Bạn choáng váng nhìn mấy chục con người đang đứng trước mặt mình."Manjiro, Mikey, Sano,..."Lẩm bẩm trong miệng thầm đếm những khuôn mặt giống nhau đến kinh hoàng, bạn bắt đầu cảm thấy chân mình hơi run."Sao những người ở từng dòng thời gian khác nhau lại đột nhiên xuất hiện cùng nhau cơ chứ!?"Nhìn khẩu súng đang được nâng niu trong tay Izana tương lai, bạn từ từ giơ cánh tay đang run lẩy bẩy lên: "... B-bình tĩnh nào mọi người, tôi có thể giải thích."…
" Adorable home " - cuộc sống vợ chồng trong game ấy thì tôi cũng đã trải nghiệm rồi nhưng được cảm nhận " Real love " thì vẫn chưa.Nếu không là anh, sẽ không ai có thể khiến em hạnh phúc. Từ khi vấp ngã vào tình yêu này thì em không nghĩ là bản thân mình có thể một lần nữa phải lòng ai đó. Sao anh chưa từng nghĩ một lần cho em?... Chưa từng thử học cách yêu em, chỉ có mãi em là tự cố gắng với tình yêu của mình. Thật sự tình yêu này là không thể sao?- " Jeon Jungkook? Đoạn tình ái này em không thể níu giữ nữa rồi. "…
Thể loại : nhất thụ nhất công, song tính, hiện đại, ấm áp, ngọt ngào, sủng , HEVăn án : Tại sao ? Đối mặt với tấm hình người bà cười hiền từ, cậu tự hỏi tại sao bà lại bỏ cậu ra đi bất ngờ như thế. "Này thằng con hoang kia mày nên cút xéo khỏi căn nhà này được rồi. Nơi đây đã không còn chỗ cho mày nữa rồi." Người đàn bà đanh đá lên tiếng lại quay sang nới với người đàn ông kế bên :"Không biết tại sao má lại nhặt thằng con hoang này về chi không biết, nuôi nó chỉ tổ tốn cơm gạo."Tổn thương....Đau đớn .....Tuyệt vọng .....Cho đến một ngày, linh hồn cô đơn được nâng niu, che chở, bảo vệ như báo vật."Liệu tôi có xứng đáng không ?""Bảo bối không là em thì ai cũng không được"…
"Có những người... chỉ bước qua cuộc đời ta trong giấc mộng. Nhưng vết thương họ để lại, lại sâu hơn bất kỳ ai ngoài đời thật."Quang Anh - một họa sĩ tài hoa, nổi tiếng nhờ những bức tranh vẽ từ giấc mơ. Mỗi giấc mộng đều xoay quanh một cậu con trai tên Đức Duy - người chưa từng xuất hiện trong đời thực... hoặc ít nhất là anh tưởng vậy."Mộng" không kể về cách một người quên, mà kể về cách một người nhớ lại - rồi tự mình rơi vào hố sâu mất mát không lối thoát.Đây là câu chuyện của những người từng yêu, từng đánh mất, và dám chọn cái chết để níu lấy mảnh hồn còn sót lại.> Nếu một ngày ký ức quay lại... bạn có dám sống tiếp mà không có người đã từng là cả thế giới?Hay bạn cũng sẽ chọn ở lại giấc mơ - nơi họ vẫn còn đang đợi?…
Sau 1 lần quay ngược lại thời gian , takemichi đã gây ra một lỗi lầm không sửa lại được , mặc dù mọi người trong băng touma đã cố gắng níu kéo cậu ở lại . Nhưng cậu vẫn cảm thấy lỗi lầm Của mình là quá lớn, cậu bắt buộc phải làm gì đó và rời băng ( để sữa chữa lỗi lầm này ). Nhưng hôm ấy , draken chợt thấy thoáng qua một bóng người quen thuộc và rồi cậu gặp Takemichi ! Nhưng là một takemichi khác hoàn toàn ngày ấy....( câu truyện do con t/g nghĩ ra , vì đây lần đâu tui viết truyện nên mọi người thông cảm nên có sai sót khiến người đọc cảm thấy khó chịu ..v.v. Thì tui xin phép so rì trước 👉😑👈 )…
