Tập truyện: Viết lại cổ tích
có một chuyện không-phải-ai-cũng-biết: phù thủy - cũng từng tốt.có một chuyện người lớn đều kể với trẻ con: phù thủy - rất xấu xa.180310Ảnh bìa của mỗi truyện được edit từ chị Kaismil (づ。◕‿‿◕。)づ…
có một chuyện không-phải-ai-cũng-biết: phù thủy - cũng từng tốt.có một chuyện người lớn đều kể với trẻ con: phù thủy - rất xấu xa.180310Ảnh bìa của mỗi truyện được edit từ chị Kaismil (づ。◕‿‿◕。)づ…
Trong cuộc đời mỗi chúng ta đều có những kỷ niệm và sẽ có những người đi qua để làm đẹp nó. Vì vậy xin hãy trân trọng từng khoảnh khắc, đừng để đến khi lớn lên rồi nhớ lại cảm thấy xấu hổ, tiếc nuối, chạnh lòng.…
Truyện xoay quanh công việc và cuộc sống của Hoàng Diệp Vi- một cô pháp y trẻ đầy tài năng- cùng Hoàng Đại Quang- một anh chàng cảnh sát giỏi giang. Đây là hai nghề nghiệp đặc biệt và cũng chứa đựng đầy những câu chuyện đặc biệt đằng sau nó. Những vụ án bí ẩn, những suy nghĩ điên loạn nhất của con người, những nơi tăm tối nhất ta chưa từng đặt chân đến và cả thế giới tâm linh huyền bí....Thể loại: 18+, trinh thám, tâm lý, tình cảm…
Au: TuấnThể loại: Hơi buồn,nhưng là HEChap 1-Anh Tùng ơi Lâm đói quá- Hoài Lâm xoa xoa cái bụng tròn xoe, môi dẫu ra nũng nịu-Biết rồi anh đang nấu đây, chờ tý nhé nai cưng-Tùng đang đeo tạp dề hình con nai cute, tay xẻng tay đũa xào xào nấu nấu cho cục cưng nhỏ đang nằm khểnh trên sofa xem phim hoạt hình.-Cơm xong rồi này nai cưng ơi ra ăn đi- Tùng đến kéo Lâm đi ăn cơm nhưng thằng nhóc đã ôm gối ngủ ngon lành- Tùng mỉm cười xoa xoa cái gò má phúng phính do công sức mình nuôi cả năm nay- Đồ trẻ con mới bảo đói mà giờ ngủ như chết rồi, vào phòng ngủ nhé- Tùng kéo Lâm dậy-Không ….thi…íc…đâu mà….- Lâm cất giọng nhừa nhựa quen thuộc- ng..ủ…luôn…mà…-Thôi được rồi ngủ đây vai bị đau thì đừng có mà khóc đấy-Ôm-Anh chưa tắm hôi đấy-ÔM. HẾT CHAP 1…
Cô ấy là một cô gái tốt, cô luôn chăm sóc tôi...từng li từng tí một. Nhưng...mãi tôi vẫn chẳng thể chinh phục được cô. Cô luôn từ chối tình cảm của tôi. Thật đáng buồn... Vậy nhưng...sau một lần định mệnh, cô ấy đã phải lòng và dần chấp nhận tình cảm bao lâu nay của tôi. Và mối tình của tôi diễn ra như thế nào thì cùng tôi đi vào diễn biến của câu chuyện nhé!…
Đọc đi rồi biết 😌😂 truyện dựa trên hint to bự của Hà Hằng tung ra trưa nay !…
Điều khó phai mờ nhất, để lại dấu ấn sâu đậm nhất cho tuổi học trò luôn là những kỉ niệm đẹp cùng bạn bè và những thứ tình cảm quý giá của tuổi học sinh. Trước khi dải bước trên trường đời, có lẽ mọi người đều đã cất dấu cho riêng mình những mẩu chuyển đẹp. Cặp đôi Hạ Nhiên- Lăng Diệp của chúng ta cũng vậy. Hãy cùng nhau sải bước bên cạnh và tìm hiểu câu chuyện của họ nào !!!…
Mik là ng rất thích truyện Hoa Hoa Du Long, lần đầu viết tiểu thuyết vì mik muốn truyện thêm ngọt ngào về tình cảm của nhân vật { Hiên Viên Tĩnh - Lộ Thương} truyện không có thời gian sát định đc chia từng phần từng câu truyện ạ…
Những ngày không-lặp-lại, tôi gọi đó là những ngày SỐNG. Bạn có từng đếm mình đã SỐNG được bao nhiêu ngày?…
