ya'aburnee: là khao khát không thể tách rời, mong muốn đồng hành cùng người mình yêu thương dù ở bất cứ nơi đâu, vì ta không thể sống mà thiếu đi họ. một lời cam kết, một sự hứa hẹn vĩnh cửu của sự gắn bó không thể phai nhạt.đã có ai từng nói với bạn rằng họ không thể sống nếu thiếu bạn chưa? #vedepngontu._'nếu ngày mai Bánh chết đi, em sẽ sống không nổi mất''khi Quý chết đi, anh sẽ là thiên thần đến đón em, vì đi một mình chắc em sợ lắm'#queenoftears._ngọc quý, nỗi niềm yêu thương của thóng lai bâng.ngọc quý là niềm tự hào của bâng lai thóng.#bangquy.…
ĐỌC CÓ THỂ KHÔNG VOTE NHƯNG ĐỪNG TIẾC COMMENT NHÉ!Tên truyện: Em đến từ hoài niệmTác giả: thỏ lông xùThể loại: xuyên không, hài hước, tình cảm, hành độngTình trạng: Đã hoànBìa truyện: Stock và text thỏ lông xù ............Vì công việc, anh lưu lại tại một khách sạn cổ ở Sài Gòn nằm ngay trong trung tâm thành phố. Giữa đêm trời không mưa lại có sấm sét, anh trở mình nhìn phía ngoài cửa sổ, hình như có cây cổ thụ vừa đổ xuống, tiếng còi xe cảnh sát in ỏi thật phiền phức, nhưng anh mặt kệ cứ nhắm mắt ngủ. Sáng ra chàng trai tự ngắm mình trong gương, cổ tay trang nhã đang bận rộn cài măng-sếc, mắt ngó vội tờ báo với cái tên lạ hoắc. Chiếc Limousine kiểu cũ đang đậu ngay giữa ngã tư đường, người bước ra không phải là quý ông người Pháp thích chơi đồ cổ, mà là một cô gái trẻ. "Đoàn" - Tiếng nổ lớn vang trời, chiếc váy trắng trên người cô gái trẻ thấm đẫm máu. **** - Toa là sốp-phơ? - sốp-phơ là cái gì? Cô đợi tôi google chút! - gu gồ? Anh hỏi một con gà sao? -... - tập trung tra google- cô nhìn tôi giống một tài xế sao? - Ngoại trừ cái măng-sếc trông có vẻ đắt tiền và anh không đội mũ phớt thì cách nói chuyện còn thua cả sốp-phơ. -Này, tôi vừa cứu cô đấy! - Anh cáu tiết đập tay vào vô lăng ***** - Em bị điên sao? - Ở đây em sẽ không bao giờ chết, anh đừng khóc có được không? - Em nghĩ tôi quan tâm sao? Tỉnh lại cho tôi, nhanh tỉnh lại cho tôi! ***** Nếu anh tin vào kiếp luân hồi, hãy đợi em anh nhé, em sẽ lại đến, từ hoài niệm của riêng anh!Mọi nhân vật trong truyện đều là hư cấu.…
Đây chỉ là những dòng hồi ức vỡ vụn của nhân vật, có lẽ bạn sẽ cảm thấy khó chịu khi đọc truyện có tiết tấu ngắt quãng, đứt đoạn, nhưng nếu có thể hãy góp ý để tôi hoàn thiện tốt hơn. Cảm ơn vì đã quan tâm đến truyện! Một cô gái mang vết thương lòng khi còn rất trẻ, rời khỏi căn nhà từ thời thơ ấu để tiếp tục sống ở nơi đô thành đông đúc, không có lấy 1 người bạn. Rồi định mệnh để cô ấy gặp 1 người yêu thương mình thật lòng, nhưng họ bị vướng vào cuộc chơi của số phận, người muốn nắm giữ,người lại buông, dành cả trái tim cho nhau nhưng vì không giữ được niềm tin vào đối phương, để rồi lạc mất nhau những 3 năm trời. Chàng trai ấy ôm nỗi đau và sự cô đơn trong tuyệt vọng khi cơ hội trùng phùng chỉ do cô gái đó quyết định.…
"Cho dù em là Mặt Trời tỏa nắng, cho dù nhiệt độ ấy có thể thiêu đốt hết mọi thứ ở gần nó rồi tan biến thành bụi trong vũ trụ, thì anh vẫn sẽ mãi là vệ tinh quay xung quanh em.Anh sẽ luôn bên cạnh cho dù em có là ai, và từ đâu đến. Vì thế, cứ nắm tay anh nhé!"Lưu ý: Update nhanh nhất ở VINOTE. Ở wattpad được cập nhật sau 5 ngày.…
saigonphantom; Lai Bâng x Quý Jiro note: mình soạn fic này trước khi có sự thay đổi đội hình nên những nhân vật trong fic chỉ xoay quanh vài người thế thôi á.…
