Có lẽ tôi đã sai khi trao em nhiều hi vọng hoặc có lẽ ngay từ đầu ông trời đã không chấp nhận mối lương duyên này.Thanh xuân đẹp thật nhưng cũng tiếc thật đấy.Thể loại: Fanfic, ooc, duyên tiền kiếp, thanh xuân vườn trường, HETác giả: Trác Phương Đại NgọcTruyện được viết dựa trên trí tưởng tượng của tác giả, không liên quan đến người thật.Vui lòng không mang truyện đi nơi khác khi chưa có sự đồng ý của tác giả.…
Hữu duyên , cho dù có xa tận chân trời vẫn sẽ gặp Vô duyên , là khi cả hai lướt qua nhau mà vẫn không cảm nhận được đối phương .Au : Thỏ Trước Mộ Ai có mang đi đâu thì nhớ hỏi tui một tiếng nhá .…
❗TRUYỆN COVER CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ VUI LÒNG KHÔNG MANG ĐI NƠI KHÁC❗️Truyện gốc: tôi thích tin tức tố của cậu.Tác giả: Lộ Dẫn Tinh.Nguồn: blogbacham.wordpress.com Trạng thái: Đã hoàn thành.Độ dài: 72 chương + 4 phiên ngoại.Thể loại: Đam mỹ, ABO, vườn trường, ngọt sủng, HE.Nhân vật GỐC: Lộ Tinh Từ x Đoàn Gia Diễn Chuyển VER: Ngao Thuỵ Bằng x Lý Hoành Nghị…
Author: MARCYCP: Triệu Du x Cù Huyền TửẢnh bìa cre: https://m.weibo.cn/profile/2912360435Phim: Trường Nguyệt Tẫn Minh[Truyện: Hắc Nguyệt Quang Cầm Chắc Kịch Bản BE]_____Một thế giới không có ma thai, không có tà cốt, không có Ma Thần. Nam nữ chính hạnh phúc bên nhau, mọi thứ ôn hoà.Đây chỉ là thế giới mà tác giả dành cho Triệu Du chân nhân và Cù chưởng môn mà thôi^^_____HIGHEST RATING:#1 quxuanzi#1 zhaoyou#1 zhaoqu#2 dongnhanvan#5 truongnguyettanminh#27 namxnam#124 dongnhan#412 boylove#500 blTHANKS CÁC BẠN ĐÃ ỦNG HỘ MÌNH^^_____[ KHÔNG REUP HAY LẤY TRUYỆN KHI CHƯA XIN PHÉP VÀ CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ! TRUYỆN CHỈ ĐƯỢC UP TRÊN WATTPAD, KHÔNG WEB HAY APP NÀO KHÁC. ]…
Tác giả:Nhất Cá Bàn LêThể loại:Ngôn Tình, Sắc, Cổ Đại, SủngNguồn:Cung Quảng HằngTrạng thái:FullNguyên tác: Cẩm lý thái giám ở tuyến quay ngựaThể loại: Mỹ thực ngọt văn, siêu sủng, 3SSố chương 97A Viên là một tiểu cung nữ ở Thượng Thực Cục, rất cẩn trọng và dè dặt, nàng phát hiện...đột nhiên dạo này nàng luôn có thể cầu được ước thấy, mà điều này lại liên quan đặc biệt đến bạn thái giám của nàng.Một hôm, nàng nói mình muốn ăn lê, hôm sau Thượng Thực Cục lại phân phát xuống dưới lê thừaThan với bạn thái giám nước quá lạnh, hôm sau nữ quan nói thời tiết không tốt, nên nấu nước ấm cho cung nữ sử dụng.Hào hứng nói với bạn thái giám là cảm thấy rất thích nấu nướng thì hôm sau có nữ quan chueyen làm ngự thiện đến nói thấy mình có thiên phú, muốn nhận nàng làm đồ đệ....A Viên đột nhiên phát hiện bạn thái giám nhà mình là ông bụt, cầu được ước thấy!Nên vào rằm trung thu, A Viên quá nhớ nhà, nên nói với 'ông bụt' nhà mình, nguyện vọng lớn nhất cả đời mình là có thể ra cung. Nào ngờ thái giám từ trước đến nay vốn ít nói sa sầm mặt: Người đâu, đóng cửa cung lại cho trẫm!Trẫm?!Chân A Viên nhũn ra, quỳ phịch xuống: Hoàng Thượng, ngài là người tốt!Vui giận không hiển lộ Hoàng Thượng VS tiểu cung nữ thích ăn thích cườiNhân vật chính: A Viên ┃ phối hợp diễn:... tất nhiên là nhân vật phụ rôi!…
