Chào các anh chị dì mợ cô chú bác ạ!!!!!Tui là thpgamer đây :) Tui bị nghiện chơi Zill đó ^_^ Mà chơi thì lúc nào cũng phải có gấu cầm Tel ' Ăn nách theo cả, để tui bảo vệ + thể hiện ấy mà 😍 (thiệt ra là con gấu của tui nó nhát lắm, tui đi đâu là nó cũng phải theo bằng được cơ :)) thành ra tui nổi hứng nên viết cái này ^_^ Truyện đầu tay, trước khi đọc các độc giả hãy cất giày dép, gạch xây nhà, xẻng dao búa rìu kéo ra ngoài đường ạ. Chân thành cảm ơn :)) Vô truyện thôi !…
Nhị tiểu thư nhà Losghost từ nhỏ đã bị gia đình ruồng bỏ chỉ vì phong tục nhà nàng. Bất cứ mọi thứ từ chuẩn bị trang phục, nước tắm, đồ ăn nàng đều phải tự làm. Amethyst cũng chẳng có một người bạn để trò chuyện, cuộc sống của nàng chỉ vỏn vẹn ở trong dinh thự. "Đồ quái vật" là biệt danh của Amethyst được giới thượng lưu đặt cho vì cô tiểu thư của chúng ta có 2 màu mắt. Một hôm, nàng đã trốn thoát khỏi dinh thự để đi khám phá hội chợ ở thành thì từ đâu xuất hiện một chàng trai rất vạm vỡ, đẹp trai. Thì ra chàng trai ấy chính là hoàng thái tử Charles Vushian. Amethyst suýt thì làm lộ thân phận của Charles nên hắn ta đã bắt cô giúp hắn thật hiện một kế hoạch vô cùng là ấu trĩ. Liệu kế hoạch của họ sẽ thành công chứ...?…
"Họ đã không chạm vào Vô Cùng - Họ đã trở thành một phần của nó."Chú ý từ tác giả: Đọc tag, đọc warning, đọc hết đừng sót gì! Đây là cảnh báo lần thứ nhất!…
"Tên khốn khiếp, ngươi đã trải qua bao nhiêu vòng lặp rồi?""Hai trăm sáu mươi chín...""Ngươi điên rồi...""Điên hay dại đều không quan trọng. Sống hay chết cũng chẳng còn ý nghĩa. Chỉ cần nàng ấy vẫn còn sống, ta tồn tại hay diệt vong cũng chẳng còn đáng bận tâm..."Từ thuở hồng hoang, người đời đã hỏi: Tình là gì? Tại sao lại khiến con người rơi vào điên cuồng, lạc vào chốn mê cung tăm tối của nhân thế?"Vì nữ nhân ấy, ngươi dốc cạn tất cả có đáng không?"Hắn gật đầu, bóng đêm ngập trời phủ lên tấm hắc giáp, ánh nguyệt quang lấp loáng trên từng mảnh kim loại. Đôi mắt xích đồng thắp lên ngọn lửa câm lặng trong đêm trường vô tận, chỉ thốt ra duy nhất một chữ:"Đáng!"...Tiếng đàn văng vẳng nơi xa, hòa quyện cùng giai điệu u sầu của gã du hiệp tinh linh. Cả hai như kết thành bài ca oan nghiệt của tình yêu và số mệnh. Một khúc nhạc vừa ngọt ngào, vừa đắng cay như nước mắt của kẻ bị đày đọa giữa trời đêm.Đâu là thực? Đâu là mộng? Hắn cũng chẳng rõ nữa.Cạnh nàng là giấc mộng, ta nguyện nằm đây, chìm vào cơn mộng vĩnh hằng, sống trọn cả đời vì nàng.Bài tình ca ấy lưu luyến trái tim lữ khách.Bài hùng ca ấy vang vọng những kẻ đã ngã xuống, những anh hùng chỉ còn trong ký ức.Bài ca buồn, đẫm lệ, kể về một số phận vô danh bị lãng quên......"Nhớ lấy, chừng nào ta còn một hơi thở, khi tim ta còn đập, khi xương cốt ta chưa tan rã, xác thịt ta chưa mục nát, và linh hồn ta chưa tán biến... Các ngươi, tất cả các ngươi, đừng mơ tưởng có thể chạm vào nàng!"Tiếng gầm của hắn xé tan trời đô…
Nội dung nhãn:hp linh hồn chuyển hoán thanh mai trúc mã ma pháp thời khắcTìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Ta cũng không biết đến cùng là Faustina vẫn là Harry vì thế rõ ràng liền Faustina + Harry đi ┃ phối hợp diễn: Các vị người nhà, các vị học sinh, các vị giáo sư, các vị chính phái nhân vật, các vị nhân vật phản diện nhân vật, đợi chút ┃ cái khác: Kịch tình tuyến [ nắm tay!]…
Nguồn truyện: https://perfectshadow06.tumblr.com🔹Tác giả đã cho phép mình được chỉnh sửa và dịch truyện.🔹Xin đừng mang truyện đi đâu khi chưa có sự đồng ý của tác giả và dịch giả.…
Mỗi ngày Seokjin đều ngửi được hương gỗ vấn vít trong không khí, cay nồng, ấm áp... anh thích mùi hương này.Author: JoMinBắt đầu: 22/4/2018Kết thúc: 18/5/2019…
Một số Dou về Undertale do con Yuu với Shir dịch, phiền không mang đi ngoài Wattpad.Hầu như nguồn là trên Pinterest, Tumblr, Deviantart,... và một số nơi khác nhưng chắc chắn đã xin được sự cho phép của Artist-------------------------------------------------------------------------------------Thoải mái quắn đi mấy bạn :)))), đừng phiền.…
"Khi tôi mơ tôi nhìn thấy sự sụp đổ của thế giới"Mọi người đều đã rời bỏ.Tôi liệu còn giá trị tồn tại?Tôi là một người đang mơ thành bướmHay là bướm đang mơ thành tôiTôi không biết, nhưng có điều tôi chắc chắn rằng....... Thế giới mà tôi đang đứng, nó giúp tôi bước đi trên con đường đúng đắn.…
Nếu An Dĩ Phong không tính là đàn ông, trên thế giới này không ai dám nói chính mình là đàn ông!Nếu An Dĩ Phong không tính là yêu nghiệt, như vậy, trên thế giới này cũng không hề có yêu nghiệt ...Hắn là một người đàn ông như vậy, rong ruổi giang hồ mươi lăm năm, ai dám cùng hắn một câu trái ý, về sau đừng nghĩ mở miệng nói chuyện.Hắn kiêu ngạo ương ngạnh, hoành hành ngang dọc, hắn cô độc, mệt mỏi nhưng không biết rằng ở một nơi nào đó có một người phụ nữ luôn luôn lặng lẽ yêu hắn....…