Bạn Cùng Bàn Sao Lại Im Lặng Như Vậy
Thanh xuân của chúng ta như tia nắng vào ngày mới,rực rỡ lúc bình minh và phai màu lúc hoàng hôn. Nhanh chóng đến mức khó có thể nhận ra,chỉ khi nhìn lại mới thật sự cảm thấy tiếc nuối.…
Thanh xuân của chúng ta như tia nắng vào ngày mới,rực rỡ lúc bình minh và phai màu lúc hoàng hôn. Nhanh chóng đến mức khó có thể nhận ra,chỉ khi nhìn lại mới thật sự cảm thấy tiếc nuối.…
Một ngày trời thu đẹp đẽ, trong xanh. Ngày mà tất cả những đứa mới đi học đều phải vẫy hoa *vẫy~~*. Ngày ấy, nó và hắn gặp lại nhau...Nó: An HạHắn: Băng HànNó mang hơi nóng mùa hạ, Hắn đưa hơi lạnh mùa đông. Liệu rằng Hạ và Hàn có thể có tình yêu lãng mạn không? Liệu rằng Hạ và Hàn có thể kết hợp được với nhau tạo ra một mùa thu hay không? Liệu rằng là bạn thân lâu ngày gặp lại có thể yêu nhau được không? Và liệu rằng mùa thu đầy lãng mạn có đến với họ được không?Ps: thứ 3 ngày 23 tháng 8 năm 2016, có một đứa lên cơn thần kinh nổi hứng viết truyện. Lần đầu viết, có gì góp ý ạ. Thanksssssssss…
Đây là lần đầu tiên tớ viết truyện nên có thể sẽ có nhiều thiếu sót mong mọi người thông cảm. Dưới đây là một câu chuyện tình tuổi học trò, những cảm xúc đáng ra không nên có, những việc đáng ra không nên bắt đầu...…
👸Em muốn trở thành một đám mây trôi bồng bềnh, một đám mây không cảm xúc, không biết đau đớn. Em muốn lên trên đó mau thật là mau.🤴Không, em sẽ không đi đâu hết. Ở đây với anh.…
"Đối với tớ, cậu ấy thực sự là một ước mơ mà tớ chỉ dám nghĩ đến mỗi khi màn đêm buông xuống. Ước gì tớ có thể nói với cậu ấy những suy tư thầm kín trong lòng tớ ngay lúc này....."…
Cấp 3, một thời thanh xuân tuyệt đẹp, tôi gặp cậu ấy và rồi chuyện gì đến cũng sẽ đến…
Năm cấp 1, cậu nói thích tôi. Là một đứa trẻ mà gặp câu như vậy, đương nhiên tôi sẽ ghét cậu.Thế nhưng năm cấp 2, tôi đã trưởng thành hơn có suy nghĩ. Và vì thế nên, tôi thích cậu...…
'anh thích em' 'đồng ý là người yêu anh nhé''em cũng thích anh' 'em đồng ý'' tiểu Nghi công chúa mau lại đây''sao vậy?''anh không thích em đứng gần hắn, anh ghen''công chúa đừng ngủ nữa mau dậy''công chúa em lại bỏ rơi anh rồi'' công chúa em không cần anh nữa sao ?''công chúa ơi anh nhớ em?'---'anh nhõng nhẽo quá đi''em đói rồi mau đưa em đi ăn''em vẫn còn cần cún bự lắm''em ghen rồi mau dỗ em đi'----'chúng ta chia tay đi''lí do là gì''anh...không muốn tiếp tục nữa''được'…
Nó hơi mệt nên nằm bò ra bàn, mái tóc ướt đẫm mồ hôi nhẹ nhàng lay lay trong tiếng gió quạt. Mắt lim dim có vẻ sắp ngủ.Hạ khẽ hít một hơi. Người nó khá thơm mùi nước giặt. Không bị lẫn mùi mồ hôi.- Không cần phải ngửi, tao biết tao thơm mà.- ... Hạ câm nín, chỉ lặng lẽ rút ra cho nó một tờ khăn giấy. - Lau bỏ đi, tí thấm ngược lại ốm.Thấy nó không trả lời, Hạ lại đưa tay định nhét lại vào cặp. Bất chợt, nó nắm lấy cổ tay Hạ.- Á, mày làm cái trò gì đấy? Bỏ tay tao ra.- Mày lau cho tao.- Không, mày có biết bao nhiêu mắt đang nhìn tao với mày không?- Lỡ tí tao ốm thì sao?Nó lại chỉ biết câm nín. Đúng là lời của mình tự bẫy mình.Nó suy nghĩ một chút, vẫn là tại mình quan tâm trước.Hạ đưa tay, khẽ nắm lấy tóc nó, nhẹ nhàng lấy giấy thấm mồ hôi trên mặt. Xong việc, nó vò tóc Hải rồi nhét vào tay nó tờ giấy vừa lau.- Đồ của ai nấy nhận nha.Hải không nói gì, chỉ nhận tờ giấy rồi úp mặt vào bàn, cười khẽ.…
: Xin kính chào tạm biệt quý khách, chuyến tàu mang tên "Thanh Xuân" đã đến ga cuối và không còn chiếc vé nào để đi chuyến tàu này, chúc quý khách một ngày tốt lành và sẵn sàng cho một chuyến tàu tương lai mới. Xin kính chào tạm biệt!: Vậy là chúng ta đồng hành hết thanh xuân rồi...Chào tạm biệt các bạn hẹn một tương lai gần nhé!…
Câu chuyện đơn giản, trong sáng và chắc là không để bạn thất vọng đâu…
