"Những năm chán chường luôn chạy phía sau kẻ độc tôn và ngẫu hứng đấy đã cho ta biết được, không con đường nào là dễ dàng. Kẻ mạnh cũng từng là kẻ yếu dành được chiến thắng."---- Ohara Amaya.Cp: Hibari Kyoya x Ohara Amaya.Câu chuyện về một nam nhân cường đại và cô gái yêu văn chương.Từ "Thanh mai" đến "Phụ nữ" của anh.Truyện được đăng duy nhất trên Wattpad, còn lại đều là sao chép.…
Tôn Hiểu Lâm ngươi chính là một cái đại ngu ngốc, ta chảy lệ đối với đại hải hô, nghĩ đến trước kia đủ loại giống như điện ảnh bình thường ở trước mắt hồi làm ra vẻ. . . . . Thật không ngờ chính mình sẽ ở cùng một ngày bị hữu tình, tình yêu phản bội. . . Thật muốn hết thảy trọng đến, ta nhất định sẽ không tại như vậy ngốc. . . . .…
thế nhân thừa hành một câu, có Phượng Hoàng đại nhân đang địa phương, vốn không có tôn giả. ◆◆◆Nếu có chút kiếp sau, ta hy vọng có thể hộ các ngươi chu toàn, tuyệt không cho các ngươi so với ta chết trước.Thật sao dị thế trọng sinh, thân thể lại chính là một cái ma khí phế nhân, còn lộ vẻ dã loại, con gái riêng danh hiệu, duy nhất thân nhân cũng chỉ là bệnh nặng sinh mệnh đe dọa mẫu thân.Phụ thân không rõ, bất quá, nghe lão mẹ nó ý tứ, hình như là cái ngưu nhân.Phế nhân? Thật sự như thế sao? Phượng Hoàng nhận thấy được này thân thể trạng huống khi, quả thực mừng rỡ như điên, đó là tuyệt phẩm thiên tư, nếu là kiếp trước có này chờ hảo tư chất, nàng hội cửa nát nhà tan?"Cuộc đời này, ta định có thể có được bảo hộ chỗ hồ nhân tư bản."Khôi phục ma lực dược tề? Còn không bằng Phượng Hoàng trong tay một viên đường đậu.Ma khí không thể song tu? Ma khí vách tường chướng kiên cố? Vì sao Phượng Hoàng vươn ngón út đầu nhẹ nhàng nhất chạm vào liền phá!Tiến giai khó khăn thật mạnh? Nề hà, Phượng Hoàng ăn một gốc cây trân quý dược liệu, thăng nhất cấp coi như người khác ba cấp.Vượt cấp khiêu chiến tuyệt không khả năng? Phế nhân Phượng Hoàng cận nhất chiêu đem học viện cái gọi là thứ nhất cao thủ, đệ nhất thiên tài nhấn phiên.Chiến sủng khó cầu? Một người cả đời cận một cái? Thận trọng trạch chi? Phượng Hoàng nhìn trước mặt một đống, đều là ký kết khế ước, giống như vốn không có một cái nhược, còn có một đám nhìn trông mong hướng nàng trước mặt cọ.. . .…
❗️Không gán ghép lên người thật❗️❗️Không copy đưa đi nơi khác❗️❗️Truyện này chỉ up tại noveltoon hoặc mangatoon và wattpad❗️*Acc novel/mangatoon: JieHeng hãy vụng trộm đi!!*Acc wattpad: whforever0605 Chiếc thuyền bè lá của tuii 🥲*Giới thiệu sơ lược:Ngoài mặt nhìn Dương Bác Văn không tỏ vẻ quan tâm Trần Dịch Hằng gì mấy nhưng mọi lời nói, mọi cử chỉ, mọi hành động của cậu hắn luôn luôn thu vào tầm mắt.…
Tô Mộ vân trong cơ thể có một cái không gian, tẩy linh thạch, loại tiên thảo, nuôi dưỡng linh thú mọi thứ đều được.Nhìn trong cơ thể thành núi linh thạch, thành trói tiên thảo cùng gào khóc kêu rất nhiều linh thú, Tô Mộ vân thỏa mãn nở nụ cười, ở một cái tiên hiệp thế giới, còn có so này càng hạn phúc sao?"Của chúng ta khẩu hiệu là - - tẩy ngọc, loại thảo, nuôi linh thú, cơm no áo ấm!"…
• Đứa con đầu lòng của tớ, mong mọi người ủng hộ, truyện có lấy một chút ít ý tưởng của truyện khác! • Ver: LiChaeng (Lisa x Chaeyoung) • Thể loại: H+, HE , Nam hóa, tổng tài, lãng mạn, ngôn tình hiện đại, 1x1,..• Tác giả: Waniehyyy• Hy vọng các cậu sẽ thích, do mới bắt đầu viết truyện nên còn sai sót nhiều chỗ, mong các cậu thông cảm!• Số chương: 39 chương (đã hoàn thành) • Lưu ý: Đây chỉ là truyện hư cấu không có thật, mong các cậu đừng nghiêm trọng quá vấn đề. Truyện có một số cảnh H, ai bị 'dị ứng' với thể loại xin click back ạ.…