là nơi mình viết những đoản văn của những người mình yêu thích.như tên truyện, tất cả chỉ là ngẫu hứng. tất cả đều không có thật, nó chỉ ở trong phạm vi trí tưởng tượng của mình.là nơi mình viết về otp của mình - khoadat.…
Anh không thích chạm tay vào Sài Gòn nóng bỏng rát. Anh cũngkhông thích chạm tay vào một Sài Gòn quá lạnh. Anh thích một Sài Gòn ôn hòa.Nhưng nếu ôn hòa nó đã chẳng còn là Sài Gòn.Anh không thích khắp nơi là những giai điệu buồn. Anh khôngthích nhưng thỉnh thoảng vẫn bất chợt khựng lại khi nghe It's not goodbye, Loveto be loved by you, Here I am... Đâu thể cấm cả thế giới này ngừng phát chúng.Anh không thích thời tiết cứ mưa bất chợt giữa cái nóng khôcằn và bầu trời trong xanh. Vì chỉ trong một phút anh có thể trở thành đứa dởhơi ướt lướt thướt giữa đường.Anh không thích tự làm bản thân mình buồn. Nhưng biết làmsao được khi nỗi buồn nó đã trở thành một món trang sức bám chặt lấy bản thểcon người.Anh không thích một nơi quá ồn ào. Vì càng ồn ào anh lạicàng cảm thấy mình bé nhỏ.Anh không thích viết ra những điều khốn cùng. Nhưng nếukhông viết ra thì anh sẽ sớm bị nó đè nặng cho đến khi tắt thở.Anh không muốn thế giới này xuất hiện em. Bởi vì em là ngọnnguồn của mọi thứ cảm xúc vơ vẩn mà anh viết ra mỗi ngày.Không thích cũng vậy. Cảm xúc là vô thường còn lẽ đời thì vẫncứ ngang dọc nặng lòng...…
Truyện lấy bối cảnh Việt Nam những năm 1986 , kể về cuộc đời của những đứa con lai, những đứa trẻ vô thừa nhận có mẹ người Việt và bố là lính Mỹ. Sau khi chiến tranh kết thúc năm 1975, toàn bộ quân đội Mỹ rút đi, để lại sự tan hoang và rất nhiều những "đứa con của đế quốc", những kẻ bụi đời bị cả xã hội thời bấy giờ khinh rẻ và đối xử tác tệ.=============Couple: Jae.Do.TaeWarning: 16+ (truyện mang màu buồn và nội dung "nặng", không thích hợp để xem giải trí).*Đây là fic, chỉ mượn một vài chi tiết từ lịch sử để xây dựng cốt truyện nên không có giá trị phản ánh HOÀN TOÀN lịch sử. Ngoài ra tác giả do sinh sau đẻ muộn, không sống trong thời kỳ này, cũng như chưa nghiên cứu đủ sâu rộng về giai đoạn thời cuối bao cấp tại Việt Nam, nên nếu có chi tiết lịch sử nào bị sai lệch, mong reader góp ý và bỏ qua cho*…
WARNING: OOC CỰC MẠNH, CÓ NHẮC ĐẾN VẤN ĐỀ NHẠY CẢM, TỤC TĨU (CHỬI THỀ,...), ALLMAIN (ALLTAKE), PHI LOGIC,...ALL -> TAKE -><- HINAvăn phong mẫu giáo lớp mầm.mọi chuyện đều phục vụ cho mục đích giải trí là chính, đừng căng quá, căng quá là tui xóa truyện do tui yếu bóng vía vãi lz, không có đủ sức để chống chọi phong ba bão tố.tình tiết đi chậm lê thê, khó khăn hơn cả đường tình của bạn. Ai tánh lóng như kem (giống tui) thì clickback nhanh. Còn vã quá thì vô đọc rồi nằm đợi mấy tháng sau tui update một lần.cảm ơn vị ái bồ đã cùng tui thảo luận để tạo ra thành phẩm sida này.…
Các vị cao niên kinh qua nhiều giai đoạn lịch sử thăng trầm của vùng đất này đã kể những giai thoại rằng, tổng thống Nguyễn Văn Thiệu vốn là người đa nghi và tin vào phong thủy. Bởi vậy, sau khi nhậm chức tổng thống, ông luôn trong tâm trạng bất an, lo lắng cho vị thế của mình. Vào năm 1967, nghe tin có thầy địa lý cao tay ở Hong Kong, ông Thiệu liền cho người mời sang Việt Nam để trấn yểm Dinh Độc Lập.…
Em là thật hay chỉ là mộng ảo của anh?Đây hoàn toàn là giả thuyết chứ k liên quan đến đời thật nên mong mn đừng đánh đồng nha.Trong lúc rảnh rỗi thì tranh thủ đào hố mới vì fic AllWei kia cũng sắp end r :3…