Đây là một hồi trong nhu có cương kinh tâm trò chơi, đây là một hồi dụng tâm bện tình yêu mộng đẹp.Làm giấc mộng này tỉnh lại khi, thời gian bánh răng đem bình thường vận hành, từng đã tốt đẹp đem hóa thành mùa đông bay lả tả bông tuyết, như vậy mỹ, lại nhất xúc sự phân cực.Cũng như bọn họ tình yêu, mỹ kinh tâm động phách, lại chính là một hồi chạm đến không đến mộng đẹp...…
Trong đây là những mẩu truyện nhỏ về tôi và những người đã-từng-là-bạn của tôi. Cho đến khi tôi tự tay đánh mất họ. Tôi viết ra là chỉ muốn hoài niệm về kí ức đó...…
ᴄó ᴍộᴛ ʟᴏạɪ ᴛìɴʜ ʏêᴜ, ᴋʜôɴɢ ᴛʜể ᴅừɴɢ ʟạɪ, ᴄũɴɢ ᴋʜôɴɢ ᴛʜể đếɴ đượᴄ. __________________________________-Em là ai vậy?_ Liệu câu nói ấy có làm em đau lòng? Hay khiến chính bản thân tôi vỡ nát. Xin lỗi em, xin lỗi vì sự ngu ngốc của kẻ si tình này. Mong rằng em sẽ hạnh phúc hơn bên người em yêu. Mong rằng em sẽ quên tôi và kỉ niệm ta từng có. Tôi vẫn sẽ mãi nhớ lấy hình bòng em, mặc cho cơn đau dằn vặt thâm tâm. "Giờ em chỉ còn là kỉ niệm, kỉ niệm tựa bức ảnh xưa kia" ____________________________Kiyoshi Kawaki - 18,19 tuổi, năm nay năm nhất đại học. Trước đó anh sống một cuộc sống ảm đạm và nhàm chán tại một thị trấn nhỏ. Năm xưa gia đình anh mắc phải một vụ tai nạn giao thông, khiến anh mất trí nhớ và lẻ loi một mình. Không được dạy dỗ đàng hoàng, không có bất cứ tài năng nào, cảm xúc cũng không biết bộc lộ. Mọi người xung quanh anh cứ biến mất dần dần. Thật tội nghiệp chàng thanh niên ấy, anh ta đã đánh mất tất cả, giờ những thứ còn lại chỉ là những tấm ảnh kỉ niệm.Bỗng một ngày, anh tìm thấy một tấm ảnh của anh năm học lớp 1, cùng với một người thân quen mà xa lạ; người khiến trái tim anh rộn rực, thôi thúc anh tìm lại cô gái ấy... Warning: Rạp xiếc trung ương là đây ;DCâu chuyện không nhất thiết là buồn, đôi khi sẽ về khai thác tâm lý, đôi lúc chỉ đơn giản là cuộc sống đời thường.____________________________Written by TheHangingMan146 _Shadow_với sự hỗ trợ của @KhaygarisonĐăng trên somebody_is_dead - Chỉ được đăng trên Wattpad, vui lòng không mang đi đâuBìa: TheHangingMan146…
Một cái chết đã bị che giấu suốt 8 năm. Một bí mật bị chôn vùi dưới lớp sóng biển. Một sự thật đổi lấy bằng máu."Họ nói ba mẹ tôi mất vì tai nạn. Nhưng tại sao những người biết về cái chết của họ... lần lượt không còn?"Sau 8 năm xa quê, Hồ Trình Phong trở lại làng chài nhỏ bé bên bờ biển. Chỉ định sống những ngày tháng bình yên, nhưng một ký hiệu lạ trên bia mộ ba mẹ cậu đã kéo cậu vào cơn ác mộng mà cậu chưa từng nghĩ tới. Những lời đồn thổi mơ hồ, những bô lão từng biết chuyện năm xưa nay đã khuất, và những cái chết kỳ lạ diễn ra trong làng-tất cả dẫn Phong đến một bí mật tăm tối hơn cậu tưởng."Ký hiệu này... tôi đã thấy ở đâu đó trước đây."Càng đi sâu vào quá khứ, Phong càng nhận ra có những sự thật không nên bị đào lên. Nhưng đã quá muộn để dừng lại.Đến cuối cùng, cậu sẽ tìm ra chân tướng-hay sẽ trở thành một phần của nó?…
