- Malfoy à, giờ này sao cậu còn chưa về phòng mà bám theo mình làm gì vậy?Tôi khó hiểu nhìn cậu bạn.- T...tại tôi thấy cậu tối muộn còn đi đâu nên tôi đi theo. Sợ cậu làm nhà mình bị trừ điểm!Cậu ấp úng quay đi chỗ khác.…
Vào ngày mưa năm ấy, Hạ An chỉ có một điều ước rằng bản thân mình là một chú cá vàng."Giá như tôi có thể trở thành một chú cá, giá như tôi có thể 5 giây để ghi nhớ, để có thể quên đi hết những hồi ức về cậu.""Cậu là hồi ức mà mình muốn lãng quên nhất."Liệu sau những nỗi đau của ngày định mệnh ấy mang lại, Hạ An có thể bước tiếp không?Ngày mai, đông tàn hạ sẽ về nhanh...Liệu ngày mai có đến với em không? Chuyện kể về Hạ An và cuộc hành trình của cô để thoát khỏi những kí ức đau thương, để tìm câu trả lời cho sự tồn tại của chính mình trong thế giới...Liệu sau bao cuộc hành trình, Hạ An có thể tìm được câu trả lời của mình không?Cuốn 1 là "Trước ngày hạ đến " là về câu chuyện của Hạ An và những kí ức thời đi học của cô dẫn đến việc mà cô quyết định rời bỏ nơi đau thương để bắt đầu hành trình tìm câu trả lời của mình.…
Trích đoạn 1:"Quỳnh Đan!""Tớ nói bao lần rồi, tên tớ là Đan Anh."Tôi nhìn tên trước mắt mình mà thở dài, cậu ta lúc nào cũng quên tên thật của tôi."Tớ biết mà.""Ừ."Khoan, ý cậu ta là sao?---Trích đoạn 2:"Vui lòng điền giúp tôi thông tin của quý khách ạ."Với khách hàng, tốt nhất tôi nên hành xử đúng đắn."Cô nhìn rất quen.""Tôi không biết quý khách là ai ạ."Nói vậy thôi, chứ Đan Anh này thừa biết nhé.…
-Làn gió lướt qua, lay động mái tóc bống bềnh của Ngọc Anh, chợt nhịp tim của Đăng hẫng đi một nhịp. Ngọc Anh nghiêng đầu cười khẽ, đôi mắt nâu hạt dẻ nhưng lại trong veo đến lạ kết hợp với ngũ quan hoàn hảo và đôi môi anh đào làm người ta phải liên tưởng đến chú thiên nga trắng thuần khiết mà nhẹ nhàng. Ngọc Anh nhìn sâu vào mắt Nhật Đăng như thấy cả biển tình. Ánh nhìn trong trẻo, tình bể bình của cô đã thành công làm tai nó đỏ lên và hơn cả là trái tim chàng trai tuổi nổi loạn đang đập liên hồi. Chà giờ thì nó hiểu sao mình lại thích cái con hâm giở này rồi. Nó phải tự thừa nhận rắng chính đôi mắt hạnh ấy với nụ cười tỏa nắng của Ngọc Anh đã làm Đăng say nhỏ mất rồi. Nguyễn Hoàng Nhật Đăng tựa như hồ nước lúc thì gợn từng đợt sóng vừa mạnh mẽ vừa nhẹ nhàng vỗ về bờ hồ, lúc thì yên ắng dưới nắng vàng làm rung rinh mọi cô nàng. Còn Vũ Trúc Ngọc Anh lại chính là thiên nga trắng bơi giữa mặt hồ, khuấy động mặt hồ tĩnh lặng nơi tim Đăng, làm cậu không tài nào đoán được suy nghĩ của cô. Có lẽ do chính bánh răng vận mệnh bắt đầu chạy, từng phút từng giây sợi chỉ đỏ rút ngắn để kéo hai người lại gần với nhau hơn. Những ngại ngùng, lo sợ tuổi mới lớn, hai người quyết định giấu gọn đi những tâm tư của mình bằng vỏ bọc hoàn hảo là "bạn thân".…
truyen ta họ Ferguson mrbeophongdoNăm 2012 , hắn chỉ là một fans hâm mộ . . . năm 2003 , hắn là câu lạc bộ chủ tịch . . . năm 2012 , hắn là West Ham United Đội Y . . . năm 2003 , hắn dựa vào siêu phàm y thuật như nguyên một đám siêu sao lần nữa ở trên sân bóng cao tường . làm Woodgate không còn là người thủy tinh , Rossicchi như là năm đó đồng dạng linh khí mười phần , Cấm Khu Chi Hồ Eduardo không hề gặp thương bệnh làm phức tạp . . . Richard rốt cuộc hô lên miệng của mình số ! tổ truyền y đạo , chuyên trị các loại người thủy tinh , các loại Thần Kinh Đao ! mấu chốt nhất là, hắn họ Ferguson !!!…
