[ alltakemichi ] Tình Yêu ?
đay là truyện đầu tay của mik nên thông cảm nha 👁️👄👁️💞Tác giả: Zyy『Châu 』✨…
đay là truyện đầu tay của mik nên thông cảm nha 👁️👄👁️💞Tác giả: Zyy『Châu 』✨…
Truyện kể về người thầy giáo chủ nhiệm kiêm luôn chức chồng của cô học sinh nhỏThể Loại: Ngôn Tình, Sủng Ngọt, Hơi ngược đặc biệt là yếu tố H+, Kết He…
- Cổ trang- Xuyên không…
Au: XiaoMeiMeiThể loại :NGÔN TÌNH ,Tổng tài, drama, thanh xuân vườn trườngCó chút bối rối, có chút thương nhớ, có chút giận hờn, có chút gen tuông, có chút rung động,..v..v.. Tất cả sẽ cùng tạo ra một thanh xuân không hề hối tiết…
Truyện đầu tay mong mọi người ủng hộ mình nha !!! yêu thương mọi người…
Tất cả chỉ là tưởng tượng của tác giả.Vui lòng không đem ra ngoài khi chưa xin phép.- Nhu -…
Thể loại: Đam mỹ ,trường học cấp 3,lạnh lùng ôn nhu mỗi mik thụ công x hoạt bát hướng ngoại thụ#Chú ý: Đây là câu chuyện của1cặp đầy gian tình và sẽ đc cập nhật theo từng ngày ahihi*Đọc vui vẻ*…
Những tưởng ở lứa tuổi 16 đẹp mộng mơ và hồn nhiên tôi cũng như bao người khác được sống vui vẻ và hạnh phúc bên gia đình nhưng biến cố đã xảy ra làm tôi hoang mang và không thể tìm ra lối thoát nhưng ...có thể đó cũng là con đường mà tôi phải trải qua khi trải qua biến cố ấy tôi đã tìm được hạnh phúc cho riêng mình Mang thai ư ....lấy chồng ư... thật là ngoài tưởng tượng suy nghĩ banđầu rồi thật sự ko muốn đâuMuốn biết cuộc sống của cô bé trong truyện thế nào thì hãy theo dõi truyện nhé yêu các bạn rất nhiều ✌✌♥♥♥…
Sau khi nhận việc làm cho một gia đình khá giả có tiếng trong nước,Trình Tranh sống cuộc sống khốn khổ,ngày ngày cô chăm chỉ làm việc,bị áp bức cũng không dám than vãn một lời.Bỗng một ngày,ông chủ"Khương Dận" vì quá tức giận khi cô lỡ đạp đổ nước lên người tình của hắn,Khương Dận đã đánh đập và cưỡng hiếp cô,từ đó hắn càng ngày càng quá đáng,bắt cô làm những trò biến thái cho hắn xem....CẢNH BÁO CÓ H TỤC…
Tác giả: JiAhThể loại: Tình cảm học đườngTình trạng: chưa hoàn thànhĐánh giá: không có…
Một khi bạn đã du nhập vào chiếc "fic" xàm xí này của mị. Bạn sẽ thấy bao nhiêu thứ ảnh về Bangtan trên đời!…
7 năm! Từng nói, từng cười, từng yêu... Chỉ là... đã từng mà thôi. 7 năm thanh xuân chỉ có duy nhất mình anh. Anh vẫn luôn như vậy, chưa từng tin tưởng em. Vì câu nói của cô ấy, chúng ta.... đã đánh mất nhau. Thời học sinh, ngày ngày bên nhau, cùng học, cùng chơi. Lớn lên, cùng nhau cố gắng, đi sớm về muộn, chăm chỉ kiếm tiền chỉ vì.... muốn nhanh chóng được ở bên nhau. Lúc anh nói chia tay, em không níu kéo, vì em biết... chúng ta đã không thể quay trở lại như trước kia được. Giữa chúng ta có khoảng cách quá lớn, một là cô ấy... hai là... bệnh... của en. Mặc dù, sáu tháng còn lại... muốn ở cạnh anh thật nhưng nếu anh không cần... thì thôi. Ngoài chúc phúc cho anh và cô ấy, em không biết nên làm gì. Cô ấy nói, do em nên cô ấy mới bị mù... không hề.. em chưa từng làm. Dù không phải em.. nhưng đôi mắt này.. em sẽ hiến cho cô ấy. Sau này không còn em bên cạnh anh nhưng đôi mắt này vẫn có thể dõi theo anh Chí Khanh, tạm biệt! Chúc anh hạnh phúc ..... Biết rõ mọi chuyện, biết cô đã mất, liệu anh sống thế nào? Anh có hối hận vì những chuyện mình làm không? Anh làm tổn thương cô nhiều như vậy... liệu anh có từng đau khi cô như vậy không? Anh có phải trả giá cho những gì mình làm không? Anh... mất cô thật rồi!!…
Đây là fic viết về bạn và Park JiMin ~ Ngược là chính, ngọt sau…
Lần đầu mong mọi người thông cảm và sẻ chia nha ahihi. Truyện về cô nàng lười biếng Trương Thảo Anh và chàng doanh nhân về IT Hàn Hạo Nhiên soái ca của các cô gái.…
Đội lốt thiên thần 1 - Vô vọng …
Người ta nói Bảy giây trước khi chết quá khứ sẽ nối tiếp nhau trở vềĐau thương cóVui vẻ cóHạnh phúc cóMuôn màu xúc cảm đều cóHọ như thần hộ mệnh của nhau, đều muốn hy sinh vì người mình yêuNhưng thượng đế chỉ cần một người ra điNgài ban cho người ở lại nỗi đau xót vô cùng, để người ấy sống mà như đã chết, mang sự lạnh lẽo đến không ngừngHọ đã không thể chờ nhau ở ngã rẽ tình yêu Cũng không phải một tình yêu nhẹ nhàng bình thảnĐó là sự chiến thắng của số phận, là chấp nhận buông xuôi của người khuất phục dưới tình yêuGặp gỡ và yêu nhau là duyên, kẻ ở người đi là phận không thể oán trách"Chỉ trách chúng ta gặp nhau quá muộn..."…