Đồng hồ cổ từng nhịp tích tắc, kim bạc chậm rãi xoay qua, năm tháng của chúng ta, những nuối tiếc ấy...Liệu có thể quay lại?Thật ra tôi biết mỗi người đều có một khoảnh khắc nuối tiếc khi còn trẻ. Chúng ta vô tư, đơn thuần nhưng cũng non dại. Trước những lựa chọn, những tình cảm thanh xuân, trước cả ước mơ và tương lai phía trước đều từng do dự, e ngại tiến bước. Ai mà chưa từng trải qua cơ chứ?Tôi cũng vậy...Có những nuối tiếc không thể vãn hồi được nữa, chỉ còn cách thông qua trí tưởng tượng của chính mình, hiện thực hóa mong muốn nhỏ bé ấy bằng câu từ.Tôi hối hận rồi, rất nhiều...Mong bạn nếu đọc được câu chuyện này sẽ không như thế.Hãy trân trọng tháng ngày ngắn ngủi còn lại của mùa xuân cuộc đời. Đừng than thở mệt mỏi, đừng ngại nắng ngại mưa, đừng tính toán thiệt hơn. Có những phép tính khi hoàn thành rồi sẽ nhận ra kết quả chẳng còn ý nghĩa gì nữa bởi vì ý nghĩa đó chỉ dành cho một thời điểm thích hợp mà thôi.Cầu mong bạn sẽ sớm nhận ra thời điểm đó để nắm chắc lấy nó, đừng như cánh hoa phượng vuột khỏi tay không thể bắt lại được nữa...…
Tóm tắt truyện: Chàng ngốc nuôi vợ từ bé, đến khi chàng hết ngốc thì đến lượt vợ chàng bị ngốc. Truyện ngắn và ngọt vô cùng. Tag: ABO, Đoản văn, Ngọt như kẹo đường, Sinh tử, Niên hạ, Hào môn thế gia.Nguồn convert: https://wikidich.com/truyen/abo-con-dau-nuoi-tu-be-tieu-chuyen-xua-n-XduxJGHe7BPRbHiUTác giả: Hỉ Mã Lạp Nhã Chủng Miêu.Editor: Thùy Dung.Designer (bìa truyện): Sham1m47.Tình trạng: Hoàn 4 chương._____________________❄Tên gốc: Con dâu nuôi từ bé tiểu chuyện xưa. Mình mạnh dạn sửa tên một chút, mình không thích cái danh "con dâu nuôi từ bé", mình thích gọi là "vợ nuôi từ bé" hơn. Với nhiều truyện có tên giống này quá, mình muốn cải đi cho khác, tránh nhầm lẫn. ❄Đã có nhà edit truyện này, nhưng mình thấy chưa hợp ý mình, còn hơi khó đọc (với mình) nên mình quyết định làm lại.Mình edit láo, dùng từ miễn sau thấy sướng thì dùng, độ chính xác 60%.❄Truyện EDIT chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không mang đi nơi khác, không chuyển VER.…
Một chuyến phiêu lưu của Híu "chechow" trên con đường lập nghiệp và "báo" anh crush Lê Thành Dương. :)))...yêu đúng người thì người ta sẽ trưởng thành hơn. Mà làm người trưởng thành thì đâu phải lúc nào cũng vui. Em chỉ biết là em muốn cùng anh trải qua tất cả những chuyện này. Vui hay buồn gì cũng được, miễn là được ở bên cạnh anh...…
Chúng ta đã từng trải qua những câu chuyện mà trong đó có những thổn thức, có những giọt nước mắt, những cảm xúc mới lạ, hay những ngày bình yên trôi qua. Ở đây cũng vậy, mười hai con người đều trải qua những thứ được gọi là thanh xuân, hay như tiêu đề - "chuyện của chúng ta"…