Tác giả: sena wth emmaGiữa mùa tuyết đầu đông nước Nga, khi thành phố còn mơ màng trong sương giá và những mái nhà phủ lớp trắng dịu dàng như hơi thở đầu ngày, Thanh Thảo vô tình gặp Nikolay Sergeevich Smirnov - người đàn ông mang dáng vẻ trầm lặng, kín đáo, với ánh nhìn như cất giấu cả mùa đông trong đôi mắt xanh thẳm. Cuộc gặp gỡ tưởng chừng ngẫu nhiên, giữa tiếng gió khẽ lùa qua những hàng bạch dương và bước chân chậm rãi trên nền tuyết mỏng, lại để lại dư âm kỳ lạ. Một lời mời, một chuyến xe không hẹn trước, và một biệt thự ẩn mình giữa rừng đã mở ra hành trình không chỉ là công việc mà có lẽ là sự sắp đặt tinh tế của định mệnh, ngụy trang dưới lớp vỏ của cái gọi là tình cờ.Lưu ý: Cách hành văn và xử lí câu chữ của mình còn lủng củng mong mọi người hoan hỉ ạ. __#romantic #tenderly loves #a quiet love story…
Ngay từ đầu Mai Phương đã có ấn tượng vô cùng tốt với Quang Anh- một con người hoàn hảo. Nhưng có vẻ nó đã lầm. Chẳng có ai toàn diện trên đời cả, và Quang Anh cũng có những mặt mà nó không ngờ tới________Bìa: Mình lụm ở trên app rồi edit lại một chút20/06/24…
"Điều hạnh phúc không phải là được ngắm pháo hoa, mà đó chính là tôi và cậu ấy tay trong tay cùng nhau ngắm pháo hoa"Mình mới viết, có gì sai sót mọi người thông cảm cho mình nhé! <3…
Huy di chuyển từng chút một càng ngày càng đến gần tôi rồi ngổi xụp xuống , đưa đôi tay mềm mại nhưng hơi thô của nó nhéo má tôi nhưng tôi lại cảm thấy không hề khó chịu. Có lẽ là bởi vì tôi nghĩ rằng hành động này là nó đang trêu ghẹo tôi thôi , bởi vì từ nhỏ mặc dù vẫn hay đánh nhau nhưng mà cái hành động mà nó thích làm với tôi nhất là véo má tôi . Có lẽ cũng bởi chính tôi có chiếc má bánh bao , tôi cũng chẳng biết cái hành động của nó là tốt hay xấu nữa , nhưng không hiểu sao bình thường tôi cũng không thích người khác nhéo má mình , bình thường thì tôi cũng chỉ cho con bạn thân tôi nhéo má thôi . Ngoài nó ra thì tôi cũng chẳng cho ai nhéo má cả , nhưng nhìn hành động của nó dành cho tôi thì bao nhiêu đứa con gái cũng nhìn tôi chằm chằm bằng ánh mắt ghen tị . Haizz , có lẽ cũng do nó đẹp trai quá thôi trách sao tôi được .Tôi bèn quay sang người nó " Này mày nhéo đủ chưa ? " , nó nhìn tôi cười đôi đồng tử màu nâu nhạt kia nheo lại " Chưa ". Ôi đệt sao nó lại đẹp trai như thế nhỉ , mặc dù là tính nó cũng hơi dở dở ương ương nhưng tôi công nhận là nó đẹp trai thật đấy , có lẽ là do nó đẹp trai nên tôi cho nó nhéo má chăng ? Hay là do tôi kén chọn ???…
Truyện lấy bối cảnh tại Bắc Ninh, địa điểm có thật nhưng nội dung là hoàn toàn tưởng tượng.Lần đầu mình viết truyện, có gì mong các bạn bỏ qua ạ!!hCảm ơn rất nhiều vì đã dành thời gian đọc truyện.Truyện bựa lắm nha ae, đôi khi còn không chú trọng vào tcam nanu9, tại mình muốn ghi lại những kỉ niệm của năm tháng c2 thui. Từ c2, các câu chuyện ngoài lề sẽ là những chuyện xảy ra thật trong lớp học của mình, còn mạch cảm xúc cảu nanu9 mình vẫn sẽ tiếp tục ạ.…
