"Tuyết Nhi, ngày trước tôi rất phóng túng, mong em đừng để ở trong lòng. Thật ra ngày đó tôi đánh em một cái, trong lòng tôi rất khổ sở, khi em nhìn tôi, tôi đã nghĩ cả cuộc đời này em cũng sẽ không để mắt tới tôi nữa"...Edit lại chỉ để thoả mãn sở thích cá nhân của bản thân. Tuyệt đối không kinh doanh và kiếm tiền từ truyện.…
;; Cái gọi là những năm tháng rực rỡ của tuổi trẻ, thực chất cũng chỉ là tro bụi của thời gian ;;---last edited: 071019credits to: @23012I (Phong Tuế Nguyệt)…
Cuộc đời học sinh cấp ba qua đi như một giấc mộng, cuộn phim về những ký ức của thanh xuân cứ trôi mãi theo dòng thời gian. Năm tháng nhuốm màu nắng vàng và bầu trời xanh thẳm, theo ta đến tận lúc trưởng thành. Thế nên mong người sống sao cho không nuối tiếc, mong người sống sao cho ngày đó ngoảnh đầu nhìn lại, vẫn có một trái tim chân thành....- Em ước gì tình mình như mây với gió ấy, dẫu trải qua bao nhiêu thăng trầm vẫn về với nhau.Lập dụi đầu vào lồng ngực Tú, như chú mèo con thoải mái trong lòng anh chủ mà thủ thỉ đôi lời.- Nếu vậy thì anh sẽ là gió, em đi nơi nào anh cũng theo em. Anh sẽ bám em không rời, chịu không?- Tú hôn nhẹ lên má Lập rồi đáp, ánh mắt yêu chiều không thể tả nỗi.- Ừm ừm, thế mây sẽ bay nhè nhẹ thôi nhé, còn gió thì hiu hiu đi bên cạnh mây. Đôi mình sẽ bên nhau mãi mãi.Lập vừa cười khúc khích vừa vươn tay xoa nhẹ lên gương mặt trắng trẻo của Tú, thích thú ngắm nhìn nét dịu dàng mà chỉ mỗi Lập mới được thấy ở anh. - Ừm, anh nghe theo em.Tú nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của Lập, hôn nhẹ lên một cách cưng chiều rồi áp môi mình lên môi em......Lưu ý: Mọi chi tiết trong fic đều là trí tưởng tượng của tác giả, đừng gán ghép vào đời thật.Bối cảnh: Trường học ở Sài Gòn, Việt NamKết: HENhân vật chính trong fic: Anh thầy giáo Hồng Tú x em học sinh Huỳnh Ngọc Lập. -> Ai không thích thể loại này xin clickback, đừng ném đá Nhi. Tội Nhi ạ.Vậy thôi à, chúc mọi người có một ngày vui vẻ <3…
• GeminiFourth Ver• lowercase • Sử dụng tên Việt Nam: Trương Ngọc Song Tử × Trịnh Nhật Tư • bối cảnh tại Việt Nam.• mọi tiết tình huống truyện đều là sản phẩm của trí tưởng tượng, không có thật trong lịch sử.• có sử dụng ca dao-tục ngữ đối đáp giao duyên và một số lời bài hát của Việt Nam.⋆⋆⋆⋆ Song Tử yêu Nhật Tư, nhưng chẳng dám ngỏ lời.Nhật Tư yêu Song Tử,cũng chỉ dám giấu riêng mình em biết. "anh đi đường ấy xa xa... để em ôm bóng trăng tà năm canh" - Trịnh Nhật Tư "anh đi chinh chiến nơi phương bắc...đợi giải phóng rồi sẽ về nói tiếng yêu em..." - Trương Ngọc Song Tử "Đợi anh nói tiếng thương em... đêm đêm thao thức, còn ngày chờ tin anh..." - Trịnh Nhật Tư -----------➣ Đây là truyện chuyển ver, truyện gốc thuộc về quyền sở hữu của Tác giả: choo_choori➢ Chuyển ver đã xin phép và có sự đồng ý của tác giảhttps://www.wattpad.com/story/276390090-c%E1%BA%ADu-hanh-%C6%A1i-qu%E1%BB%91c-th%C6%B0%C6%A1ng-c%E1%BA%ADu…