Tác giả: Thỏ Ngủ ĐôngMột mùa hè, có tiếng ve ngân. Có ly trà đào thơm ngọt trong mọi tiết trời và có những người mà ta ước rằng "đừng biến mất".Trần Gia Khánh - một cậu học trò đang đứng trước cánh cửa cuối cùng của thời học sinh, một cậu bạn hay cười nhưng trong ánh mắt là những khoảng lặng giấu kín. Cậu trải qua mùa hè "cuối cùng" ấy cùng Anh Vũ - người hàng xóm mới và Diệu, Tùng. Bộ tứ Khánh, Vũ, Tùng và Diệu cùng nhau bước qua mùa hè đáng nhớ với đủ những tiếng cười, giận dỗi, hiểu lầm rồi rung động.Nhưng mùa hè sẽ không kéo dài quanh năm đúng không? Sẽ có ai đó biến mất, sẽ có người ở lại, chờ nhau dũng cảm rồi cùng nhau bước đi.…
Cát Vy năm nay đã gần 40 tuổi, sống trong 1 căn hộ cao cấp ở gần trung tâm thành phố, đến nay cô vẫn độc thân. Cô dành cả thanh xuân của cô để phát triển sự nghiệp, thi vào 1 trường cấp 3 top, vào đại học danh tiếng, đi du học, xin vào 1 cơ quan nhà nước và có lương hưu đầy đủ khi về già. Khi còn trẻ lúc nào cũng chỉ cắm mặt vào việc học nên chưa từng trải nghiệm cảm giác yêu đương, hậu quả đến giờ vẫn độc thân. Khi về nhà sau 1 ngày làm việc, bỗng chú mèo cô nuôi nói có thể cho cô quay ngược lại thời gian năm cấp 3 để thay đổi với điều kiện 1 khi đã trở về cô không thể quay lại cuộc sống hiện tại mà phải tiếp tục sống lại từ đầu từ khi còn học cấp 3....…
Nhân sinh không gì là không thể. Số phận không ai biết trước sẽ ra sao. Vậy sao hôm nay chúng ta không sống hết mình cho thứ gọi là thanh xuân. Dẫu sau này kết quả ra sao , ngoảnh mặt nhìn lại cũng không hối tiếc vì tháng năm đó…
Tiếc nuối trong thanh xuân mà các bộ phim thanh xuân vườn trường trung quốc có kết thúc HE tôi từng xem, đã gieo hi vọng một ngày tôi sẽ gặp lại anh. Nữ chính Hoan Chi yêu Đồng Thuấn cái nhìn đầu tiên từ lớp 8, ấy vậy mà đến anh anh biến mất khỏi cuộc đời nữ chính cô mới nhận ra đây là định mệnh đời mình. Sau này, cô chọn học ngôn ngữ Nhật và một lần đến đây du lịch. Bước đến đền thờ có tiếng thiêng về tình duyên. Chẳng biết cô đã lỡ ước điều gì, mà sau này chính điều ước này khiến cô gặp anh trong mơ. Nó chân thật đến mức cô sắp không phân biệt giữa 2 thế giới, đời thật và giấc mơ nữa rồi.…
Đây là câu chuyện giữa tớ và cậu ấy, Chúng tớ cùng tuổi, gặp nhau tại lớp học thêm - nơi những ngày cuối tuần không chỉ có bài tập và kiểm tra, mà còn có nụ cười của cậu, ánh mắt tớ dõi theo, và cả những trò trêu đùa. Dù vui đến mấy cũng có lúc phải tạm biệt. Sắp tới, tớ sẽ phải ra ngoài ôn thi, nên chỉ còn 9 tháng để thấy cậu. 9 tháng - khoảng thời gian không dài, không ngắn, nhưng có lẽ là khoảng thời gian để... tớ thích cậu mà chẳng cần cậu phải biết.... tớ học cách vừa nhớ vừa giữ khoảng cách. Có thể sau 9 tháng, tớ sẽ lặng lẽ rời đi ... Nhưng là cùng với nụ cười chứ chẳng phải nước mắt ... Vì tớ đã thích cậu chân thành ... Vì tớ nghĩ "Nếu thật sự có duyên, xoay vòng thế giới cũng sẽ tìm thấy nhau.". - Hạ Linh -…
Đời người được mấy thanh xuân, tại sao không buông thả làm những thứ mình thích mà lại phải gò bó, làm theo sự sắp đặt. Thanh xuân của tôi và của cậu giống nhau. Nó đều xuất hiện vào độ tuổi đẹp nhất đời người. Nhưng nó sẽ khác nhau nếu ta không biết giữ gìn.Câu truyện kể về sự quan tâm của cô gái với một anh khóa trên, nhưng một lựa chọn khó khăn cho mình khi cô rung động cả anh ấy và cậu bạn cùng lớp. Vậy nếu là các bạn các bạn sẽ làm như thế nào? Buông xuôi hay chọn cả 2 It's my story…
"Kim Khánh - cô sinh viên nghèo, cố bám trụ giữa thành phố hoa lệ, vô tình chạm mặt Giang Hải - công tử tập đoàn giàu có. Một tấm danh thiếp, một cuộc gặp gỡ, mở ra chuỗi ngày bị cuốn vào vòng xoáy quyền lực, tiền bạc và những bí mật không ai dám nói ra. Giữa hai thế giới đối lập, họ buộc phải chọn: rời đi để an toàn... hay bước tiếp để đánh đổi tất cả."…