Tên Hán Việt: Ngàn Niên Nhu Nhân Hồi (Ngàn năm chờ người trở về)Tác giả: Mộc Lam Dương TửTình trạng: Còn tiếpThể loại: đam mỹ, cổ trang, trọng sinh, hài hước, HE, sủng, 1x1, huyền nguyễn, niên hạVăn án: Hà Nhật - hắn thân là một nhân loại, cư nhiên lại phải lòng một vị thần trên Thiên Giới - người đã từng chăm sóc hắn từ khi hắn còn rất nhỏ.Vận mệnh lại khiến hắn và y rời xa, hắn đã dùng đủ mọi cách vô sỉ tới mức độ nào chỉ để tìm y, níu kéo y trở về bên mình. Liệu y có nhận ra được tình cảm của hắn dành cho y ? Hay chỉ đơn giản coi Hà Nhật là một đứa trẻ ?..." Vì người, ta có thể làm tất cả, vậy nên đừng rời bỏ ta"" Hài tử ngoan, mong ngươi hãy sống thật tốt, đừng tìm ta".…
Trang vì cứu cha mà chấp nhận bán lần đầu tiên của mình qua một đường dây môi giới. Đêm đó cô đang hoảng sợ trước người đàn ông trung niên giàu có và háo sắc thì được con trai ông cứu ra. Không ngờ định mệnh cũng từ đó cuốn họ vào nhau. Anh cô cô là trân bảo nâng niu trong bàn tay. Còn cô lại cứng đầu coi anh là chủ nợ. Một truyện ngôn tình, văn phong thuần Việt. Mời mọi ng đón đọc. Thank.…
Sau khi chết ta đi về đâu? Chết thật đáng sợ! Nhưng “Bước qua Thế giới” chắc chắn sẽ mang lại một góc nhìn khác. Bắt đầu từ một cô gái khi vừa cánh cửa đầu của chặng cuối đoạn đường, lại gặp một chàng trai. Và chính người bí ẩn này sẽ mang lại cho cô rất nhiều phiền toái. Càng đẩy ra thì càng tiến tới, đến khi thật sự đã hết hi vọng, buông tay thì cô lại nhận ra tình cảm của mình. Níu kéo thật sự đã muộn? Chàng trai đó có chấp nhận không? Thật sự, người ta sợ nhất là gì khi chết? Đau đớn? Tuyệt vọng? Hay cô đơn? Họ sẽ gặp rắc rối dài dài lắm đây, khi thế giới phản đối tình cảm này! Từ bỏ? Chắc không? Tiếp tục? Chắc không? Qua khỏi thế giới này, điều gì sẽ chờ họ? Các bạn chờ đọc nhá!!!!!…
Đoản . Ngọt nha mọi người .BJYXSZD BJYXSZD BJYXSZD 🦁 Tiêu Chiến, tôi cũng ko muốn dấu anh nữa . Bây giờ tôi chính là thích cô ấy . chúng ta chia tay đi . 🐰 Nhất Bác, em có biết mình đang nói gì ko ? tại sao chứ ? tại xao hả ? xao em có thể đối với anh như vậy hả ? 👱♀️ Tại xao à ? tại vì tôi xinh đẹp hơn anh . Tiêu Chiến , anh nghĩ anh còn là mĩ nam đẹp nhất Chây Á nữa à . đó là chuyện của 8 năm về trước rồi . Anh đừng ở đây mà mơ tưởng nữa . Tiêu Chiến buôn tay đi , để Nhất Bác đến với tôi , đến với tình yêu mà anh ấy chọn . 🐰 Cô im đi ! 🐰 Nhất Bác , em đừng đùa nữa , chúng ta về nhà thôi , về nhà anh nấu món ngon cho em có được ko ? Tiêu Chiến níu lấy đôi tay của Nhất Bác mà nói . đôi mắt của anh lúc này đã đỏ lên . những giọt nước mắt cũng thay nhau mà rơi xuống. 🦁 Tiêu Chiến, anh đừng như vậy nữa , tôi ko đùa . chúng ta dừng lại đi .…
