Ayo, sau đây là một bộ truyện mà mình nghĩ ra:Một cô gái tên Thiều Như Anh mua một cuốn sách nọ và sau khi cô đọc xong thì cô lại xuyên không vào cuốn sách ấy. Nhiệm vụ của cô là phải thay đổi cuộc sống của nữ phụ. Vậy thì cuộc sống của cô sẽ ra sao đây? Mời các bạn đọc ❤❗Lưu ý❗: Truyện sẽ có những từ thô tục, drama, girl love. Ai kì thị xin đừng đọc!…
7 triệu năm lịch sử phát triển của nhân loại liệu có thể kết thúc ? tự sinh tự diệt là những gì con người cho rằng trong sự tận diệt của Thế giới. Đó là do chiến tranh hạt nhân ? đó là do sự ô nhiễm khiến vạn vật chết đi ? đó là sự phình to của Mặt trời ?Không ! Thế giới của con người không tự sinh tự diệt. Nó được quyết định bởi không ai khác ngoài[ Những vị thần trên cao họ cầu nguyện cho ]…
Sáng tác: Minh Bảo a.k.a Mingbao ChanThể loại: truyện ngắn cảm hứng lịch sử.Bổi cảnh: nhà Nguyễn, triều vua Khải Định.Nhân vật chính: Từ Cung Thái hậu Hoàng Thị Cúc.~VĂN ÁN~Ngày tôi rời khỏi Tử Cấm Thành, tam cung lục viện chỉ còn trong ký ức. Tường đỏ ngói xanh đó từng giam cầm tôi suốt nửa cuộc đời, vậy mà giờ đây lại nhớ nhung đến lạ.Câu hò xứ Bình Trị Thiên vẳng vẳng bên dòng Hương giang hiền hoà, thơ mộng, khiến người ta cảm thấy cõi lòng bùi ngùi khó tả."Đứng bên ni đồng ngó bên tê đồng, mênh mông bát ngátĐứng bên tê đông ngó bên ni đồng cũng bát ngát mênh mông..."Bầu trời tươi đẹp đó, dù nhìn từ trong Đại Nội hay bên ngoài Đại Nội đều bao la như thế.Đi hết cuộc đời, giờ đây nhìn lại, tôi vẫn là tôi của thuở nào đó thôi.…
Truyện này do tôi nghĩ ra, vui lòng không ăn cắp ý tưởng.Truyện thuộc thể loại: Bách hợp, kinh dị, 12+Truyện cần thêm 10 slot là vật thí nghiệm, 10 slot là người. Tổng 20, ai muốn vô thì kiếm Facebook của tớ. Tên đây: Kem Chanh Soda…
Warning: Ooc(?) | NO SWITCH Simo x Loki / SimoLoki / SimKi Shaka (Thích Ca) x Loki / Buddha x Loki / ShakaLoki / BuddhaLoki / ShaKi Brunhilde x Loki / BrunLoki / BruKi Thor x Loki / ThorKi Hermes x Loki / HermesLoki / HerKi |TRUYỆN ĐƯỢC ĐĂNG TẢI DUY NHẤT TRÊN MANGATOON VÀ WATTPAD|…
Đến với môi trường mới, gặp những người bạn mới, có những kỉ niệm đẹp cùng nhau, mọi thứ được bắt đầu từ lần đầu tiên gặp gỡ.Vui có, buồn cũng có, đến những thứ mà con người chưa từng biết đến cũng có thể xảy ra. Có những lúc dù bế tắc vẫn có thể giải quyết được. Tình cảm trao cho nhau như thế nào không quan trọng, quan trọng là ta phải biết giữ gìn nó. Câu truyện này là những kí ức tươi đẹp của 4 người bạn đã cùng xây dựng nên. Hãy theo dõi theo từng chương nhé, vì câu chuyện của họ càng về sau càng hấp dẫn hơn.…
lô các cậuĐây là cuốn bí kíp thả thính mà tớ đã lên rừng,xuống biển để viết đó💦Các cậu hãy thử dùng những câu thả thính trong đây đi đảm bảo thành công lunnnnn💫đừng xem chùa nhennn😍…
Một đứa nhóc, có một suy nghĩ không bình thường, những thứ nó trải qua là lí do cho hành động của nó, cố gắng làm bạn bằng một cách khác thường, tìm kiếm hạnh phúc, bằng cách khiến bản thân đau khổ... liệu nó sẽ làm được gì?Dù nó thế nào... dù nó đã từng bị đối xử như xúc vật... nhưng nó vẫn cảm nhận tình thương... thứ sưởi ấm tâm hồn lạnh giá của nó...Truyện đầu tay, có ném đá vì dở thì xin ném nhẹ tay thôi.…
Giữa một thế giới lấp lánh màu ánh kim - nơi mà mỗi hơi thở cũng phải trả giá bằng quyền lực và những giấc mộng xa hoa. Nơi này tồn tại một xã hội ngầm đan xen giữa sự tráng lệ và những vết nứt mục ruỗng.Nơi mà cánh cổng lớn rộng mở đón chào những kẻ mang dòng máu tinh anh - nơi từng nhịp bước vang lên dư âm quyền lực, nơi mỗi nụ cười đều được mài giũa thành những lưỡi dao đẹp đẽ và sắc lạnh. Ở đây, thành công không được đong đo bằng ước mơ. Nó được cân đong bằng tên họ, bằng chiến tích, bằng những vết sẹo không ai dám hé lộ.Mỗi ánh đèn lấp lánh giữa những buổi dạ tiệc đều là cái bóng che khuất một lời thề bị phản bội.Mỗi huy hiệu cài lên ngực là một bản án cho những giấc mơ đã chết. Bề ngoài, thế giới này được dát son bọc vàng. Bên trong, nó mục rữa bởi những lời hứa chưa từng giữ.Mỗi đứa trẻ lớn lên giữa vòng tay lụa là đều mang trong mình một định mệnh: đội vương miện, hoặc trở thành đá lát dưới gót giày quyền lực. Thành phố ngập trong ánh sáng, nhưng ai biết được dưới chân nó là chính là một đại dương đen kịt - những linh hồn bị nhấn chìm mà mãi mãi không ai liếc nhìn. Và rồi, trong một đêm không ai nhớ tên, giữa những vết nứt của cái gọi là thiên đường ấy, có một đứa trẻ lặng lẽ đặt chân đến. Không vương miện. Không dấu ấn cao quý. Chỉ có đôi mắt không chịu khuất phục, đôi tay trắng tay và một trái tim đã quá quen với việc bị đẩy vào bóng tối. Nó không thuộc về nơi này. Không ai đợi nó. Không ai vẫy tay chào đón. Nhưng cũng chẳng ai biết: chính t…