textfic, Văn xuôi| 97 line của 17
MẤT NICK RỒI MẤY CHẾ ƠI CÓ J CỨ QUA ĐÂY NHA RỒI KHI NÀO TÌM ĐƯỢC THÌ EM QUA LẠI NICK KIA!!!♥️♥️♥️♥️♥️♥️YÊU CÁC ĐỒNG MÊ OTPĐẶC BIỆT LÀ YOONHONG NHOA<333…
MẤT NICK RỒI MẤY CHẾ ƠI CÓ J CỨ QUA ĐÂY NHA RỒI KHI NÀO TÌM ĐƯỢC THÌ EM QUA LẠI NICK KIA!!!♥️♥️♥️♥️♥️♥️YÊU CÁC ĐỒNG MÊ OTPĐẶC BIỆT LÀ YOONHONG NHOA<333…
《SYMBROCK》Những kẻ luôn trốn chạy khỏi thực tại trước mắt, luôn kiếm tìm một thứ được gọi là "Hạnh Phúc" có hay không chỉ là tên gọi nó còn chẳng có hình dạng điều gì là hạnh phúc hay chỉ là huyễn nguyễn. Tuyệt vọng là hố sâu không đáy cùng những mảnh ký ức hỗn độn ngày ngày nhấn chìm ta nó còn tệ hơn những gì chúng ta từng cảm nhận được trên cõi đời này và nơi quá khứ cùng tương lai giao nhau đâu sẽ là lối đi đúng đắn. Có lẽ trên con đường tìm đến điểm đích mọi thứ đều là một trào chắn vô hình nhưng đau đến thấu tim và rồi đến một thời khắc nào đó trên con đường đầy những mảnh vỡ khổ đau cùng tuyệt vọng kia rồi ta sẽ có người cùng đồng hành, chỉ là ai đó có thể cứu vớt lấy mảnh linh hồn sắp sửa lụi tàn nơi trái tim đang dần chết đi kia. Hãy đi đến nơi tận cùng của tuyệt vọng, để thấy tuyệt vọng đẹp như một đóa hoa...♡…
Bộc phát những lúc rảnh rỗi…
Ko bt ghi gì :))))Hoàn thành:thứ năm 2/9/2021…
Đoản cho ngày valentine…
Nhược Vũ : " Em hãy nhớ sau lưng em luôn có anh chống đỡ. Nếu em không giỏi toán anh sẽ dạy đến khi em hiểu, hát không hay anh hát cùng em, nấu ăn không ngon anh sẽ cùng em nấu lại... cho dù sau này ở đâu anh cũng sẽ mãi làm hậu thuẫn cho em"…
Trên thế giới này, thứ khó khống chế nhất là lòng người, bởi vì thậm chí có lúc ngay đến bản thân thay đổi lúc nào bạn cũng không biết.Tôi biết một Ngải Tử Du yêu Hạ Tri Thư đến bi luỵ.Tôi biết một Hạ Tri Thư yêu Tưởng Văn Húc đến khắc cốt ghi tâm.Tôi biết một Tưởng Văn Húc yêu Hạ Tri Thư hơn những gì hắn tưởng.Tôi biết cái gọi là thời gian, là thanh xuân, là hồi ức, là đau thương, là luyến tiếc, là dằn vặt...Tôi chỉ biết vậy thôi...…
Tháng trước, Sangeeth Varghese, tác giả, nhà báo chuyên mục kiêm người sáng lập LeadCap, một tổ chức đào tạo các nhà lãnh đạo ở Ấn Độ đã gọi cho tôi từ nước ngoài. Ông phỏng vấn tôi cho bài đăng trên Tạp chí Forbes. Tôi rất thích trò chuyện với Sangeeth, nhưng chúng tôi đã gặp chút trục trặc vì đường truyền điện thoại không được tốt lắm. Chúng tôi đã bị ngắt kết nối đến gần 10 lần. Phút trước, chúng tôi còn đang nói rôm rả về nghệ thuật lãnh đạo, thì ngay phút sau đã là những tiếng tút dài báo ngắt kết nối.…
Cứ ngỡ người bạn vừa chuyển đến từ Berlin này sẽ rất đáng yêu, nhưng không ngờ lại là một tên lạnh lùng ít nói. Lalisa như muốn chết đi sống lại mỗi khi nói chuyện với nàng, chính bản thân còn không thể bắt chuyện và biết người mình thầm thương trộm nhớ thích gì thì làm sao mà cua người ta được!!!Công: LisaThụ: RoséCp phụ: Jensoo…
