Không ngọt ngào như ngôn tình...Một thế giới màu đen đầy chết chóc...Một công chúa với khát vọng báo thù...Một đặc cảnh không gian với mục tiêu bảo vệ toàn vũ trụ...Máu...Đỏ tươi trong đêm mưa...Ma cà rồng là một đề tài quen thuộc, nhưng lạ trong các fanfic DC...Cảm ơn...…
em nhặt những mảnh vụn vỡ chạy theo người, da diết một mảnh tình lơ thơ. em biết người cũng chẳng cần, ừ thì là vì ngay cả chính em cũng là những mảnh chắp vá từ nỗi buồn thương héo mòn...…
Summary:Một ngày chớm đông, anh rời xa em.Một ngày đông mưa khô lạnh, anh trở về, nhưng không còn là người em yêu khi nào....Một ngày đông lạnh căm, tôi tỉnh lại, không nhớ gì ngoài bóng lưng yếu đuối mảnh dẻ hiện lên trong từng mảnh ký ức vụn vỡ. Một ngày mưa bụi mờ nhoà, tôi nhìn thấy em, tôi không biết em là ai, nhưng trái tim đang đập liên hồi mãnh liệt này dường như muốn nói với tôi điều gì đó....Một ngày hanh khô đầu mùa, tôi nhìn em lặng người nơi lưu giữ kỷ niệm của em và cậu ta.Một ngày gió thổi buốt giá, tôi quyết định, bất kể có chuyện gì xảy ra, tôi sẽ không để em một mình chịu đựng thêm nữa.Pairings: ReiShi, ShuuShiCover art: @haaaaaaaannn | Twitter…
Đây là câu chuyện tình ngọt ngào của OKIYA SUBARU ( akai shuuichi) và AI HAIBARA ( Miyano shiho) . Đó chỉ là ban đầu còn về sau thì bla bla .... vv . Trong câu chuyện này Haibara sẽ không còn là bà cụ non nữa mà sẽ là cô gái đáng yêu.Và trong truyện này Haibara sẽ không nghi ngờ gì về Subaru nha…
Đây là một số hình ảnh về gin và sherryĐừng hỏi mình sao ko ghi nguồn hay nguồn ở đâu vì những hình này mình sợt trên google. Thấy ảnh nào đẹp độc lạ thì lưu về thôi nên đừng nói mình ăn cắp ảnh.…
Author: grayfireflyTranslator: Erika KaulitzLink: https://www.fanfiction.net/s/5300021/1/Love-is-UnspokenSummary: Tình yêu là giao lộ của hai con đường, cảm xúc phải đến từ hai phía.Những tình cảm đến từ một phía sẽ giống như con đường một chiều, đi mãi, không có điểm dừng.....Tớ yêu cậu... và... cậu không yêu tớ...Vậy tình cảm của tớ đâu phải là tình yêu, có phải không?Tình yêu này vốn dĩ đâu hề tồn tại?..Nhưng tớ không quan tâm cảm xúc tớ dành cho cậu gọi là gì...Tên gọi chính xác của những tình cảm này...Điều đó có quan trọng không?..Con đường một chiều của tớ sẽ không thể giao nhau với cậu...Trên con đường của cậu, sẽ không bao giờ có sự hiện diện của tớ..Nhưng chỉ cần yêu thương thôi, là đủ rồi...Phải không Shinichi?…
Truyện ship cặp Shinichi x Shiho do tác giả thích, trong truyện này Ran không ác như mấy truyện của các tác giả khác mà còn chúc phúc cho Shinichi, truyện kể theo ngôi thứ nhất do Shinichi kể. Thời điểm diễn ra truyện là khi tổ chức áo đen bị bắt danh tính ông trùm bại lộ Shiho đã chế ra thuốc gái sau đó đưa cho Shinichi, anh khi nhận được thuốc giải thì không uống mà qua Mỹ theo ba mẹ mình và khi tốt nghiệp cấp 3 anh trở về và tỏ tình với cô. Cô không biết anh thích mình nên khi anh đi cũng không hay biết, cô cũng không uống thuốc giải APTX 4869 do muốn có 1 tuổi thơ bình thường.... Ai không đọc thì lượn....…
đây là lần đầu đăng truyện , mong mọi người đừng cho em ăn gạch đá nhiều ạ ! Vì đây là ý kiến riêng nên mong cứ bắt lỗi thoải mái. Đa số em viết ko hay nên mong chiếu cố . Các cặp đều là happy ending…
khi mùa thu bắt đầu, mùa hạ dang dở, Ai sẽ tới?Anh có tới cùng em không?mình có yêu nhau không? có chứ. mà đời này đâu có mỗi tình yêu.-rằng là người còn thương em vàchẳng còn yêu emmưa rơi, nắng tắt, em đổ lệ, bên em cô quạnh, ai vỗ về em?…
Tên: Dị thườngAuthor: 东观十八卷Commission by: Aries (Tố Chanh)Translator: Arrebol;CP: ShinShi (Kudo Shinichi x Miyano Shiho)AU: Cảnh sát x Pháp ySố chương: 12Tình trạng: Bớ làng nước ơi dịch xong rồiBản dịch ĐÃ CÓ sự cho phép của tác giả, chỉ được đăng duy nhất tại wattpad. Vui lòng không reup, không chuyển ver và quan trọng là không đạo văn!…
Shortfic cổ trang DC. Là duyên, là nghiệt, đến cùng cũng chẳng thể rạch ròi phân rõ. Thì đành vậy, thuận theo số mệnh đi thôi. Tác giả: GreyTrạng thái: Hoàn thành. Câu truyện nhỏ này là G viết cách đây đã khá lâu rồi, cũng là shortfic đầu tiên luôn, cho nên không tránh khỏi câu từ thô sơ, nhìn lại, tất cả trở thành kỉ niệm. Chính những câu chữ này rèn luyện từng ngày nên văn của G ngày hôm nay. Thời gian ấy mà, thật là một thứ vi diệu.…