Thể Loại : Đam Mỹ-Xuyên Việt - Cổ Đại - Tùy Thân Không Gian-Làm Ruộng - Sinh Tử- Chủ Công-Nhẹ Nhàng -HE cp chính: Tiêu Chiến (công) x Vương Nhất Bác (thụ)Bản gốc : 55 chương(Hoàn)Từ nhỏ Tiêu Chiến đã là một cô nhi, không còn thân thích nào trên cõi đời để nương tựa. Sống hơn hai mươi năm lại bỗng nhiên xuyên không tới một thời đại xa lạ. Thế giới này lại không có nam và nữ, chỉ có hán tử và ca nhi.Hắn xuyên tới đây, thân phận vẫn là cô nhi không cha không mẹ, ma xui quỷ khiến thế nào, thời điểm xuyên qua lại đúng lúc hắn đang cưới một phu lang trẻ tuổi.Ở triều đại này, ca nhi dù là địa vị hay sức lực đều không bằng hán tử, chỉ có thể sinh con vì hán tử mà nối dỗi tông đường. Mà nơi này, cưới gả ca nhi cũng có tục lệ khắc nghiệt, ca nhi được gả vào cửa, hán tử nhất thiết phải ở trước mặt trưởng bối dùng quy tắc với ca nhi, nếu không sẽ coi như sỉ nhục ca nhi, mặt khác sẽ coi như không thừa nhận ca nhi làm phu lang mình. Đối với Tiêu Chiến, nhìn tiểu phu lang đã mặc hỉ phục, trong lòng lại nổi lên thương tiếc, nhưng cái này là quy tắc, không thể không làm.Đại khái nói về một Tiêu Chiến số nhọ, vừa bị đá rồi lại bị xe tông một phát xuyên không. Ở nơi này lụm được một em thụ ngoan ơi là ngoan, kêu gì làm đó, chỉ khổ một cái là quy tắc quá hà khắc. Từ đó Tiêu Chiến liền đi trên con đường sủng thê không lối về.Lưu ý: Đây là ngọt văn, bác nào bị sâu răng nên suy nghĩ kĩ trước khi đọc, hư cả hàm editor không chịu trách nhiệm Có chữ tùy thân không gian vậy thôi chứ Chiến ca một mình phấn đ…
Một bác sĩ của khoa ngoại.Một giám đốc của một công ty.Một người 27 năm qua với tình yêu gọi là thứ xa xỉ.Một người đã là mẹ nên hiểu đâu là yêu.Cuộc sống vốn vô thường.Những người bình thường gặp nhau tạo nên những điều vô thường...❗❗❗❗❌Đây là truyện viết vì Yoonsic, không thay đổi tên nhân vật, tên truyện thành bất kì nhân vật nào khác ❌…
truyện viết rất dở hihi, mà tại vì thích tráng thụ nên tui viết thui. Mọi người đọc hoan hỉ nhé. Truyện kể về cuộc sống hàng ngày của bé tráng thụ và người chồng ghiền núm dú của bé.Lưu ý truyện này là: SONG TÍNH, SONG TÍNH, SONG TÍNH!!!!!!…
➤Một kẻ điên đem lòng yêu một kẻ bị bức đến sắp điên. Cho dù máu nhuộm đỏ tay, kẻ chê cười người quyền rủa, chứ quyết không để người mình yêu chịu ủy khuất. Từ lần đầu gặp gỡ, giữa Lã Dương và Tô Tâm Đan sớm đã hình thành một sợi dây liên kết gắn chặt với nhau mà không có cách nào gỡ bỏ được. ➤Cũng từ lúc đó, một Lã Dương luôn cô độc lại học cách yêu thương, một Tô Tâm Đan luôn bị người nhà giày vò, chèn ép lại cảm nhận được tình yêu, sự bảo bọc mà bản thân luôn khát khao. Đôi khi tình yêu cũng chỉ cần đơn giản vậy thôi.…