đốt.
một mớ chữ đáng lẽ nên đốt.…
một mớ chữ đáng lẽ nên đốt.…
cho tks.…
Khải Minh là 1 cậu bé rất ưu tú , đẹp zai và được mọi người hâm mộ . trong một lần đi chơi cậu vô tình bị đuối nước và được Đóa Y Y cứu ^-^ .Đóa Y Y là cô gái lớn hơn Khải Minh 2t , là cô gái mạnh mẽ có võ ,xinh và giỏi giang được nhiều ng thầm thích .... Sau khi đk cứu Khải Minh đã đi tìm Y Y để cảm ơn nhưng càg ngày cậu lại để ý và đã yêu Yy…
tôi không tưởng có một ngày tôi phải tạ từ anh.…
sa mạc được thiên nhiên tạo ra để chỉ cho con người thấy thế nào là cô độc.…
hai kẻ tồi tàn, phần 3.***ở tây tạng, người chết được treo trên cây.…
hai kẻ tồi tàn, phần 4.***viết cho những ngày tôi chôn cất cậu trong đầu mình.…
cho phong lạc hồi.…
đôi khi chỉ cần một từ ngữ đẹp là đủ thảo nên chương.…
khi tình bạn không còn là sức mạnh.…
nét chữ của hắn là cái chết đang nhảy múa.…
cho thiên thiết báo mã.…
gồm những bài hát yêu thích của mình, hi vọng mọi người cũng thích nhé.................…
cuối cùng kira cũng chết, nhưng light là kẻ chết ngay từ đầu.…
chuyện kể lúc trăng lên.***"hãy để tớ là đom đóm của cậu, còn cậu sẽ là nguyệt kiến thảo của tớ."…
chủ yếu là tôi bị màu đỏ trong dororo ám ảnh.…
Truyện này tình cảm lắm. Mọi người đọc rồi cho mk ý kiến nha…
Tác giả: Tưởng Mục ĐồngSố chương: 96Nguồn convert: TTVThể loại: Đô thị tình duyên, nghiệp giới tinh anh, ngọt, sủng, HE, cưới trước yêu sau.Bìa: Edit by COTDYLISNghe đồn đại tiểu thư Diệp Lâm Tây bên ngoài tiêu tiền như giấy, ham hư vinh. Lúc cô và Phó Cẩm Hoành kết hôn, truyền thông trắng trợn đưa tin, nào là hôn lễ thế kỷ, mấy tỷ sính lễ, đám cưới như mơ. Thế nên đám chị em bên ngoài hâm mộ hỏi xin cô bí quyết.Diệp Lâm Tây mỉm cười: "Bởi vì trong những người tôi dự định kết hôn, anh ấy có tiền nhất."Ai ngờ vừa quay đầu lại đã nhìn thấy anh đứng ở cửa ra vào, anh tuấn kiêu căng, thần sắc lười biếng nhìn cô. Diệp Lâm Tây mặt không đổi sắc nói thêm một câu: "Chồng tôi đẹp trai nhất."Thân là người thừa kế Phó gia, tuấn tú hoàn mỹ, ai cũng không hiểu Phó Cẩm Hoành sao lại kết hôn với người như Diệp Lâm Tây. Vì vậy bọn họ đều cho rằng cuộc hôn nhân này chỉ kéo dài khoảng một năm. Nào ngờ trong lúc vô tình nhìn thấy cảnh hai người này tranh chấp, Diệp Lâm Tây hai tay ôm ở trước ngực, lạnh lùng nói hai chữ ly hôn.Mọi người cho rằng một giây sau Phó Cẩm Hoành sẽ phất áo bỏ đi, thế nhưng anh khẽ thở dài, thanh âm mềm mỏng:"Là lỗi của anh."Sau đó, nhóm người nhao nhao dồn dập truy hỏi anh cảm thấy thế nào khi kết hôn với Diệp Lâm Tây . Phó Cẩm Hoành nắm chặt bao thuốc trên tay, trầm mặc một lát, mỉm cười: "Còn có thể thế nào? Nuông chiều cô ấy."Diệp Lâm Tây: Chồng ơi, em muốn sao trên trời.Phó Cẩm Hoành: Được! Để anh đi hái.…