Lê Bảo Lộ si bổn ba năm, một khi tỉnh lại, gia cũng đã không gia, tổ phụ cùng cha mẹ đều chết vào hải khó bên trong. Vì sinh tồn, tổ mẫu đưa nàng đưa làm đồng dưỡng tức, nàng cũng đã làm tốt mặt hướng đất vàng bối hướng lên trời, thê thê thảm thảm thích thích chuẩn bị tâm lý, khả đến nhân gia trong nhà nhưng là bị phủng ở lòng bàn tay bên trong làm sao bây giờ? Xin yên tâm nhảy hố, đã xong xuôi tác phẩm có 《 trọng sinh nương tử tại chủng điền 》《 nông gia tiểu địa chủ 》《 không gian mang theo người: ngọc thạch lương duyên 》 cùng 《 chung quy điền cư 》. Độc giả quần: 307547705, nước cờ đầu là vũ trúc danh nghĩa tùy ý nhân vật chính tên, hoan nghênh các thư hữu tiến vào quần tán gẫu giết thời gian, không đúng, là tiến hành hữu hảo giao lưu…
Tác giả: A.P và Lieudao123 ( NhaHu167H)Huynh mở mắt ra, đập vào mắt huynh.......... sau một đêm tóc đã bạc trắng.............. Ôn Khách Hành.....,con búp bê.....,cười còn khó coi hơn cả khóc....."Lão Ôn...."......cuối cùng...người kia vẫn không phản ứng......Chu Tử Thư, Hắn thật sự mất đi cả thế giới rồi.…
Tác giả: A.P và Lieudao123(NhaHu167H)Văn án: Câu chuyện về chàng trai đam mê nghiệp diễn và đam mê kiếm tiền, cùng với đó là quá trình làm trợ lý cho Ca vương nơi cậu đang làm thực tập sinh. Triết Hạn: Tôi hỏi giờ cậu làm không?Cung Tuấn: Không làmTriết Hạn: Tăng lương, làm không?Cung Tuấn suy nghĩ: KhôngTriết Hạn: Tăng lương 4x, cậu có làm không?Cung Tuấn hài lòng: Làm thì làm hí hí híTriết Hạn cười lạnh: Lột đồ ra.....lập tức !!!Cung Tuấn:!(◎_◎;)!!!((((;゚Д゚)))))))Hố này đào nhưng chưa biết lắp như thế nào =))))))))Câu truyện và tất cả các nhân vật trong truyện đều là sản phẩm của 2 tác giả, dựa vào hình tượng thật của Triết Hạn và Cung Tuấn.…
Thể loại: Short ficTóm tắt:Trần Đăng Dương nhớ hết thảy mọi thứ nhưng lại quên đi một người.Chú ý: tất cả chỉ là trí tưởng tượng, xin đừng làm nghiêm trọng hoá vấn đề…
"Lá rụng sân đình hồn lay bóngMợ đi để lại mối tơ lòng."Đồng Song Yển NguyệtNhân Phương Hữu HươngTiên Ngọc Trần DuyênBHTT- Thế giới song song, mọi viễn cảnh đều không có thật. Bối cảnh, tên, địa điểm, nhân vật đều là hư cấu. Không áp đặt lên nhân vật ngoài đời.…
Cao tựa mây trời.Sâu tựa vực thẳm.Tình nơi nhân gian.Mãi không phai nhòa.Ta lên thăm trời, ta xuống viếng đất.Trầm luân vạn kiếp, bể tình tương tư.Trải qua luân hồi, vương mối tơ tình.Công sức bỏ ra, cuối cùng cũng có kết quả.* Truyện được đăng duy nhất ở wattpad và noveltoon. Nếu thấy ở đâu khác chắc chắn là bị thief.…