09z| xèo xèo
"yêu a đi, a không đòi lại quà""a cái đ gì, m bé hơn t một tháng đấy?"…
"yêu a đi, a không đòi lại quà""a cái đ gì, m bé hơn t một tháng đấy?"…
TÔI,CẬU VÀ CHÚNG TA 🌻…
Keonho x SeonghyeonMartin x JuhoonJames 🫰🏻…
cậu không chỉ cứu em khỏi quá khứ, còn khiến em muốn sống thêm một ngàyngười hùng của em là vậy đấy.…
Pairing: Ahn Keonho x Eom SeonghyeonIdol top gen kiêm thiếu gia tập đoàn keo dán x Diễn viên mới triển vọng kiêm con trai tập đoàn xây dựng thiếu thiếu gia"Lúm không muốn có anh trai à? Tớ muốn làm anh trai của Lúm, tớ có thể nuôi Lúm cả đời.""Có anh trai cũng không tồi, chỉ là tớ không thích làm em của cậu thôi."…
Ba hôm trước ngày sinh nhật của Keonho, Seonghyeon đặt một ly trà tắc thái xanh về nhà uống, vừa uống vừa đứng ngoài ban công cho đồ vào máy giặt. Trớ trêu thay gió hôm đó hơi to, trời bị lấp đầy bởi mây đen nặng trĩu như dấu hiệu báo tin yêu quái sắp tới trong mấy bộ phim siêu nhân mà nó xem hồi còn nhỏ. Gió quật một phát, ly nước để trên máy giặt đổ lật úp xuống thau quần áo của thằng Keonho đang đặt ngay bên cạnh."..." Seonghyeon chớp chớp mắt, tư thế cố gắng chụp lại ly nước nhưng bất thành đông cứng giữa không trung. "Chết mẹ rồi."Đó là lúc câu chuyện về việc giặt quần sịp ra đời.@npnhan.…
Chỉ là những câu chuyện nhỏ bên lề mạch truyện chính. Cảnh báo OOCTất cả nhân vật đều thuộc về Isayama.Mình mới bắt đầu xem AOT từ mấy hôm tết và cũng chưa có xem hết, cũng chưa đọc manga nên có sai chỗ nào mọi người bỏ qua.…
Martin đi du học, còn Juhoon ở lại Seoul - hai người, hai nơi, nhưng một tình yêu vẫn nối liền qua từng dòng tin nhắn, từng cuộc gọi xuyên đêm.Giữa lịch học bận rộn và những ngày mùa đông lạnh, họ vẫn tìm cách giữ nhau trong tim: bằng những bức ảnh gửi vội, lời chúc ngủ ngon, và những hứa hẹn nhỏ bé cho ngày gặp lại.Đây là câu chuyện về một tình yêu xa nhưng không xa cách - nơi khoảng cách chỉ khiến nỗi nhớ thêm dịu dàng, và mỗi "ngày anh về" lại được đếm bằng nụ cười.…
tên gốc : 结冰美式tác giả : cyuan5couple : martin x juhoontranslator/ editor : swstufftình trạng edit : đang lếtbản dịch đã được sự đồng ý của tác giả, vui lòng không mang đi nơi khác.không gán ghép lên người thật.…
ta gặp nhau vào những ngày nắng rực rỡ nhất, rồi lạc nhau giữa cơn mưa đầu mùa.được lấy cảm hứng từ "có một mùa hè" - phạm toàn thắng…
"Có những người bước vào đời ta, chỉ bằng một cú va nhẹ,nhưng lại khiến cả thanh xuân rung động mãi không thôi."Năm cuối cấp 3, Martin - cậu học sinh vui vẻ, ồn ào và luôn sống theo cảm hứng - vô tình bị ép làm project tốt nghiệp với Juhoon - học sinh top đầu, lạnh lùng, nghiêm túc đến mức khó ưa. Hai người như hai cực đối lập: một bên là mặt trời rực rỡ, một bên là bầu trời mùa thu tĩnh lặng.Từ những ngày đầu cãi nhau chí chóe, đến những buổi chiều ngồi cùng nhau dưới tán cây ngọc lan, từng chút một, họ bắt đầu nhìn thấy thế giới trong mắt người kia. Martin học cách im lặng và lắng nghe. Juhoon học cách mỉm cười và cảm nhận.Nhưng thanh xuân luôn là một mùa ngắn ngủi. Hiểu lầm, tổn thương và những lựa chọn riêng khiến họ lạc mất nhau ngay khi vừa kịp nhận ra tình cảm.Nhiều năm sau, giữa những gam màu của ký ức, họ gặp lại - khi Martin đã là họa sĩ, còn Juhoon là đạo diễn trẻ.Và bức tranh mang tên "Juhoon, dưới ánh nắng đầu hạ" đã khiến mọi kỷ niệm năm 18 tuổi sống dậy lần nữa.…
Được inspired trong lúc nghe "em không khóc" của buitruonglinh và rất nhiều những bài nhạc khác…
Trong những năm tháng loạn lạc, hình bóng em tựa như một vết tích xưa cũ, khảm sâu bên trong tâm hồn mục rỗng của một kẻ lữ hành cô độc. Nếu kiếp sau còn có thể gặp lại, tôi sẽ vượt qua ánh lửa rực cháy, xuyên qua tro tàn như thiêu thân, để rồi giữa muôn trùng hoang hoải, tôi sẽ ôm lấy em như thể đó là lần cuối.…
"Em bảo không thích ai cơ mà?""Anh là ngoại lệ của em mà"textfic, badwords…
ôm sông hương ghét nhất là mấy cái đứa học chuyên lý…
Nhiếp ảnh gia Martin x Nghệ sĩ vĩ cầm JuhoonChẳng phải phép màu, vậy sao chúng ta gặp nhau...…
Mô tả cho sang chứ cũng hong có gì hết trơntextfic, badwords…
100% LÀ SẢN PHẨM GIẢI TRÍ KHÔNG ÁP ĐẶT LÊN NGƯỜI THẬT , KHÔNG CÓ TÌNH TIẾT QUẤY RỐI , KHÔNG CÓ TÌNH TIẾT THÂN MẬT QUÁ MỨC.…
cái khu trọ này chả có lấy một ngày bình yên…