những sự tiêu cực xuất phát từ một cá nhân con người khi nghĩ về sự bất công của cuộc sống. Những suy nghĩ quẩn quanh không một lời giải đáp, hi vọng tìm một sự đồng cảm, một ánh sáng chói rọi mở đường chơ lý tưởng.....…
"Tuổi trẻ là dấu ba chấm bất tận,Ngỡ đã đi qua nhưng lưng chừng vẫn chưa tới."Trải qua những năm tháng mang tên thanh xuân, tôi nhận ra có hai chuyện khó khăn của tuổi trẻ là làm quen và tạm biệt, nói rộng ra là biết chấp nhận và biết buông bỏ. Tôi từng gặp rất nhiều người mang lại cho tôi cảm giác chúng tôi là những ngôi nhà riêng biệt có cùng một bức tường, nên tôi luôn nghĩ chúng tôi sẽ chẳng ai rời xa ai nhưng trưởng thành mới biết hóa ra tường chung nhưng lối khác. Mỗi người đều có con đường của riêng mình, nếu may mắn gặp nhau và cùng nhau trải qua một thời điểm mà mãi sau này không thể quên cũng đã là điều tuyệt vời lắm rồi. Không nhất thiết phải cho rằng tường chung thì phải dựa vào nhau mà sống, đường rộng nhiều lối cứ cho nhau bước đi, khi còn cần nhau tự khắc ta sẽ trở về, khi ấy cũng là lúc bản thân vừa biết chấp nhận vừa biết buông bỏ.Tôi viết cho những năm tháng tuổi trẻ của tôi, An.…
Nhiều người hay bảo là thời buổi này rồi yêu đương qua mạng gì nữa,yêu là phải bla bla....Nhưng tôi cũng chẳng biết làm sao nữa mụi ngừi.Tự nhiên thích một anh qua những dòng tin nhân.Cái n tui viết là nhật ký thôi nhưng mong MN đọc và góp ý để tui chóng cua được anh crushhhh❤️…
Thể loại Boy×BoyNgẫu nhiênfic là của Au nguời viết là AuNgoài đời thì sao tui không biết nhưng trong truyện là do Au quyết. mong mọi nguời đọc cho ý kiến và cho Au 1sao là đuợc😉…