đây là fic đầu tay của mình luôn đó =]]]mong là các bạn ủng hộ mình nhiều nhiều hjjjjnếu như các bạn có góp ý thì cứ comment nhé ^•^. mình cũng cần thêm kinh nghiệm để viết tiếp chứ. với lại, huhuuu, các bạn xem chùa nhiều quá à, hiccc, vote cho mình đi mà TvT .... #meo…
"Nếu anh giữ tay em thế này, chúng ta có thể hoàn hảo mà chơi nốt bản tình ca này không?Nếu anh giữ tay em, chúng ta sẽ lỡ nhịp mất.Bản tình ca của chúng ta, một nửa dành cho anh, một nửa dành cho em. Anh không thể cứ mãi nắm lấy tay em mà chơi nên những nốt nhạc không tròn, tình khúc này, để phần anh những nốt thâm trầm, đệm đỡ cho những nốt cao của em.Cùng nhau, đi hết một bản nhạc."- Viết bởi J.- Nhân vật: Ngô Thế Huân, Lộc Hàm, Do Kyungsoo…
one shot về cậu và lớp trưởng seo do ah của trường beakyeon .Các bạn có thể recomment yêu cầu để mình có thêm ý tưởng nhé .⚠️ vì one shot nên cốt truyện hoàn toàn không liên quan đến phim . you là nữ nên đây là truyện gl , nếu không thích có thể rời đi⚠️…
~~ Couple Myungyeon ~~^.^__Tác giả: Chu NgọcLấy âm làm kiếm, dùng nhạc chém giết. Điều khiển vạn thú, phượng lâm thiên hạ. Nhưng lại không ngờ, tiếng nhạc không chỉ dẫn dắt 'cầm thú' tới, mà còn dẫn cả 'người thú' tới. Hung ác như lang sói, nhanh nhẹn như báo, khí phách của hổ, giảo hoạt như hồ ly. Một gã đàn ông như vậy, một gã đàn ông xưng bá thiên hạ như hắn, là mệnh kiếp hay duyên nợ trời định đây?Khói lửa chiến tranh tưng bừng khắp nơi, mảnh hồng nhan bèo dạt mây trôi. Người mang quyền đế vương sinh sát, ta có vạn thú tề tựu về đây. Để xem thiên hạ này ai chìm ai nổi. Lúc mới quen, nàng tắm rửa bên khe suối, tấm thân trắng nõn bị hắn một phát nhìn hết không bỏ sót chỗ nào.Một gã đàn ông đẹp tới mức diễm lệ yêu nghiệt, lại thô bạo tàn nhẫn, trợn mắt sáng như ma trơi, nheo mắt lại như yêu quái. Hắn nắm chặt cằm nàng, đôi môi bá đạo hung hăng hôn lên môi nàng, hai làn da thịt cách lần quần áo mỏng manh, lửa nóng bừng bừng cứ vậy bị giam chặt trong đó.Hắn mớm cho nàng độc hoàn kịch độc, nheo lại đôi mắt tà mị mà rằng: "Phải chết, ngươi cũng đi cùng ta!" Mà nàng lại ngạo nghễ nhìn lại đôi mắt lạnh lùng của hắn, nhẹ nhàng thốt lên: "Ta-không-thích-ngươi!" Lãnh đạm như gió, thanh nhã như nước, dám khiêu khích gã đàn ông độc bá thiên hạ này, cuối cùng định ra một mối lương duyên khó hiểu cả đời.~~Ad chưa xin tác giả vì không biết xin thế nào, nên nếu có vấn đề gì bản quyền ad sẽ xóa nha cả nhà~…
"Rõ ràng là yêu mà không biết làm sao, để tình yêu mạnh mẽ không đứt gãyTại sao cuộc sống không cho phép người ta trưởng thành rồi mới sửa chữa quá khứTôi từng có được anh, thật khiến trái tim tôi xót xa."Lâm Dậu Gia "Tâm Xót"…
Cách yêu của Vương Sở Khâm thật ra rất khác với cách yêu của Tôn Dĩnh Sa. Sở Khâm ấy mà, khi hắn muốn được ăn cùng Dĩnh Sa, hắn sẽ nấu thật nhiều thật nhiều vô, sau đó liền cứng họng mà nói "Hôm nay anh nấu bị nhiều quá, em phải ăn giúp anh thì khi xuống địa ngục mới không bị phạt" Trái lại, Tôn Dĩnh Sa thì khác. Cô biết mình đáng yêu, lại càng rõ hơn việc đối phương luôn chiều chuộng cô vô điều kiện, cũng vì thế cho nên mỗi lần muốn cùng anh ăn, cô sẽ làm nũng mà đòi anh mua đồ ăn cho. Tất nhiên, dù không ai nói, nhưng toàn bộ đồ ăn được đặt về đều không có hải sản "Anh ơi, chúng mình ăn cùng nhau nhé? Em muốn được ăn cùng anh" Vương Sở Khâm có chết cũng chẳng chịu nói ra cảm xúc thật của mình, mà Tôn Dĩnh Sa thì lại là kiểu người có gì nói đó. Vậy câu nói "Anh thích em", liệu hắn có đủ dũng cảm để nói, hay lại một lần nữa giấu nhẹm đi những cảm xúc rung động đầy mãnh liệt của một người con trai?*Truyện của Cimor, vui lòng không bê đi đâu hay chuyển ver*…