"Nắng chói chang đến đáng ghét. Nhưng đôi khi, nó cũng quá đỗi dịu dàng."______________Nước mắt cậu thấm đẫm vai áo tôi. Tôi túa mồ hôi trong sự lo lắng. Cậu gầy như que củi khô xác xơ, trông mỏng manh đến nỗi có thể bị vỡ vụn bất kì lúc nào.Giây phút này, tôi thầm mong cậu có thể nói ra hết nỗi lòng mình. Như có con kiến bò lồm cồm trong bụng, tôi thấy ngứa ngáy kinh khủng, vì mình chẳng làm được gì để giúp cậu ấy.Khánh Dương không nói gì, khung cảnh xung quanh bỗng im lìm đến kì lạ. Gió thổi bay lạo xạo, khẽ lay hàng cây xanh rì. Nắng dịu dàng vờn qua kẽ lá, đổ xuống sân trường một tông màu vàng óng. Còn lại mỗi âm thanh rộn ràng và náo nhiệt phía sân bóng xa xa.Khoảnh khắc ấy, tôi đã ước mình có thể ở bên cạnh cậu lâu hơn một chút.Trước khi bản thân không còn thấy nắng nhạt vương vãi khắp sân trường.Trước khi lồng ngực mình không còn thấy nôn nao lúc những ngày hè gió lộng đang chầm chậm ùa về.Trước khi hình bóng cậu nhoè dần trong mấy mảnh ký ức nhạt nhòa của tôi.Tác giả: Chuông Biếc*Một số địa điểm, sự kiện trong truyện không có ngoài đời thật.…
Học sinh chính là dao thớt, thầy giáo đương nhiên là cá thịt tươi ngon !Nhưng, mọi chuyện có thực sự chỉ dừng lại ở đó ?"Vương, là ta mắc nợ ngươi ""Thiền, ta đợi ngươi đủ 1000 năm. Ngươi tuyệt đừng làm ta thất vọng "" Hắn đối với ta không là gì cả. Chỉ đơn giản là là ái nhân của Kim Thiền ta "____________ Mình đã kèm tag KrisTao và SuLay thì đương nhiên cũng sẽ có cả 2 cặp này nữa. Là đường đường chính chính bên nhau nha, không phải quá khứ hay tương lai gì cả đâu. Aiya, fic này fic siêu cấp non tay của tui, đọc hẳn sẽ có điểm khó chịu và không đồng tình T.T mọi người thông cảm a thông cảm.…
-" Mày có thấy trời hôm nay đẹp không"-"Lại có trò gì nữa đây ông tướng" Tôi nheo mắt nhìn Khánh Huy với một tư thế hết sức cảnh giác "Haiz, thời tiết như này yêu tao là hợp lí...mày bỏ phí là mày ngu"-"..."…
Lần đầu tiên gặp Hải Đăng, Linh Đan cho rằng anh chính là một cậu chàng "con nhà người ta" trong lời kể của bố mẹ thuở ngày bé, vừa giỏi vừa giàu, còn có danh xưng nào phù hợp với anh hơn hay sao?Đây là lần thứ bao nhiêu nhìn Hải Đăng rồi cô chẳng thể đếm nổi nữa, chỉ biết ánh mắt cứ vô thức hướng về phía anh, trái tim cứ vô thức trao cho anh những rung động như vậy thôi. Nơi đầu quả tim cũng đã sớm dành cho một người, Linh Đan sẽ đối mặt với tình cảm thời niên thiếu ấy của mình như thế nào!? Vũ Ngọc Linh Đan x Phạm Trần Hải Đăng-Ngày bắt đầu: 2/2/2024…
Phạm Quân Anh và Trương Lâm Vi là thanh mai trúc mã, lớn lên cùng nhau. Mùa hạ năm lớp 12, Quân Anh chưa kịp nói lời yêu vì gia đình Quân Anh gặp chuyện, đành phải hẹn em vào mùa hè năm sau…
Sự hồi sinh của 1 thế lực hỗn mang trong vũ trụ đã làm đảo lộn trật tự của đa vũ trụ, "Chân Lí Vũ Trụ" Ultraman Legend sẽ đứng ra giải quyết vụ việc này.Trong chuyến hành trình này, Legend sẽ gặp những nhân vật tới từ những vũ trụ khác và cùng họ giải quyết mối nguy hại này. Nhưng trước tiên chúng ta hãy cùng đến với câu chuyện ở vũ trụ nơi Ultraman Gaia và Agul từng bảo vệ để dõi theo 2 Ultraman là Geed và Nexus. Chuyến hành trình đi tới cuộc chiến đấu với Abyss…