Năm mười lăm tuổi, Todoroki Shoto đem lòng thích thầm một cô bạn cùng trường.Cô ấy để tóc ngắn, không thường mặc áo khoác của trường, thường bị giáo viên mắng vì lén kéo váy cao một chút, cô ấy thích những màu sáng như trắng, hát rất hay, giỏi bộ môn chạy nước rút nhất, dường như cũng thích hội hoạ, Shoto luôn để ý rằng cô ấy hay ngồi ở ghế đá tốc hoạ khung cảnh thấy được, sau đó lại vo giấy thành cục vất đi, nhưng cô ấy không hay được, những thứ đó đều được hắn lấy đi và cất giữ cẩn thận.Mỗi khi cô ấy cởi áo khoác, luôn mờ mờ nhìn thấy một nốt ruồi nhỏ trên tay trái, cô ấy năng động, đôi khi lại trầm mặc nghĩ ngợi, trong tiết học thường ngẩn người nhìn ra bên ngoài cửa sổ, Shoto từ dưới sân tập nhìn lên, cũng theo cô ấy ngửa cổ nhìn trời, không biết cô ấy chú tâm cái gì nữa.Đôi mắt cô ấy luôn sáng rỡ, như là chất chứa muôn vàn vị tinh tú trên cao kia. Nụ cười của cô ấy không có son nhưng vẫn rất xinh xắn, Shoto nghĩ, cô ấy không trang điểm vẫn là một cô nàng ưa nhìn. Ít nhất trong mắt hắn, cô ấy là người con gái duy nhất hiện hữu rõ rành rành.Đến tận khi tốt nghiệp, Shoto luôn canh cánh một mối lo, liệu tương lai hắn có thể ở bên cạnh cô ấy không? Cảm giác cô ấy rất dễ mất đi, duỗi tay ra vươn tới có thể nắm lấy, nhưng nếu chần chờ sẽ để cô ấy rời đi mãi mãi.Sau đó thì sao?Sau đó...Từ lúc tốt nghiệp, Shoto không gặp cô ấy nữa.…
Tên tiếng Trung: 咬痕.Tên Hán Việt: Giảo Ngân.Tác giả: Khúc Tiểu Khúc / 曲小蛐.Editor: Văn Văn 🌸/ Bèng 🐥Nguồn cv: Wikidich.Tình trạng bản cv: Hoàn thành.Tình trạng bản edit: Đang tiến hành.Độ dài: 100 chương.Bookcover by VictorBlade_79 (Free_Team)Thể loại: Nguyên sang, ngôn tình, hiện đại, HE, tình cảm, gương vỡ lại lành, thiên chi kiêu tử.Ngày đào hố: 21/3/2020.Ngày lấp hố: ?/?/?⚠ Lưu ý:❎ Truyện edit chưa được sự cho phép của tác giả, yêu cầu không re-up, không chuyển ver!!!‼️Truyện chỉ được đăng duy nhất tại tài khoản wattpad: chatteriehome33.…
" Theo ta đi, ta lấy ngươi làm vợ."Nữ tử thong thả trong giựt lại tóc, lộ ra ma quỷ dường như nửa mặt, thản nhiên địa nói: " như vậy, ngươi còn muốn ta đi theo ngươi sao?"Nàng vốn là đế quốc nổi tiếng địa xấu nữ, phế vật.Nhưng lại một lời kinh thiên hạ, vương tử, không lấy chồng. Vương phi, ta không hi hãn.Kim lân há vốn là trong ao vật, nhất ngộ phong vân biến hóa long.ai biết như thế địa phế vật phía sau nhưng là nọ vậy kinh tài tuyệt diễm địa chỗ.Ai biết xấu nhan vốn là khuynh quốc khuynh thành mạo.Phong vân rung động, phượng bay cửu thiên.Ngàn dặm trời cao, duy ngã độc tôn.Cả đời này, ai có thể cộng ta chính thức cùng sinh cùng tử…
Tuy không bao giờ thừa nhận nhưng đã âm thầm cho họ vào vị trí quan trọng trong tim . Trở thành điểm yếu duy nhất của bản thân .Thể loại : Mafia quyền lực , chiếm hữu , giam cầm , yêu điền cuồng và sẵn sàng làm mọi thứ vì đối phương. Không thể thiếu ngọt và H…
Là một nghệ sĩ đường phố, Arthur chơi violin trên mọi con đường góc phố của London để kiếm thu nhập cho mình và anh trai. Cậu luôn biểu diễn để kiếm tiền, cho đến khi gặp được một vị khách đến từ đất nước xa xôi. Người đàn ông có mái tóc tối màu và đôi mắt màu nâu khen ngợi cậu vào một ngày nọ, mở đầu cho tình bạn kì lạ giữa người nghệ sĩ đường phố nghèo khó và người đàn ông quý tộc Nhật Bản. ______________________________•Tác giả: Teddiehtet•Link tài khoản tác giả: https://archiveofourown.org/users/teddiehtet/pseuds/teddiehtet•Link tác phẩm gốc: https://archiveofourown.org/works/5654491•Người dịch: RiBản dịch đã được cho phép bởi tác giả, vui lòng không đem đi nơi khác hay sử dụng với mục đích thương mại. Nếu yêu thích tác phẩm, hãy click vào link và ủng hộ tác giả nhé!Permission to translate was kindly granted by the author. Please do not take out or use it on commercial purpose. Click on the link and support the author if you like this work!_______________________________(Cái hình bìa truyện hem liên quan đâu, tui để cho có thôi)…