á á á á cưng vợ chưa kìa) , nghĩ vậy hốc mắt liền phiếm hồng . Anh thấy cậu muốn khóc liền luống cuống tay chân. .....................................................................…

Cô bé Tarako:3

Cô bé Tarako:3

0 0 1

Xin chào,tôi là Ruma Tarako tôi sinh ra trong một gia đình giàu có.Tôi có 2 chị gái và 1 anh trai.Bố mẹ luôn bênh vực anh tôi và chị tôi còn tôi thì chẳng ai yêu.Vào một ngày,trời thu trong xanh tôi thấy một ông lão đang ngồi bên một cái giếng cũ tay ông cầm một cây vĩ cầm.Tiếng đàn của ông vang lên,tôi lại thấy yêu đời.Ông quay lại nhìn tôi bằng ánh mắt trìu mến và hỏi tôi rằng:"Cháu gái,cháu nhìn ông sao?".Tôi đứng im và lẳng lặng một câu:"Dạ!".Ông ấy nhìn tôi và mỉm cười,tôi cảm giác tôi đã quen ông ấy từ trước,một hạt bụi bay vào mắt tôi,tôu lấy tay dụi mắt.Khi tôi bỏ tay ra thì ông lão ấy đã biến mất,tôi đã đi tìm ông ấy nhưng không thấy đâu cả!Tôi mới đi về nhà,lúc ấy tôi có cảm giác hơi buồn một chút.Khi về nhà thứ tôi nhìn thấy đầu tiên là một bức thư được để ngay ngắn ở trên bàn.Tôi vội vã đọc và tôi biết rằng mẹ tôi và anh chị tôi đã bỏ tôi mà đi.Tôi không rõ lý do vì sao lại như vậy nữa.Lúc đầu,tôi tưởng họ chỉ đùa thôi nhưng khi tôi tìm hết trong nhà thì tôi không còn tin đó là một trò đùa nữa.Tôi đã khóc rất nhiều,tối đó tôi ra lại chiếc giếng mà hôm nay ông lão bí ẩn đấy đã đánh một bản đàn vì cầm.Tay tôi cầm bức thư,bức thư ướt nhẹp vì tôi đã ôm nó mà khóc.Thế rồi tôi mệt quá,tôi thiếp đi trong chốc lát.Khi tỉnh dậy tôi thấy mình đang ở đâu đó!Không phải là chiếc giếng hôm qua mà tôi đã ngồi.Tôi thấy khá sợ nhưng tôi vẫn đi dù sợ thế nào!Ở đây thật rộng lớn,xa xa tôi nhìn thấy một con ngựa thần.Tôi nghĩ đó là giả nhưng không thứ mà tôi nhìn thấy hoàn toàn là sự thật.Ô kìa!Là ông lão hôm qua đây mà,ông ấy đang nói chuyện với một bà lào,tay bà lão ấy cầm một cây đàn guitar .Họ đang nói chuyện khá vui vẻ,tôi bước đến gần họ và nói:"Xin chào".Ông bà ấy bất ngờ và hỏi:"Cô bé,sao cháu lại ở đây?".Tôi bình tĩnh và kể cho họ mọi chuyện đã xảy ra vào hôm qua.Ông bà nhìn tôi và âu yếm như một đứa cháu:"Thật tội nghiệp cho cháu,hãy đi cùng ông bà,bọn ta sẽ nuôi lớn cháu!".Tôi suy nghĩ môtj lúc lâu rồi gật đầu!Có lẽ đây sẽ là một chuyến phiêu lưu dài dài.…