nói về lam thố là một thành viên trong nhóm thất hiệp. Cô là 1 thượng thần của thiên giới và là nữa quân băng tộc, do nhân gian loạn thế nên cô mới tham gia nhóm thất hiệp vì ko thể ngang sương cô có thể tham gia mà là vì mẹ của cô cũng từng là 1 phần của thất hiệp.Vì một số nguyên do khác nữa trong chuyện sẽ đề cập đếnVà quá khứ của cô thì vô cùng bi thảm đến mức thương tâmsau cuộc chiến đấu mọi việc bắt đầu trở về quỹ đạo tuần hoàn của nó và cuộc sống của thất hiệp trở nên. Nhộn nhịp hơn.Và truyện tình của cô và hồng miêu thủ lĩnh thất hiệp sẽ ra sao mn người nhớ theo giỏi nha.…
Đang phải lo vì hè này quá rảnh chẳng có gì để làm? Lo về hè ở nhà chẳng có gì ngoài chat chít với đám bạn mà chẳng thể giao lưu với những người bạn mới và trao đổi với nhau về những kinh nghiệm, kiến thức? Hay lo về việc chẳng thể làm gì khi mà cứ ưỡn người nằm ở nhà suốt tháng?? =)) Thế thì hãy gõ cửa ngôi nhà socola dễ thương của chúng tớ, lần đầu tiên tổ chức event với quy mô cực nhớn chào đón tất cả các sinh linh mọi miền vùng đất màu da cam nay chuyển đỏ này đến chung vui!!!! >;3 Dọn dẹp những phiền muộn, mang tài năng ra trưng bày cùng với mọi người, so tài với những thử thách khó khăn =)) (hơi chém xíu) Còn đợi gì nữa mà không nhanh tay đăng ký tham gia, gõ cửa ngôi nhà socola này???!!! Bảo đảm nếu thắng bạn sẽ nhận được những phần thưởng thích đáng!!!…
Hong có gì thú zị đâu, chỉ là một cô bé đang chật vật chuẩn bị cho kì thi tốt nghiệp THPT 2023 mà thuiii, mỗi ngày tui sẽ viết một chút làm động lực, chỉ là những dòng đơn giản thui nà.…
Hán Việt: Khoái xuyên: Nữ chủ giá đáo, nữ phối tốc thối tán!Tác giả: Tố Thủ Chiết ChiTình trạng bản gốc: Hoàn thànhTình trạng bản edit: Đang tiến hành...Editor: Nhan Thiên Dung + Tiểu Rea + Tiểu Hy Hy + Aya ShintaBìa: Niêm Hoa Nhất TiếuNguồn (từ chương 70): Truyện FullThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại , Hiện đại , HE , Tình cảm , Khoa học viễn tưởng , Huyền huyễn , Ngọt sủng , Hệ thống , Song khiết , Xuyên nhanh , Nhẹ nhàng , Duyên trời tác hợp , Ngược traVăn án:Thanh Hà quận chúa Cố Thịnh Nhân đã chết.Nàng xinh đẹp như hoa, tài danh vang khắp thiên hạ, lại thua trong tay một nữ nhân kém hơn mình về mọi mặt.Thẳng đến sau khi chết, Cố Thịnh Nhân mới hiểu được, bản thân chẳng qua chỉ là một nữ chính trong cốt truyện nghịch tập của nữ phụ, chỉ xứng đáng là một vật hi sinh của nữ phụ xuyên không...Trong không gian chỉ toàn màu trắng, Cố Thịnh Nhân mặt không biểu cảm tiếp thu ký ức hệ thống truyền cho nàng...Hệ thống: "Đầu năm nay, nữ phụ muốn xoay người, vật hi sinh muốn nghịch tập, người qua đường muốn xoát cảm giác tồn tại, thân là nữ chính, cô chính là tảng đá chắn đường lớn nhất của các nàng."Trong mắt Cố Thịnh Nhân lập lòe tia sáng lạnh, cười phong hoa tuyệt đại: "Vậy để ta tới xem xem: Ai, mới là chướng ngại vật phải bị đá rớt, ai, mới là kẻ chiến thắng cuối cùng!"Cả đám nữ phụ vật hi sinh muốn xử lý nữ chính để thượng vị kia, các ngươi nghĩ kỹ, muốn chết như thế nào chưa?Truyện này 1V1.P/s: Thế giới đầu sẽ re - up nha. Trước tiên phải đuổi kịp đã ~~…
Tiêu đề: Listen To My Heart Beat(Lắng Nghe Theo Nhịp Đập Trái Tim Tôi) Tác giả: @mini_asteroid (Ao3)Dịch giả: @CharlieLTTHTiến trình (Gốc): Đã hoàn thành.Tiến trình (Dịch): Đã hoàn thành.Category: M/M Pairing: Demon King/Caver × Deon Hart/ Demon Arut.Văn án:Có những đêm Deon tỉnh dậy sau một cơn ác mộng mà cậu ta không thể nhớ rõ, cậu cảm thấy hoảng loạn và sợ hãi. Trong quá khứ, cậu luôn ép mình trải qua những đêm như vậy một mình.Nhưng, giờ đây lại khác, Deon cuối cùng cũng có người giữ cậu lại, trấn an cậu và giúp cậu bình tĩnh. -----Lời của tác giả:Đây hoàn toàn là sự nuông chiều bản thân, tôi chỉ thích cái ý tưởng.Lời của dịch giả:Đây là oneshot đầu tiên tôi dịch nên sẽ có chút sai sót, mong độc giả thông cảm và chỉ ra giúp tôi nhé. Khi dịch oneshot này thì tôi có thêm một số từ vào cho hợp lí hơn nên khi bạn dịch lại tiếng anh thì có thể nó sẽ không giống bản gốc cho lắm- Lí do tôi trans oneshot này là vì cơn đói hàng T□T-----Tất cả nhân vật đều không thuốc quyền sở hữu của tôi hay Aster, họ đều đến từ bộ Light Novel/Comic:저 그런 인재 아닙니다 - I'm Not That Kind Of Talent - Tôi Không Tài Năng Đến Thế Đâu.Ngôn ngữ gốc là tiếng Hàn.…