"Anh nguyện bên em cả một đời."Dù em có phải ra đi ở cái tuổi trẻ trung và mãn nguyện như thế này, thì anh vẫn không nhắm mắt bỏ em lại phía sau, để đi cùng em tới một thế giới mới. Anh luôn hiểu rằng trong khoảnh khắc này là đớn đau, nhưng anh vẫn muốn níu lấy em về phía anh, để được bên cạnh em lâu hơn chút nữa.Bệnh tật làm em đau đến chết đi, thì khi cách xa em cả một thế giới, anh lại càng đau mà chẳng thể chết.Anh sẽ sống vì chính mình, vì những điều anh vẫn muốn làm, và sống cả phần đời của người anh thương."Anh yêu em."Và anh chẳng bước tiếp cùng ai nữa.…
Tôi yêu anh hơn cả bản thân mìnhĐể rồi nhận ra mình chỉ là thế thân của cô ấyĐau khổ, tuyệt vọng, vẫn cố níu kéo anh nhưng vô ích...Trong tim anh chỉ có hình bóng cô ấyChấp nhận sự thật, tôi lặng lẽ ra điĐể lại cho anh một bức thư chia tay cùng lời yêu cuối cùng...Ra đi trên con đường không có anh bên cạnh, giữa dòng người tấp nậpTôi chỉ là một cô gái mang trong mình những mảnh vỡ trái tim8 năm bên anh, yêu anh, hi vọng có thể mãi như vậy nhưng chỉ là tự tôi đa tìnhLiệu trong anh có bao giờ có tôi khôngCó bao giờ anh để ý đến cô gái luôn làm mọi thứ vì anh không8 năm thanh xuân không thể đổi lấy tình yêu của anhVì vậy em buông tay chấp nhận làm chấp nhận làm kẻ thua cuộcEm sẽ tập quên anh, bắt đầu cuộc sống mới, tìm cho mình một bờ vaiTạm biệt anh, người em yêu…
Giá như em có thể quay ngược lại thời gian để có thể níu lấy tay anh, bảo vệ anh... Nhưng... em biết đó chỉ có thể và sẽ mãi mãi là "giá như" mà thôi.Đau, nên em chỉ có thể hồi tưởng lại kí ức, kỉ niệm của hạ chúng mình- những kỉ niệm thanh xuân tuyệt vời và thuần khiết(LƯU Ý ✅ : có nhắc đến việc tâm lí bất ổn và tự làm hại bản thân, có nhắc đến máu me. XIN HÃY CÂN NHẮC TRƯỚC KHI ĐỌC)…
Trước đây Thủy làm cái gì cũng không tốt,chỉ duy có việc thích Chí là Thủy tự cho rằng bản thân mình vô cùng sáng suốt.Thủy thích Chí,ai cũng thích Chí cả.Nhưng mấy ai thấu được nội tâm của cậu.Trước đây cô từng nghĩ Chí như mây trời,còn cô chỉ là cỏ ven đường,mãi mãi không thể với đến được.Nhìn Chí bước cùng người khác,lòng Thủy đau như cắt,như dao cứa vào tim.Nhưng Thủy phải ráng kiềm lại,Thủy có là gì của người ta đâu?Đến khi Thủy quyết định từ bỏ,Chí lại níu lấy tay cô.Thủy bất lực lắm,tim nhói lên không thôi,Thủy muốn từ bỏ,nhưng lại không thể...…
Giới thiệuÁnh Nguyệt(nó)15t: cô nàng bất hạnh luôn bị người khác ăn hiếp. Dịu dàng, ngốc nghếch, hồn nhiên, nhút nhát, sống nội tâm.Hoàng Nhật(hắn)15t: anh chàng lạnh lùng, thích chọc tức nó nhưng anh lại có trái tim nhân hậu, ga lăng, ít bộc lộ ra.Ánh Ngọc 15t: em song sinh của nó, cô có cá tính mạnh mẽ, nhưng hay nũng nịu với chị. Rất yêu thương và che chở chị của mk.Đăng Khoa15t: vui tính, dễ thương, lun quan tâm đến mọi người, lãng mạn . Bạn thân của hắn. Gia Thiên 15t: bạn thân từ nhỏ của nó, anh lun bên nó và giúp đỡ nó. Yêu nó khi còn nhỏ nhưng nó ko biết.Gia Hân 14t: em của Gia Thiên, hung dữ, đanh đá, ko thích nó và lun kím chuyện làm cho nó sống ko yên.Và một số nhân vật nữa sẽ giới thiệu sau...…