Tác giả: Thị Dĩ Khanh KhanhTình trạng gốc: Hoàn thànhTình trạng hiện tại: On - goingEdit: Liệt HỏaThể loại: Ngôn tình, Cổ đại, Báo thù, Trọng sinh, Hào môn thế gia, Cung đấu, Trạch đấu, Cung đình hầu tước, Sảng văn, Ngược traVăn án:Trải qua hai mươi hai năm, chí thân mông nhục (người thân bị sỉ nhục), con trai chết thảm, nàng thiện lương đổi lấy chính là phu quân vô tình, trưởng tỷ vô nghĩa.Này thù, này oán, chỉ có thể lấy máu tới đổi!Đã từng khăng khăng phu phu đồng lòng tương trợ lẫn nhau!Đã từng khuynh tâm với những lời mời đưa ta vào cuộc chiến cực kỳ nguy hiểm!Phúc hắc mặt lạnh cơ trí Vương gia, cùng chung chí hướng thế tử điện hạ, trúc mã tình thâm thiếu niên tướng quân......Hết thảy kiếp sau, nàng sẽ không cho phép vận mệnh chính mình bị thao túng!Này một đời, nàng muốn chính tay đâm kẻ thù, cũng muốn hưởng thụ một đời cẩm tú phúc duyên, cuộc sống an yên.…
Mạc Nhiên- giáo viên văn, cuộc sống bình an thuận lợi, chưa từng chịu tổn thương. Còn anh Bách Tùng- kiến trúc sư người Thụy Sĩ, do lần gặp gỡ định mệnh ấy, hai tâm hồn trở nên đồng điệu, tình yêu chớm nở. Nhưng cuộc sống luôn tiềm ẩn nhiều thách thức, liệu tình yêu của cả hai có đủ lớn để vượt qua sóng gió...…
đâu là chuyện cá nhân nhưng tôi muốn chia sẻ với tất cả mọi người , dấu trong lòng thật sự rất khó chịu♡ chúc các cậu đọc vui vẻ xem như đây là 1 câu chuyện khó quên đi.... Fic chỉ có 2 chương vắt tắt về chuyện tình cảm này.…
♠Title: |ĐN Haikyuu| Đã Từng Là Một Kẻ Cô Độc ♠Author: Freyja Systina♠Genre: Mystery, Sport, Drama, School-life♠Status: On-going♠Length: Long-fic♠Rating: 12+…
~Linh Sim's Story,don't reup or copy!…
Tên Truyện: Yêu Một Người Là Điều Giản Đơn?Tác Giả: Mộc Diệp TửThể Loại: Tăn văn - thơCó bao nhiêu người đã yêu và đã xa? Có bao nhiêu người đã xa rồi trở lại?Ta bâng khuâng đi tìm khát vọng một thời trẻ dạiĐể giật mình những điều mãi mãi chỉ là một giấc mơ...Trong lòng mỗi người đều có một cái cây được nuôi dưỡng bằng niềm tin và nổi cô đơn của tuổi trẻ. Khoảnh khắc chiếc cây được trồng xuống, chúng ta đã từng dốc hết tấm chân tình, đem hết những khát khao thầm kín để gửi gắm vào nó. Chúng ta đã từng thật thà hết thảy, yêu thương hết thảy, như cái cây vươn mình về phía ánh sáng, không màng nhân thế có biết bao nhiêu hoan lạc đắm chìm.Cái cây không ngừng vươn cao, vươn xa, xuân hạ thu đông, lá vàng rụng xuống, lá non nẩy mầm, cứ tưởng lòng người êm ả, hóa ra vẫn biến chuyển khôn lường.Cuộc đời là thế, có những nỗi đau, như chiếc lá úa tàn rụng xuống, khoảnh khắc chiếc lá lìa cành, vạn vật không vì thế mà ngừng sinh, hoan hỉ; nỗi đau của chúng ta chỉ có thể giữ lại trong lòng.Ngoài kia, đời vẫn vui niềm vui chung. Và nỗi đau vẫn là số phận dành riêng cho mỗi người.Dành cho những nỗi-đau-chẳng-thể-nào-qua trong-đời!…
Trong cuộc đời mỗi người đôi lúc bỏ quên ai đó, cũng có lúc bị ai đó bỏ quên.Mỗi người chúng ta gặp đều có một định mệnh riêng"Lỡ 1 nhịp nhớ 1 đời...lúc đó trách ai đây ?" (Thương- karik)Gặp nhau và bên nhau là một quãng đường dàiđoạn đường này liệu ta đã bỏ lỡ bao người và bao người bỏ lỡ ta điều đấy là không quan trọng mà quan trọng là ta thực sự bỏ lỡ ai khi bản thân biết đó là đau khổ…