BJYX | Chưa Từng Rời Xa
"Tôi đứng trông nơi đỉnh núi xa xôi kia, nhưng lại bỏ lỡ bước ngoặt nơi giao lộ. Bỗng dưng quay đầu, mới phát hiện em vẫn đợi tôi, chưa từng rời xa"…
"Tôi đứng trông nơi đỉnh núi xa xôi kia, nhưng lại bỏ lỡ bước ngoặt nơi giao lộ. Bỗng dưng quay đầu, mới phát hiện em vẫn đợi tôi, chưa từng rời xa"…
2:22AM thật ra chính là khoảnh khắc mình đã nảy một ý tưởng về câu chuyện này. Ngoài ra số 2 mang ý nghĩa về trực giác và cả nghệ thuật bằng một cách nào đó thì lại rất giống hai nhân vật chính là Seulgi và Joohyun. Ngoài ra 2 giờ 22 phút cũng mang một ý nghĩa là "bí mật nào đó sẽ được mở ra".…
Bản tin dự báo thời tiết 07:00 ngày 25.09.2024 của Han Wangho.Hôm nay trời sẽ có gió nhẹ.Dự báo vào lúc 08:00 sẽ có mù sương sau mưa cùng Peaker với "dưới chân La Mã" của @jveuxeternel.…
Au: MupMinlen Disclaimer: Không ai thuộc về mình cả. Note: Có một loại tình cảm mang tên ràng buộc, và có một nỗi đau mang tên ái tình.Trong bể người với những loại cảm xúc khốc liệt cùng thống khổ hận thù...Vẫn tồn tại một người sẽ luôn luôn tha thứ.…
Fic: BẠNAuthor: Mèo Disclaimer : Các nhân vật trong chuyện không thuộc về tác giả. Fic viết ra với mục đích phi lợi nhuận.Category: Nhẹ trôi như nước (nhẹ nhàng, ấm áp, tình cảm). Fic này mình viết giống như là về tình bạn hơi. Có lẽ…Rating: PG-13*Now, enjoy it!*-----------------…
Title: Ngàn Hoa BụiAuthor : NTANcmDisclaimer: Các nhân vật trong fic không thuộc về tôi và tôi viết với mục đích phi lợi nhuận.Pairings: Lee SeokMin x Kwon SoonYoungCategories: Hanahaki!AU, Angst. Rating: [PG-13]…
Au: Mẫn Mỹ ThụCategories:ngọt, pink, hàiNote: Biết là truyện dở không ai mang đi đâu, nhưng mượn thì báo au nhá!!! <3<3Rating:PG-13CẤM MỌI HÌNH THỨC ĐỌC CHÙAĐọc thì cho xin vote+cmt pleaseee!!!!!!!!!…
Văn án bản tào lao: Một người con gái nhỏ nhắn bôn ba lại lọt vào mắt xanh của tổng tài. Cứ ngỡ đó sẽ là một bộ ngôn tình tổng tài bá đạo nhưng thực ra tất cả chỉ là lừa người! Tất cả là lừa người!!! Vị bá đạo tổng tài nào đó lên tiếng phản bác với tác giả. Ngọt, ngược, sủng, oái ăm, bá đạo... Tất cả những thứ này đều ngược hết rồi!!! Cưng nên cam chịu thôi! Văn án bản sâu sắc: Ai nói khóc mới tỏ ra mình rất buồn, đau lòng chứ! Người con gái nào đó không bao giờ khóc, cười nhiều thế kia chắc hẳn không chịu bất cứ tổn thương gì nhỉ? Không! Cô ấy tổn thương hơn tất cả những cô gái khác! Quật cường đứng lên để tiếp tục... Tổng tài bá đạo bỗng lép vế dưới một cô gái! Đúng vậy! Là một cô gái!!! Vị tổng tài nào đó không chịu nổi kích thích mà âm thầm luyện chiêu " MƯỜI VẠN TÒA THÀNH CŨNG KHÔNG MẶT DÀY BẰNG TA". Lật ngược ván cờ. Trở về đúng với vị trí bá đạo tổng tài nhưng nào ngờ.... Liệu ai hiểu được cho cuộc đời những người như họ... Đâu ai muốn mình trở thành bà phù thủy trong truyện chứ! Đâu ai muốn trở thành phản diện trong mắt người khác chứ! Sâu trong thế giới là những bí mật đen tối. Mời xem…