Tác giả:Thanh Y Bàng BàngThể loại:Sắc, Đam Mỹ, Điền Văn, Phương Tây, SủngNguồn:haebalagi1306.wordpress.comBiên tập: QuétTình trạng bản gốc: Hoàn 40 chương + 1 PNGiới thiệu:Bạn có hiểu được cảm giác của một người cực kì đẹp trai không?Chính là ai cũng muốn lại gần làm quen, ai cũng muốn có quan hệ với hắn, nhưng chỉ là trên giường chứ không phải như bạn đời...Lại còn có thể đối mặt với việc có người sẵn sàng cướp sắc nữa chứ....Haiiii, biết làm sao giờ, chỉ vì quá đẹp trai...Ghi chú: Thụ là người Trung Quốc, vì mẹ tái giá nên chuyển tới Litva. Sau vì lý do cá nhân nên chuyển từ thủ đô Vilnius tới Alytus và gặp công ở đây. Xong rồi bla bla bla hai người yêu nhau.…
Mọi người thường nói: "Cỏ bốn lá là một biểu tưởng may mắn." Nhưng có ai từng hỏi vì sao việc thêm một chiếc lá từ cỏ ba lá ven đường lại được nâng niu như thế? Có lẽ là bởi sự khác biệt nhỉ? Nhưng liệu chiếc lá ấy có cô đơn không? Giữa muôn vàn cỏ ba lá, chỉ có nó một mình vươn lên để được nhìn thấy người đó?Cậu là Đăng trong "hoa đăng", là ánh sáng đã cứu lấy thế giới tăm tối đang mục rống trong anh. Nhưng cậu là ánh sáng, là món quà may mắn như ngọn cỏ bốn lá trong đêm giống anh tìm được. Còn anh là Minh trong "Minh Giáp" - một thứ cỏ may mắn của người xưa. Là món quà may mắn trao cho cậu cuộc sống mới. Cậu và anh khác biệt trong xã hội kia nhưng dẫu sao vẫn mong hai người được gặp nhau lần nữa...…
-Tại sao chàng lại lừa dối ta? -Xin lỗi...-Ha...ha .... 1 câu xin lỗi? Xin lỗi là xong sao? Y cười, một nụ cười làm chúng sinh điên đảo, khiến cho bao người say đắm nhưng lại khiến chàng tim đau thắt lại. Nàng đau, đau là tại vì hắn, nàng khóc, khóc cũng tại vì hắn. Hắn muốn tiến đến gần nàng, muốn ôm nàng, nói cho nàng biết hắn yêu nàng đến nhường nào. Nhưng hiện tại hắn không thể.....Đứng trước đài Sinh Tử, nàng cầm cây trâm hắn tặng bẻ gãy làm đôi. Trâm gãy, tình cạn. Hai nửa trâm rơi xuống đài Sinh Tử sâu hun hút. Cả yêu cả hận cứ thế mà theo cây trâm biến mất khỏi tầm mắt nàng. -Tạm biệt Hàn Mặc Quân, ta hận chàng rất nhiều nhưng yêu còn nhiều hơn.Nàng nhảy xuống Sinh Tử đài nơi trừng phạt của những vị thần phạm tội. Nàng sẽ không còn lại 1 chút linh hồn, không thể nào đầu thai càng không thể nào trở lại làm thần. Chỉ có như thế mới khiến nàng quên đi chàng. -Không ...không được, Huân Nhi...Hàn Mặc Quân không nghĩ ngợi gì liền nhảy theo nàng. Có ai có thể trả nàng lại cho hắn không, có ai......1 cô bé mái tóc ngang vai chạy theo sau lưng anh, dùng 1 giọng nũng nịu gọi anh:-Mặc Quân, Mặc Quân, em muốn ăn kem. Mua cho em đi, em bị mẹ cắt tiền tiêu vặt rồi. Đi mà.Anh nhìn người con gái chỉ cao chưa đến vai anh, nhìn người con gái mà anh yêu thương đầy cưng chiều nhưng cũng không quên lạnh giọng mắng:-Em bị bệnh đau dạ dày, không được ăn thứ ấy.-Hứ, em cũng cóc thèm.Anh nhìn theo cô, nhìn bộ dạng hờn dỗi đáng yêu ấy. Anh tự nhủ, nếu kiếp trước em chỉ nhận lại đau thương, thì kiếp này, anh nguyện làm tất cả c…
