"Tôi ăn ngấu nghiến đống đồ ăn trên bàn. Cậu ta chống cằm nhìn tôi, đôi mắt cong lên đầy đáng yêu:-Ngon không?-Ngon!-Thích không?-Thích!-Muốn ngày nào cũng được ăn như thế này không?Đang chìm trong cảm xúc mãnh liệt với đống đồ ăn, không một chút do dự, tôi nhiệt tình đáp ngay:-Muốn!Cậu ta mỉm cười dịu dàng rồi nhướn người về phía tôi, hai tay chống xuống bàn. Hơi thở ấm áp của cậu ta phả vào mặt tôi khiến tôi giật mình suýt đánh rơi đôi đũa đang cầm trên tay. Cậu ta cất tiếng trầm trầm và ấm áp:-Nếu thế thì gả bà cho tôi đi, tôi sẽ nấu cho bà ăn cả cuộc đời.***Hạnh phúc là gì? Là bảy năm trước có một cậu con trai đứng trước mặt cô mà nói rằng: "Nguyễn Hàn Linh, tôi thích cậu."Bảy năm sau, cũng là cậu con trai đó, nhưng bây giờ đã là một chàng trai chững chạc, khoác lên mình chiếc áo Blouse trắng, llaji đứng trước mặt cô mà nói với cô:"Tôi yêu cậu.".....Yêu cậu..................Và mãi mãi yêu cậu.....…
ông Quốc mỗi ngày đi làm ít nhất là 8 9 Cây số nhưng hằng ngày ông cứ chạy xe đạp đi ,mỗi lần ông đạp xe mồ hôi mồ ke ướt hết cả áo ,mấy đứa bạn ông nói :- Mày đi bằng xe buýt đi cho nó an toàn ông nói : ko Sao đâu đạp xe đạp vậy nè thì tập thể dục có sao đâu Cái bạn bè ông mua cho ông cái xe trả góp Ôn nói : ko cần số tiền để giài ở trong túi là để vợ sinh con cho nên ko cần mua xeÔng đang làm việc nghe tin vợ đẻ ông đạp xe về ông nhìn qua tấm kính của bệnh viện ông thấy cô y tế bế con mình đi tắm ôn thấy con mình mang con số 37 bằng thiết với 5 ngày sau đó cô y tế đem trả lại e bé mà để quên luôn con số 37 ôn đem con về, rồi ông quay lại để xin lại sô 37 để mang về, ôn cắc thật kĩ ,vài người hàng xóm biết rồi nói : có bao nhiêu là đồ quy giá ko giữ lại giữ con số đó làm j ông cười nói :ko đây là báu vật đời tui cô bé lớn lên ngoan cô biết nhà mình nghèo nên rất cố gắng học năm nào cô cx đc giấy khen cho đến năm cô học lớp 8 bị các bạn trêu chọc rằng : con nhà quê thời buổi này mà còn chạy xe đạp đi học nữa ! Cô buồn bã và đi về noi với ba rằng : ba ơi mua cho con chiếc xe máy cho con đi học đi ba ! ôn nói : nha mình còn ko có cơm mà ăn có tiền đâu mà mua xe hả con ! Cô đang học cô nghe tin ba mình làm trong bệnh cô vội vã đạp chạy xe đến bệnh viện và ôn đưa cho con cái hộp mà ôngng đã cắc giữ bấy lâu nay cô mở ra thấy con số 37 và ông nói : đây là vật quý nhất trong đời của bố bỗng nhiên cô ôm bố mà khóc cô nói : con xin lỗi bố! Sau khi ông mất có người giao hàng tới nói : đây là một chiế…
- Mạch Mạch của ta đâu , Ai ..? là ai đã sai khiến ngươi giả mạo Mạch Mạch để thành thân với ta? hắn siết chặt vai tôi hét lên dữ tợn.thật không biết từ khi nào đôi mắt lung linh ấy từ bao giờ lại đầy sát khí như vậy, móng vuốt hắn dài ra bấm vào da thịt tôi đầy đau đớn , sắc mặt hắn biến đổi hoàn toàn, 1 giây trước còn là 1 nam nhân có nhan sắt phi phàm , thì giờ thay vào đó là gương mặt của 1 con quỷ với hàm răng nanh nhọn hoắc trong thật là đáng sợ.Lạc Lạc đã lên Nhầm kệu của quỷ, liệu nàng có toàn mạng ...Hay cùng hắn ta???…
Ma quỷ nói rằng đó là một chiều không gian tương tự như trái đất, nếu bạn có thể sống ở đó cho đến khi bạn 25 tuổi, tôi sẽ gửi bạn trở lại trái đất để phục sinh. Tôi vui mừng đến mức suýt khóc. Ác quỷ mỉm cười và đặc biệt nói thêm rằng chỉ cần hoàn thành một số nhiệm vụ, chẳng hạn như có một cuộc chiến sôi nổi với ai và ai, ai và ai, ai và ai và ai và ai và ai và ai và ai đã hôn không ít hơn 5 giây; Ngủ với người cùng giường không dưới ba tháng ... Con quỷ đột nhiên dừng lại ở đây, cười điên cuồng. Mặc dù anh ta không biết "ai, và như vậy" trong miệng của mình là ai, nhưng anh ta không thể chết bằng cách làm điều này. Vì vậy, tôi gật đầu không do dự. ... Đây, đây là đâu? Ma vương đã giết một ngàn thanh kiếm để cho ta sống ở đâu? ? ... Ah, ah ah! ! ! Bất cứ ai ở đây đều không dễ khiêu khích! ! ! (? Cô gái nào đó ôm đầu tuyệt vọng)Tác giả: Tử…
Tiểu Hồng Yêu Ngàn năm tu luyện chỉ có mong ước hóa hình người,ngao du nhân gian vậy mà xui rủi thế nào lại bị Tam Thái Tử Natra để mắt.Yêu tiên vốn lại chẳng đến được với nhau -"tiên hay yêu?quan trọng à?"-"không được đâu mà..."Cp:Natra×Tiểu Hồng yêu(Hồng Vi)…
phạm lưu tuấn tài vừa bế thành an vừa cuống quýt dỗ thái sơn đang khóc nấc lên vì bị trêu, song lại phải răn đe nhóc minh hiếu đang ngồi một góc lườm em an. đúng là đau đầu.…
đây là truyện đầu tay của em, em sinh 2k4 còn là thằng nhóc. Nhưng vì yêu thích nhân vật của mình phân là rảnh nên em ngồi viết truyện cho vui. Nhà em cũng không nghèo lắm đâu chỉ khá giả thôi nên em không nhận thêm gạch đá từ mấy anh chị đọc truyện em ạ. Nếu trong lúc đọc mọi người thấy không hay, dở, truyện nhạt, hay thậm chí là tệ kinh khủng khiếp thì mong mọi người thông cảm bỏ qua cho em. Nếu thấy gần hay, suýt hay hay đơn giản là hay thì ủng hộ em ạ.…
"Yujin à! cậu đừng làm đau mình chứ""Suỵtt,im lặng nào cậu phải im lặng nó mới lên đỉnh được chứ.."Đây là truyện không có thật 100%,không có ý định bôi nhọ danh dự ai cả và mong mọi người không bêu rếu khắp nơi khichuyện có sai sót…
Ai cũng cho rằng hướng dương là phải luôn nhìn theo Mặt Trời. Thế nhưng câu chuyện này không phải về một bông hoa hướng dương chạy theo Mặt Trời mà là cô nàng tên Hướng Dương này có ước mơ trở thành một Mặt Trời để người khác chạy theo.…