Trường Trung học Tam Thời là nơi mọi thứ đều bình thường đến kỳ quái - như thể thực tại ở đây vận hành theo một logic riêng, im lặng và chậm rãi. Những điều phi lý xảy ra mỗi ngày, nhưng lại được mọi người chấp nhận như lẽ thường. Ở đây, bạn có thể bắt gặp một con mèo biết gật đầu khi nghe gọi tên, hay một giáo viên Văn có thể hoàn thành bài kiểm tra của bạn... trước cả khi bạn bắt đầu viết.Trong thế giới "bình thường" đó là lớp 11B2 nơi năm học sinh thân thiết chia sẻ bí mật về một "cánh cổng" mà chẳng ai khác thèm tin. Mỗi người trong nhóm mang theo những vết xước của riêng mình:Một người viết nhật ký không bao giờ cho ai đọc.Một người luôn mang theo dao găm vì "phòng khi cần phải cắt ranh giới".Một người luôn đến muộn, nhưng thời gian dường như không áp đặt lên cậu.Một người thường ngước lên bầu trời, như thể mong điều gì từ nơi xa xăm.Và một người luôn cười, nhưng mắt lúc nào cũng đỏ hoe như vừa tiễn ai đi mãi mãi.Một ngày nọ, họ quyết định cùng nhau khám phá "cánh cổng sau phòng thiết bị thể chất" thứ được đồn là nối đến một thế giới khác. Họ gọi đó là cuộc phiêu lưu mùa hạ cuối cùng.Nhưng không ai nói rằng... chỉ bốn người trở lại.Không ai nói rằng... cái giá của sự trở về là lãng quên.Và điều đáng sợ nhất không phải là mất đi một người bạn, mà là cảm giác đáng ra nên có ai đó ở đây, nhưng chẳng ai nhớ được người đó là ai.…
-"Ngươi là ai?"-"Ta là... Trương Khởi Linh!"-"Nói dối. Tiểu Ca mới là Trương Khởi Linh."Tiểu Ca... của ta...⁕•⁕•⁕•⁕•⁕•⁕•⁕•Hơi thở nhẹ như sương, ký ức hỗn độn như khói. Nhưng cái tên ấy, tên của người yêu, vẫn như một nhành hoa khô được ép giữa nghìn tầng kỷ niệm, không bao giờ tàn phai.Điều tiếc nuối nhất trên đời này, hơn cả sinh ly tử biệt, phải chăng chính là... chúng ta vẫn yêu nhau tha thiết nhưng lại buộc phải rời xa nhau?Là khi ký ức đã biến mất nhưng tình yêu vẫn mãi còn đó.Thì ra đây chính là... cái giá của sự bất tử.Thế gian người người truy cầu vĩnh hằng. Nhưng mấy ai hiểu được, sự tàn nhẫn của thời gian đây?-"Sống bất tử là một điều rất khổ sở."Từng mảnh ký ức vụn vặt vội ghép, cũng chẳng thể vẽ lại lên chuyện tình đôi ta.Lạc nhau trong hư vô, tìm nhau trong vô vọng.Nhưng mà...Ký ức có thể phai mờ, song cảm giác yêu thương vĩnh viễn khắc sâu trong xương tủy. Chỉ cần người thương xuất hiện, liền có thể dễ đàng dánh thức nó.-"Bất luận như thế nào, người đều là người mà ta yêu nhất trên đời."-"Là ánh sáng rực rỡ duy nhất trong tầng tầng lớp lớp ký ức mà ta đã lãng quên."…
Đêm đó, thị trấn nhỏ Tuyệt Luân Đế mất điện, nhân vật chính Trương Cổ chạy đến hỏi anh bạn trực trạm điện là Phùng Kình về nguyên nhân mất điện, nhưng anh chẳng nhận được câu trả lời mình cần mà kì lạ là anh bạn kia lại hỏi lại Trương Cổ một câu rất khó hiểu: "Ba trừ một bằng mấy?". Khi về nhà, Trương Cổ bất chợt gặp một đứa bé trai chỉ độ một tuổi ngồi bơ vơ ven vệ đường. Trương Cổ thấy lạ, vì đêm hôm thế này, ai lại bỏ con nhỏ ở đây, càng lạ hơn là thằng bé không khóc mà chỉ nhìn chằm chằm vào anh. Trương Cổ ái ngại nhưng quyết định không bế đứa bé ấy theo mà cứ để nó ngồi đó rồi về báo cho mọi người trong thị trấn biết. Thấy đứa trẻ tội nghiệp, có người dân trong thị trấn tình nguyện đem nó về nuôi, nhưng cùng với sự có mặt của đứa trẻ, một loạt những sự việc bí ẩn và đáng sợ đã xuất hiện trong thị trấn...Lẽ nào đứa bé chính là người gây ra những điều bí ẩn đó? Phùng Kình thật sự là người thế nào? Tại sao anh ta lại hỏi Trương Cổ câu hỏi khó hiểu đó? Câu đó mang ẩn ý gì? Để làm sáng tỏ những khúc mắc đó, Trương Cổ đã bất chấp hiểm nguy để tìm kiếm đáp án, mà khi đã dấn thân, chính anh cũng khó lường trước được: liệu mình có sống sót để đến đích hay không?…