Tiêu Ái Nguyệt vẫn luôn chờ đợi một người rất lâu. Từ Phóng Tình vì cô mà dứt khoát vung đao chặt đứt tơ tình ấy, bắt đầu lại mọi thứ... Tiêu Ái Nguyệt: quản lý Từ, năm nay tôi mới ba mươi tuổi, vẫn còn rất trẻ, chị có muốn ở bên cạnh tôi không?…
Cơ Phồn Tinh cảm thấy bản thân sinh ra là để 'chùi mông' cho Cơ Hạo Nguyệt, người ta ăn nằm với phụ nữ cũng đẩy cô ra chịu trận. Mẹ sinh cả hai chỉ chênh lệch có năm phút đồng hồ mà đãi ngộ khác nhau quá xá.Cuộc đời Cơ Hạo Nguyệt chưa từng hoảng sợ như thế, đã uống rượu say mèm lại còn lên giường với tổng giám đốc vừa lạnh lùng vừa hung dữ, cũng may có em gái song sinh đứng ra thế thân nên cô có thể an tâm trốn chạy một thời gian.Sự thật ra sao? Tất cả đều là âm mưu hay chỉ đơn thuần là cạm bẫy ngọt ngào của tình yêu?…
Thế giới này không thiếu cảnh đoàn tụ sum vầy, người yêu ta, ta yêu người, tình yêu khắc sâu vào tâm khảm, chỉ là tự an ủi mình vậy thôi. Ấy mà, tình yêu không thể đơm hoa, chỉ có thể ùa tàn nhưng không đành lòng tàn lụi. Bản chất của sinh mệnh chính là kháng cự dòng chảy thời gian, tuổi tác chung quy cũng chỉ là chuyện thuộc thế giới vật chất, người càng già càng quên đi tuổi tác. Cho dù có già đi, thanh xuân không còn nữa, tôi vẫn luôn cho là nội tâm sẽ bất diệt, như thể vẫn còn sống vào thời gian ấy. Trương Mậu Uyên, cô của Trương Ái Linh, chờ đợi hơn nửa thế kỷ, rốt cuộc được làm vợ người mình yêu, đó là một chuyện tình bất hủ. Chờ đợi, cần có kiên nhẫn và dũng khí, càng cần có thời cơ. Phải, chúng ta không thiếu kiên nhẫn và dũng khí, nhưng lại thiếu đi thời cơ. Tôi sẵn sàng chờ người năm mươi năm, nhưng năm mươi năm sau, người ở nơi nào? Dù vậy, có lẽ người sẽ nói: Xem như chấm dứt, xin hãy quên đi. Vậy phần đợi chờ kia, chỉ như cát bụi bay đi, tan thành mây khói nơi chín tầng mây. Vậy nên, chờ đợi, có thể nói, tình yêu không tàn lụi mà mãi bất diệt trong tâm hồn, như vậy, tôi không cần thời cơ, cũng không cần bất cứ ai đáp lại, kể cả người. Tôi trở thành nữ tu, bao vây chặt chẽ chính mình, chỉ vì chờ đợi tình yêu thiêng liêng kia; có lẽ, sa đọa thành kỹ nữ, trong vô số lần ham muốn dục vọng và trong những lúc thở dốc để kiếm tìm, mãi đến lúc mất đi cảm giác, chỉ vì muốn xác minh, ta yêu người, chỉ có người, mãi mãi, trời đất nghiêng ng…
Cô là siêu trộm khét tiếng giang hồ.Cô đánh cắp mọi kỳ trân dị bảo trong thiên hạ một cách ngoạn mục.Ấy thế mà cô gái đấy lại sa ngã thất bại. Cô bị mất cắp...Tiền bạc? Nụ hôn? Thân thể?No!Là tim!Gặp gỡ rồi nhập nhằng, trong trận đấu trí so găng này, rốt cuộc ai lụy tình vì ai, ai mới là người đánh mất con tim trước? Và nó đã bị đánh cắp như thế nào?…
tác giả : Mạn Mạn Hà Kì Đachuyển ver chưa có sự cho phép của tác giả, nếu có vấn đề gì fic lập tức sẽ được mình gỡ bỏ !!!!🥇#nikinoo : 25/07/24🥈#sunoo : 25/12/24…
⋆𐙚₊˚⊹♡ dù cho ở vũ trụ nào, em cũng muốn được gặp lại anh. 🎀 nhẹ nhàng, tình cảm,chữa lành,ngọt ngào.💭tất cả đều được viết ra trong lúc ngẫu hứng.✅ Heeseung - Cuộc đời đầu tiên ( Chồng cũ mặt dày yêu vợ - Vợ cũ còn yêu nhưng sĩ diện ) ✅ Sunghoon - Gả cho anh ( Đại Đô đốc không nói mà làm - Tiểu công chúa overthinking )✅ Jake - Chạy trời không khỏi nắng ( Người yêu cũ là hàng xóm mới kiêm nha sĩ - Hay trốn người yêu cũ ) ✅ Sunoo - Cách vách ( Anh hàng xóm tri thức dịu dàng - Thiếu nữ yêu thầm ) ...…
Khi Riki chưa mở lòng,trái tim Sunoo cũng rách một mảng lớn mất rồi 4 năm một giấc mộng,cuối cùng cũng đến lúc phải thức giấc. HEBối cảnh hôn nhân đồng giới được chấp thuận Hành văn lủng củng,ngu văn,viết chỉ để thỏa mãn nỗi nhớ Sunki…
Sunghoon và Sunoo bằng tuổi nhau nhưng có xuất phát điểm hoàn toàn khác biệt. Khi Sunoo được bố mẹ Sunghoon nhận nuôi, Sunghoon không giấu được sự khó chịu và luôn tỏ thái độ ghét bỏ cậu. Tuy nhiên, qua thời gian, sự ấm áp và kiên nhẫn của Sunoo dần làm tan chảy bức tường lạnh lùng của Sunghoon. Từ những mâu thuẫn ban đầu, cả hai dần thấu hiểu, gắn bó và cuối cùng nảy sinh tình yêu vượt qua định kiến anh em trong gia đình.…
text fic ; warning: lowercase, oocー đã có một park sunghoon tự vả đến mức nào khi bản thân chủ động chia tay và sau đó lại bắt đầu tự cua lại người yêu cũ của mình sau gần 1 tháng không chạm mặt…