Thật lòng xin lỗi vì tôi thậm chí còn chẳng nghĩ ra nổi được cái title tử tế ㅠㅠNote: tất cả các nhân vật và địa điểm xuất hiện trong fic đều viết dưới dạng tên Việt hoặc Hán Việt:- Seungcheol: Xuân Châu- Jeonghan: Thanh Hoàng- Jisoo: Trí Tú- Junhwi: Tuấn Huy- Soonyoung: Sơn Vinh aka anh Tí Vằn =))))- Wonwoo: Nguyên Vũ- Jihoon: Trí Hiếu- Myungho: Minh Hạo (không phải Hạo Nam superstar =))))- Mingyu: Minh Khôi- Seokmin: Xuân Minh- Seungkwan: Xuân Quang- Hansol: Hoàng Sơn- Chan: Lê Sáng…
lowercase.ooc.mọi bối cảnh và lời thoại đều được dựng nên bằng trí tưởng tượng của một fangirl mong thoả mãn nỗi lòng của mình, không có ý xúc phạm hay đả động đến bất kì cá nhân nào.bạn - y/n vì tớ k biết đặt tên cho nhân vật 'bạn' là gì, đơn giản vì tớ muốn bạn cảm nhận được chính mình trong câu chuyện chứ không phải bất kì một cái tên nào khác hay một ai khác.tớ mong cậu sẽ góp ý nhẹ nhàng, tớ thì cũng không phải là lần đầu viết truyện nhưng chắc chắn vẫn sẽ còn những sai sót trong câu văn, xin được chỉ bảo thêm ạ.chúc cậu một ngày tốt lành, my sweetheart.…
Tên gốc: Honeymouthed And Full Of WildflowersTác giả: pududollThể loại: Royalty!AU, ABO, Cưới trước yêu sauTrans: ChloeBeta: Elnath, YiiDesign by LemonadePermission: ĐÃ CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ. VUI LÒNG KHÔNG MANG RA KHỎI ĐÂYTình trạng bản gốc: 59/?Tình trạng bản dịch: 24/59Summary : "Thành thật mà nói, đối mặt với việc bại trận chắc chắn còn tốt hơn điều này."Mark sẽ cưới Donghyuck để cứu rỗi lấy vương quốc của cậu, nhưng ai sẽ cứu hắn khỏi người chồng này của mình, hay ai sẽ cứu cậu ta khỏi hắn đây?…
Chỉ là mấy bức vẽ lúc nổi hứng, cộng thêm vài truyện lung lung thui.Tranh là của tui tính cả cái bìa. Tui vẽ thì chẳng được bằng ai đâu, cơ mà cũng đừng vì vậy mà mang tranh tui đi không xin phép.Chỉ vậy thui, việc còn lại chỉ còn xem và đánh giá, xin nhờ các bạn, cơ mà nếu không muốn hỏng mắt thì tui khuyên mọi người nên xem tứ chap mới nhất tới chap cũ nhất. Đây liệu có phải là quá trình tiến hoá của tui không đây :Đ…
Couple: Meanie/WonGyu Thể loại: Cổ trang, huyền huyễn, có hài có ngược có nhây, thanh thuỷ văn, OE chính văn, HE phiên ngoạiStatus: Chưa hoàn, chưa rõ độ dài----------------------Tui vẫn còn sống và vẫn ở đây nè các tềnh yêu kkkkkFic này sạch nên đừng comment cầu H nha, PLEASEEEE TT^TT…
Levi Ackerman x OC x Hange Zoë|Đồng nhân Attack on Titan / 進撃の巨人/Shingeki no Kyojin|𝑽𝒂̆𝒏 𝒂́𝒏Lê thân thể toàn những vết thương, toàn thân tôi đau nhức, chân tôi hình như đã gãy sau cú nhảy xuống từ trên cao. Tôi bò trên vũng máu nóng, cố gắng phát ra những âm thanh yếu ớt."Cứu...tôi..."Tiếng ngựa dồn dập từ xa vọng lại kèm những tiếng uỳnh uỳnh, mặt đất rung chuyển. Hình như nó lại đến rồi. Mắt tôi nhắm nghiền "Không được... Còn chưa gặp được anh ấy... Mình không thể chết..."Cơn đau xé toạc cơ thể tôi làm tôi không có cả động lực để sợ hãi.Tôi bị nhấc bổng lên bởi 1 bàn tay khổng lồ. Sức mạnh khủng khiếp làm tôi thấy như từng khớp xương của mình sắp bị nghiền nát thành từng mảnh. Xong rồi ! Phen này tôi sẽ đi chầu diêm vương trước khi gặp được người tôi yêu nhất mất "Binh trưởng... Cứu em..." Con titan trước mặt tôi trông có vẻ vô tri, nó đang nhìn tôi, ngoác miệng ra cười, hàm răng của nó to đến nỗi 1 chiếc răng cửa đã to gần bằng cả cái mặt tôi rồi. Tôi nhắm nghiền mắt, chờ đợi cái chết. Biết ngay mà, xuyên đến ngoài tường thành thì chỉ có đường chết. Tạm biệt Levi, có lẽ em không đợi được nữa rồi .Nhưng tôi cứ đợi mãi, cái chết không tới. Hay là tôi đã chết? Tôi cũng không biết. Tôi hé mắt "Đây là thiên đường ư?" tôi thầm nghĩMột bóng dáng nhỏ bé thân thuộc đập vào mắt tôi, tôi không thể nhìn rõ, tôi thấy mình nhẹ bẫng và rơi xuống từ bàn tay của TitanBên tai tôi chỉ có tiếng gió thổi vù vù Ai đó khẽ lay vào người tôi"Này! Còn sống không thế?"…
Mùa hạ năm ấy, tiếng chuông trường reo lênTiếng chuông trong lòng tôi... cũng vậy! __________"Chị gái, năm đó thi đại học, chẳng phải chị chỉ là á khoa của trường thôi sao, kém thủ khoa tận 1 điểm, sao lại tới đây chia sẻ kinh nghiệm mà không phải anh ấy chứ?" "Em gái nhỏ, chị không đứng nhất, nhưng hạng nhất thuộc về chị... em còn muốn hỏi thêm gì nữa không nhỉ?" "...." Gặp được cậu ở những năm tháng lưng chừng tuổi trẻ ấy, thế giới bỗng nhiên trở nên thật dịu dàng, mùa hè tới cũng nhuộm màu dịu êm.…