"Ước muốn của bà là gì?" Dương hỏi tôiTôi lặng người suy nghĩ, đưa mắt ngước nhìn vùng đỏ rực nơi chân trời, những cánh chim bay ngang cất tiếng kêu làm không gian càng trở nên tĩnh mịch yên bình. Tôi chống tay, ngã về sau, ngước lên nhìn bầu trời có chút hiu quạnh."Tui muốn trở thành hòn đá"Dương quay đầu lại, mở to mắt mà ngạc nhiên"Sao lại muốn trở thành hòn đá""Vì nếu là hòn đá, tui có thể nằm một chỗ, mặc cho cuộc sống biến đổi như nào, tui vẫn nằm một chỗ mà không bị ảnh hưởng. Tui cũng không bị tổn thương, không bị người đời chỉ trích, không nhận nhiều nỗi đau. Chỉ đơn giản là ở nơi góc đó, an yên tĩnh lặng nhìn dòng người"Giá như em có thể hoá thành cơn gió, bay đến nơi thật sự dành cho em.Giá như em có thể làm hòn đá, an yên tĩnh lặng ở đó mặc kệ sự đời.Giá như em có thể trở về năm xưa, vô ưu vô lo cùng viên kẹo socola vỏ bọc màu hồng.Giá như...Hai chữ "giá như" tuy nhẹ nhưng là cả nỗi lòng của em.Sau mọi điều, em chỉ muốn đi đến một nơi "an yên" - nơi chỉ dành cho em.…
Author: RajnWarn: PG-13Category: HEForeword: Những câu chuyện được viết nên bởi những kí ức vụn vặt trong những ngày mưa của ô dù Tiểu Vũ gắn liền với chuyện tình củ chuối cậu chủ của nó _ Vương Nguyên cùng người yêu của cậu _ Vương Tuấn Khải.…
Name : Lễ Đường Không EmAuthor : Miu VõPairings : Khải-NguyênCategory : Đoản, Ngược luyến tàn tâm, Niên thượng, Nhất thụ nhất công, SERating : PG-13Status : HoànDisclaimer: Nhân vật không phải của Au, họ là của nhau và Au viết với mục đích phi lợi nhuậnFeedback, please!!!…
❥ pairing: taeny, (một chút) yulsic❥ ratings: pg-13❥ summary: Một câu chuyện đáng yêu về những chú mèo, khi Taeyeon là nữ hoàng, Miyoung là bé mèo hàng xóm và Sunny rất mũm mĩm và dễ thương ❥ inspired by ok cats by fluho.❥ do not take out…
"một chút vội vã để có thể nhận ra rằng mình đang ở đâu"by @-vievie…
Hoàng Minh, một nhà văn trẻ đạt giải nhất với tác phẩm đầu lòng của mình "Cuối Xuân, Đầu Hạ", tác phẩm là những gì cậu thật lòng chia sẻ về quá khứ, quay về thời cấp ba, nơi mà nguồn cảm hứng bắt đầu viết văn, bắt đầu từ một người bạn cùng lớp.Đây là truyện đầu tay của tui viết, nên văn có chút lủng củng, không hợp lý, hoan hỉ nhaa…
" Những ngôi sao ấy có thể lấp lánh,nhưng anh còn toả sáng-một thứ ánh sáng diệu kì hơn cả"Dành cho Taehyung và Jungkook Trans chưa có sự cho phép của tác giả,mong thứ lỗi.written by MYGKOOK…
Một ngày Mỉnhee biết mình đã bị biến thành song trùng của Hwang Yunseong" Ơ thế là tao không được gặp anh Yunseong nữa hả mày?""Ừa"P/s: Nó hề hước và không deep đâu nhise:)))…
Câu chuyện xoay quanh 3 cậu bạnHọ là những cậu ấm con nhà giàu nhưng luôn nỗ lực để đạt một mục tiêu.Một ngày nọ họ cùng học trong một trường nổi tiếng có tên là" Thiên Lương" và cùng học chung một lớp 10-1.Và họ cũng có cùng một môn thể thao là bóng rổ.Và những tình huống vui,buồn và đầy cảm xúc bắt đầu với họ…
"Hóa ra em mới là kẻ thứ ba" là câu chuyện thanh xuân nhẹ nhàng như nước. Dịu dàng bước vào cuộc sống thanh xuân của nhau rồi cũng bình lặng bước ra khỏi thế giới mang tên trưởng thành. Ngọt ngào có, bất ngờ có, vui vẻ có, đau lòng có, xót xa có, chỉ thiếu mỗi lời chào tạm biệt.…
"Trương Tinh Đặc ồn ào thật đấy, em ấy đánh thức trái tim tôi rồi. Và cũng chính em ấy đã đưa tôi vào cơn ác mộng mãi không thể thoát ra"Mình viết fic này từ tháng 8. Mình cứ suy nghĩ mãi về cái kết.…
Đông tàn xuân đến, gió thổi lay nhẹ cánh hoa bên thềm, Phai nằm phơi nắng bên loài người đã mang "gánh nặng" đi qua bốn mùa.…