"Tôi khao khát một cuộc sống đơn giản,nơi mà tất cả những gì tôi cần chính là em.""Cô và anh sinh ra để dành cho nhau." Fic không đề cập đến nội dung của Jujutsu Kaisen và cũng không có phân đoạn Nanami chiến đấu nên nếu các bạn không thích có thể bỏ qua nhé.…
A fanfiction & an artwork by the colorful treeI don't own them || ChanHun || T || Romance, Dark side, OOCA/N:Có 2 shot, mỗi shot được viết theo ngôi thứ nhất. Shot 1 là góc nhìn của Seni và shot 2 là Yeol.--Đối với Sehun, Chanyeol là một người bạn thân, người anh trai hàng xóm. Càng thân thiết, cậu lại xem anh như người thân ruột thịt, rồi người yêu, người cậu nương tựa, che chở và chăm nom cậu. Chanyeol là niềm vui, là hy vọng, cũng là nỗi đau trong cậu. Có khi anh tựa như nguồn sống, như những giọt máu len lỏi trong từng tế bào, như không khí. Chanyeol là tất cả cuộc đời của cậu.Đối với Chanyeol, Sehun là một đứa trẻ đáng yêu cạnh nhà, có khi là con mèo nhỏ đầy kiêu hãnh, có khi lại là con chó nhỏ ngoan ngoãn luôn lẽo đẽo theo sau anh. Và anh yêu thích vai trò của mình trong "bộ phim" này, khi anh sẽ trở thành ra quyết định, người chi phối và kiểm soát Sehun theo một cách anh muốn.…
Xin chào các bạn đọc đã đến với fic này của mình. Sau đây là một số lưu ý trước khi đọc:1. Đây là fic về couple Loid (seme) x Yuri (uke) nên mong rằng những bạn thuộc couple khác đi lạc vào hãy rời đi và đừng để lại bình luận tiêu cực. Xin cảm ơn!2. Fic này có thể thay đổi một số (hoặc nhiều) tình tiết so với cốt truyện chính cho phù hợp nên ai ko thích có thể out ra.3. Mình học văn ko giỏi lắm nên mọi người có thể đóng góp ý kiền thoải mái để mình rút kinh nghiệm. Nếu có lỗi chính tả thì hãy nhắc để mình sửa nhé.4. Và điều cuối cùng, quan trọng nhất ĐÂY LÀ FIC BOYLOVE LOIDYURI AI KO THÍCH HÃY OUT RA VÀ ĐỪNG BÌNH LUẬN TIÊU CỰC HAY ĐỤC THUYỀN nha! Thành thật cảm ơn mọi người đã ủng hộ, mong các bạn có những trải nghiệm đọc vui vẻ nhé!…
Ở rìa của một hành tinh nhỏ, nơi mặt trời chỉ mọc một lần mỗi năm, có một người con trai ngồi uống sao trong những chiếc ly thủy tinh mẻ góc.Cậu gọi đó là rượu. Nhưng thật ra, đó chỉ là những ký ức nguội lạnh được chắt ra từ lồng ngực.Gawin - người ta vẫn gọi cậu là "kẻ nghiện rượu" - sống một mình trên hành tinh ấy. Mỗi đêm, cậu chưng cất những điều không ai nhớ nữa: một cái ôm hụt, một lời yêu chưa nói, một cái nhìn ngoảnh đi. Cậu ép chúng thành thứ chất lỏng không màu, đổ vào ly, uống, rồi ngủ vùi trên quầy bar của chính mình.Cậu bảo: "Tôi uống... để quên rằng tôi đã từng tin vào ai đó."Cho đến một hôm, có một người rơi xuống hành tinh ấy.Anh không rơi theo kiểu thiên thạch, cũng không phải tàu vũ trụ. Anh rơi như một hạt bụi sao - lặng lẽ, nhẹ tênh, nhưng làm xáo trộn cả cơn buồn ngủ dài của cậu bartender cô độc."Cậu có ly sạch không?" - Joss hỏi, đặt chiếc ba lô đầy những ngôi sao nhỏ lên bàn."Tôi chỉ có ly vỡ thôi," Gawin nhếch môi, "chúng phản ánh đúng con người tôi."⸻Mình nghĩ ai rồi cũng từng là "kẻ nghiện rượu" theo cách của riêng mình. Và cũng như Hoàng Tử Bé, điều mình cần không phải là ai đó trách mắng, mà là một người chịu ngồi xuống, hỏi han, và lắng nghe mình thật lòng.P/s: Ý tưởng đến sau 7749 lần nghe Hoàng Tử Bé trước khi đi ngủ + bí ý tưởng cho mấy truyện khác 🥹 chúa tể của những chiếc hố nhưng trộm vía làm biếng lấp 🥱 cơ mà truyện này chắc chỉ là tản văn vu vơ chơi chơi vài chương thôi chứ k drama căng cực gì đâu 😇…
𝐓𝐚𝐠𝐬: niên hạ, tình tiết cẩu huyết, trẻ trâu, có chửi thề, vườn trường, tay guitar trong band tại trường và nhân sự truyền thông cho trường, TEXTFIC!!𝐏𝐚𝐢𝐫𝐢𝐧𝐠: Han Taesan x Park SunghoTình trạng: On going📍Không gán lên người thật, mọi thứ trong fic đều là giảkhông đem ra ngoài !📌 sốp ra chap chậm nên cân nhắc trước khi lọt hố 🙌🏻🥹…
Fanfic: Haoduoyu tình ái Author: ARDORFILLER-Trans by: NQNL/ MangoBeta: Vô danhNote: * Bạn chính là bàn tay vàng của Thượng Đế. (Bạn sẽ là người quyết định nội dung của fic này ^^)* Không re-up và sử dụng vào mục đích thương mại.…
I arrive in Guatemala on The Day of the Dead, November 1st. I’m curious about this holiday, so I goDay of the Dead Effortless Englishto thecemeteryto see what’s happening. What I find is quite interesting.Theatmosphereis like a party. There are people everywhere. Families are sitting around thegravesof their deadancestors.They clean the graves and add fresh flowers. I walk through thecemetery and admire the beauty of all the colorful flowers.There is also color in the sky, because many kids are flyingkites. Some families are having a picnicnext to the graves. They eat, drink, and chat together. People laugh and smile.In the Unites States, cemeteries are alwayssomber. We certainly never have festivals or partiesnext to graves. We don’t laugh or play music or fly kites in cemeteries either.Ifind thatI prefer the Guatemalanapproach. I like the way they remember and celebrate thosewho havepassed away. I like that they acknowledge death, instead of denying it the wayAmericans do. I like that there is life, as well as death, in their cemeteries.Guatemalans call it “The Day of the Dead”, but it is also a day to appreciate life.www.EffortlessEnglishClub.com…