#boylove #geminifouth #markford #mafia…
Ha..làm quỷ cũng biết yêu chứ~?…
L và NSư tử và Bạch Dương…
Truyện kể về hai cậu thiếu niên lớp 11. Lần sáp nhập học của trường, hai cậu gặp được nhau, trở thành bạn cùng bàn. Sau một thời gian ngồi chung với nhau, hai vị giáo bá này cũng hiểu đôi chút về nhau, thì ra đối phương cũng không giống như lời đồn cho lắm. Một ngày, bỗng hai người biết được bí mật của đằng ấy, không khỏi sững sờ. Vốn dĩ đều là học bá vang danh của trường nhưng vì một số lí do mà trở thành học tra, xưng vương xưng bá, không ai là không biết đến. Vậy là hai vị đại ca có đời sống ẩn này bắt đầu tìm hiểu nhau. Biết được đối phương vậy mà là thanh mai trúc mã khi nhỏ của mình, hai người liền tiến tới nói đến chuyện yêu đương.…
re-up…
Tôi tôn thờ cậu ấy- tín ngưỡng của tôi…
Đây là truyện,nên mn hãy nghĩ nó truyện nha.Lần đầu làm có gì mn thông cảm nha.Cảm ơn ma…
Cảm giác này là gì vậy?Khó chịu? Thích thú? Bồi hồi? Hụt hẫn?Nếu đã biết là sẽ đau như vậy, cớ gì mà vẫn cứ chạy theo một tia hi vọng chưa bao giờ có kết quả?…
Ngươi đã bao giờ yêu một người sâu đậm và hận một người rất nhiều chưa? Nàng, người con gái dưới tán hoa anh đào kia, đã khiến ta đem lòng yêu nàng từ phút gặp gỡ đầu. Ta yêu nàng, yêu rất nhiều, yêu đến chết đi sống lại, thế sao ta lại quên nàng, quên đi tình yêu của ta với nàng. Ta đã làm nàng đau, là lỗi ta, nhưng xin nàng, đừng hận ta. Chàng, người nam tử chạy vội trong mưa, hàng ngày bên ta, kể cho ta nghe về những thứ phàm trần. Ta đã đem lòng yêu chàng, yêu qua bao nhiêu kiếp luân hồi, ta vẫn yêu, vẫn yêu chàng. Sao chàng lại quên ta, sao ta lại không thể hận chàng, rất muốn đem nỗi hận ấy lấp đi tình yêu ta dành cho chàng, nhưng ta làm không được. Rời xa nơi cố hương, trúc bỏ thân phận kia, lạc lõng tìm hình bóng cố nhân xưa, nhưng thứ ta tìm được là ánh mắt xa lạ từ chàng. Tại sao vậy? Tại sao chàng lại quên ta, quên đi tình yêu ta ? " Đợi ta ! " " Đợi, ta không đợi được nữa rồi! " " Nàng phải đợi ta , gốc hoa anh đào năm ấy, ta sẽ về " Dưới tán hoa anh đào kia, những cánh hoa cứ rơi mãi không ngừng, rơi mãi vì một người đáng yêu cũng đáng hận. Ta không chờ được nữa, đành hẹn kiếp tương phùng. - " Khoảnh khắc gặpgỡ người đẹp như hoa đào nở rộ Ta và người một lần đổi thay sâu nặng nghìn đời Ánh mắt dịu dàng người trao ta năm đó Là kiếp nạn hay mối lương duyên Mảnh trăng tròn dệt nên hồi ức tương tư Mang theo nỗi nhớ truyền kiếp vạn năm Tương phùng rồi chia xa Chỉ đành hẹn kiếp sau " -/mọi ng đọc góp ý kiến cho mình nha/…