Chỉ vì một lần khi bé, Duy Minh đã cho Thảo Phương một hộp sữa dâu và một vài viên kẹo sữa, Thảo Phương đem lòng yêu thích cậu suốt biết bao năm trời. Gần 10 năm trời, không cầu mong được cậu đáp lại tình cảm. Cô luôn là chiếc đuôi nhỏ của Duy Minh, cậu ở đâu thì cô sẽ ở đó. "Tớ biết tớ phiền, nhưng đừng đẩy tớ ra xa. Ở bên cậu suốt bao nhiêu năm trời, tớ thật sự vui vẻ. Dù cậu không đón nhận tình cảm của tớ, tớ vẫn chấp nhận mà." Thảo Phương nói với Duy Minh, ánh mắt sâu thẳm nhìn cậu một cách trực tiếp, không trốn tránh. "Mày định làm cái đuôi nhỏ của thằng Minh đến khi nào nữa? Nhìn mày chả khác nào đeo bám nó." Thảo Phương bị một bạn cùng khối chặng đường cảnh cáo: "Đồ sao chổi!""Bạn gái tao, đi với tao là phải." Duy Minh đi từ đằng sau, cất giọng to, cảnh cáo. Cậu đi đến đứng bên Thảo Phương, lẳng lặng choàng tay sau lưng, ôm eo cô. Cô gái nhỏ bị hẫng một nhịp, Duy Minh siết chặt eo cô một chút, quả là một chiếc eo nhỏ."Con nhỏ này ăn gì mà ốm vậy?" Cậu thầm nghĩ, chẳng mấy chốc tai đỏ lên.Cre ảnh: Pinterest…
"Quỳnh Nhiên ơi, nếu bây giờ tao biến thành con gián thì mày có yêu tao không?""Hỏi câu gì lạ vậy? Không những yêu mà tao còn giúp mày isekai bằng bồn cầu thông minh cực xịn luôn ấy chứ." Tôi khẽ cười. Khang trầm ngâm một lát, sau đó mới lên tiếng."Vậy nếu tao là Nguyễn Lê Minh Khang siêu đẹp trai, học giỏi, IELTS 8.0 thì mày có thích tao không?" Tôi rời mắt khỏi cuốn sách yêu thích, quay sang nhìn Khang đang ngồi bên cạnh."Có. Tao thích mày..." Tôi dừng lại giây lát. "Như một người bạn." Khi nghe câu trả lời của tôi, đôi mắt đen láy đang tràn đầy hi vọng của nó bắt đầu rũ xuống, nó cúi thấp đầu, đan hai tay vào nhau trông y như thằng suy vậy. Nhưng chưa đầy nửa phút, Khang ngẩn mặt lên, ánh mắt lấp lánh chứa đầy chất tình, nó đưa tay vén tóc tôi ra sau tai, giọng nói ấm áp bảo: "Không sao cả. Tao sẽ từng bước chinh phục trái tim mày. Từ một người bạn, chúng ta sẽ thành người yêu và có thể xa hơn là bạn đời." "Tao sẽ đợi, để xem mày kiên trì được bao lâu." Tôi cười khúc khích, suy tư nhìn người con trai trước mặt. littleqinie 17/8/2023…
Gia Long tiến tới gần. Tôi nhẹ nhàng nhón chân. Đặt một nụ hôn vào môi nó. Mùi thơm của mái tóc và quần áo nó bay thoang thoảng vào mũi tôi. Lâu đến vậy rồi mà nó vẫn y như ngày trước. Bất giác tôi chợt cất lời nói:- Tao yêu mày nhiều lắm Long à...- Tao cũng thế. - Long đáp lại lời tôi.Ánh nắng chiều chiếu vào mái tóc người con trai đang đứng trước mặt tôi. Mới ngày nào đó hai chúng tôi mới chỉ là những cô cậu học trò ngay ngô mà giờ đã là những người trưởng thành. Thời gian trôi nhanh thật đấy. Khi ấy chúng tôi mới chỉ nói những lời yêu thương thơ dại mà bây giờ đang cùng bước trên chặng đường còn lại của mình. Những cơn gió nhè nhẹ thổi qua tóc hai chúng tôi. Long nhìn tôi đắm đuối tới mức tôi không thể chịu được mà thốt lên:- Gì nhìn tao dữ thế, mê tao thế cơ à?Long ngờ người, trầm ngâm một lát, mới tỉnh người rồi nói:- Ừ đúng rồi, tại mày xinh quá với lại tao suy mày nhiều quá rồi.Tôi bật cười. Vô tri thật. Nghĩ gì nói nấy luôn. Tôi cười nhẹ. Đứng trước nó, tôi cũng bị say nắng phần nào. Nó đẹp thực sự không xứng với tôi nhưng vẫn yêu tôi đến thế.- Còn tao thì bị say vẻ đẹp của chàng trai trước mặt đây. Mày bớt đẹp trai một tí cho xứng người yêu tao đi.Nó bất ngờ, nói lại tôi:- Đâu có, mày cũng xinh lắm chứ? Nhưng mà tao đẹp thế tán mày mãi mà chẳng được.Ngốc thật. Đúng là ngày trước nó theo đuổi nhưng mà tôi ngại thôi.- Thế giờ được chưa? Tao đồng ý rồi đây?- Vừa lòng tao rồi...Hai chúng tôi nhìn nhau rồi cười vui vẻ. Tác giả: Hannah_Huongcute/ Bìa: nhờ vẽ hộ t…