"CÔ ĐIÊN RỒI À"Chát*Căn phòng bỏng chốc im bặt đến mức có thể nghe tiếng tim cậu vụng vỡ từng mảnh đủ để nghe được tiếng vang của nước mắt rơi xuống sàn nhà.Lại một lần nữa hắn vì cô ấy mà đánh cậu. Trái tim vừa được băng bó vừa được nâng niu cảm nhận yêu thương sự cưng chiều ngọt ngào ấy bỗng chốc bị một tia sét đánh đến vụng vỡ.Được rồi sự thật vẫn là sự thật cậu không muốn lừa mình dối người lừa mình rằng hắn rất yêu cậu. Cậu đã được yêu thương cậu đã thay thế được cô ta. Tim cậu bỗng nhói lên đau cậu đau lắm. Tại sao cậu cố gắng thế nhưng khi cô ta giả vờ yếu đuối hắn liền chẳng màng đúng sai đánh cậu.Taehyung ra tay xong cũng sững sờ vì hành động của mình tay run run nhìn JungKook như muốn giải thích.Cậu đưa tay khỏi chỗ vừa bị đánh nhìn anh với đôi mắt ngấn nước mà cố rặn ra nụ cười." Kh-không JungKook à nghe anh nói anh thật sự không muốn ra tay a-anh không hiểu tại sao...."" Được rồi!!! Đây là lần thứ hai rồi Taehyung à!! Anh đã từng nói em là bông tuyết trắng của anh mà đúng không???"" Đúng"JungKook lúc này như điên như dại mà cười phá lên." Đúng bông tuyết trắng nó đẹp. Nó tinh tế mọi người đều thích nó.... Nhưng anh biết gì không nếu bông tuyết gặp mặt trời sẽ tan dù kiên cường tới đâu nó cũng chẳng về hình dáng ban đầu được.... Cô ta chính là mặt trời còn anh là bầu trời..." Cậu lần lượt chỉ về phía ả rồi tới hắn. Tiếp theo lại là chính bản thân mình." Anh luôn đứng sao cô ta luôn bảo vệ che chở cho cổ. Và em chính là bông tuyết tội nghiệp ấy."…
Author: TheaPairing: Ngô Kiến Huy x Jun PhạmLần đầu tiên nhìn thấy Lê Thành Dương, Phạm Duy Thuận đã thầm cảm ơn số phận. Cuối cùng những tia nắng của mặt trời đã rủ lòng thương chiếu sáng tương lai nhuốm một màu đen kịt của mình. Bất chấp mặt trời nóng cháy đến thiêu đốt, cậu vẫn như thiêu thân lao đầu vào kết cục đã định. Bất chấp mặt trời đã có một cô gái khác ở cạnh, bất chấp đáy mắt người kia chưa từng phản chiếu hình dáng của cậu. 7 năm quen biết, 7 năm nỗ lực cố gắng chiếm lấy dù chỉ là một chút tình cảm của Lê Thành Dương. Cho đến khi người hắn yêu tỉnh lại, Phạm Duy Thuận mới nhận ra một điều. Cậu mãi mãi chỉ là cái bóng, chỉ là người đến sau, chỉ là kẻ thay thế cho cô gái kia.Ánh nắng vàng rực trong lòng cậu bấy lâu nay đã dần dần nhạt màu. Rốt cuộc, lừa mình dối người, sống trong mơ mơ hồ hồ suốt bao năm qua cũng nên chấm dứt rồi. Vốn dĩ, đồ giả dùng nhiều năm, dẫu cậu đã nâng niu trân trọng biết bao, vẫn chẳng thể biến thành đồ thật. Vậy mà, khi cậu thật lòng tác thành cho Lê Thành Dương và cô gái kia, hắn lại vứt bỏ cả tôn nghiêm, quỳ xuống chỉ xin đổi lại một ánh nhìn từ cậu. Lê Thành Dương top, Phạm Duy Thuận bot, OOC . Nhân vật không liên quan đến người thật. Note: Trước ngược thụ, sau ngược công, cả hai đều là thế thân. Công và thụ đều có mối tình đầu, công truy thê gian nan, khổ hạnh. Không nhân vật nào trong truyện hoàn mĩ.…