Như ba Xuân của thằng Quân vẫn thường hay nói rằng, thời gian sẽ cuốn trôi tất cả, dù là chuyện vui hay chuyện buồn. Chỉ khác mỗi chuyện vui sẽ trôi đi nhanh hơn rất nhiều, như phù sa chảy ra ruộng ngoài nếu người nông dân không vung đê níu giữ lại; còn chuyện buồn chẳng khác nào phèn chua bám đất, người ta sẽ phải mất cơ man là thì giờ công sức để có thể đuổi nó biến mất đi.@pppnhan.…
Truyện: Khuyết điểm hoàn mỹ (完美缺点)Hán Việt: Hoàn mỹ khuyết điểmTác giả: Thâm Khuy (深窥)Edit: NananiweWordpress: https://nananiwe.wordpress.com/2023/01/09/khuyet-diem-hoan-my-tham-khuy/Nguồn: Trường BộiThể loại: Nguyên sang, đam mỹ, hiện đại, cưới trước yêu sau, ngọt sủng, niên hạ, yêu thầm, ABO (AxO), đoản văn, 1x1, HEĐộ dài: 13 chương (9 chương chính truyện + 4 chương ngoại truyện)Tình trạng: Hoàn thành (02/01/2023 - 09/01/2023)Nhân vật: Ưng Thanh Cừ x Tập Nhạn(hồng mộc x thạch lựu)Bản dịch chưa có sự đồng ý của tác giả, chỉ đăng duy nhất trên @Nananiwe. Xin đừng mang đi đâu, xin đừng đọc ở những trang reup. Xin cảm ơn.…
https://thapnhanthapsac.wordpress.comTác giả: Niên TiểuDịch: QTEdit: Thập Nhân Thập Văn án:Ngày 1/6, quốc tế thiếu nhi, một mầm non đất nước thành một đời ma vư…
Người Nhật có một thuật ngữ gọi là "Koi no Yokan", Heeseung đã từng nghe qua xong bỏ đó, để rồi đến tận khi gặp Sim Jaeyun thì anh mới chợt nhận ra rằng cái thứ mà bản thân từng coi là nhảm nhí ấy lại đang vận thẳng vào cuộc đời mình. ...Có người nói rằng đối diện với "Koi no Yokan" rất dễ; hoặc là bước đến gần hơn để châm ngòi cho trái tim đã một phần rung động, hoặc là phớt lờ đi để rồi cả đôi bên cùng lặng lẽ bước qua nhau. Ngày gặp Jaeyun, Heeseung đã không đủ dũng khí để chọn phương án lạnh lùng quay lưng lại. Anh đủ tỉnh táo để biết trái tim mình muốn gì, và nó không bao giờ thích việc trốn tránh hiện tại chỉ để ôm về lầm lỡ nuối tiếc cho tương lai. Written by @pppnhan.…
09/2024, Thông báo: Đôi đoạn hồng trần nằm trong một tập truyện ngắn sắp xuất bản của Việt Chi. Để bạn đọc có những trải nghiệm tốt nhất khi đọc truyện, Việt Chi xin ẩn một phần nội dung truyện trên các nền tảng đăng online. Hy vọng khi tác phẩm phát hành sẽ nhận được sự yêu thương, ủng hộ của bạn đọc. Cảm ơn các bạn rất nhiều! ___Tên truyện: Đôi đoạn hồng trầnTác giả: Thập Nhị • Mèo Ma KếtThể loại: tình cảm, lấy cảm hứng xoay quanh mối quan hệ giữa Trần Cảnh (Trần Thái Tông) & Lý Thiên Hinh/Lý Phật Kim (Lý Chiêu Hoàng)(Truyện không có giá trị tham khảo hay phục vụ bất kì nghiên cứu nào, không khai thác các yếu tố chính trị, chỉ viết về tuyến tình cảm theo một góc nhìn nhẹ nhàng nhất của tác giả...; vui lòng không nhầm lẫn các chi tiết trong truyện với chính sử.)--Lời dẫn:"Trách người quân tử bạc tình,chơi hoa rồi lại bẻ cành bán rao."Hạnh phúc non trẻ bị nhấn chìm, số phận phủ mất mát, đau thương lên những năm tháng nàng tươi trẻ nhất. Và thế là nàng chênh vênh, lạc lõng, đơn độc.Mãi đến khi tuổi đã ngả dần, tóc phai màu điểm bạc, nàng mới tìm được bến đậu mới cho mình, bến đậu vững chắc suốt quãng đời còn lại. May, may mà vẫn kịp.Người đi, kẻ ở.Người trước, kẻ sau.Đôi đoạn hồng trần.- Thập Nhị • Mèo Ma Kết -…
Ở cái tuổi mười bảy mười tám, bạn bè đều đã dát lên người mình những mối tình xuân thì chớm nở. Trọng nhận ra dù trước giờ mình không chính thức yêu ai cả, nhưng nó tự tin rằng "mối tình" của mình với thằng Hùng đẹp hơn bất kì mối tình nào mà lũ bạn mới lớn hay khoe khoang.Không có bánh kẹo, không có chai C2 nào đặt trong ngăn bàn, cũng không có bức thư tình lén trao nhau sau những giờ tan học. Chỉ có một người luôn ở cạnh nó, đưa vai áo ra cho nó tựa đầu vào khóc ngay cái lúc nó có cảm giác như mình chẳng còn gì.@pppnhan.…
Sunghoon mơ màng nhìn chằm chằm đường xương quai hàm sắc như lưỡi hái tử thần của thằng Jay. Cậu ừ hử cho qua chuyện chứ cũng chẳng rõ đối phương vừa nói gì, mà chỉ vô thức đặt câu hỏi rằng tại sao rõ ràng bản mặt thằng Jay với hai cái tai mèo chẳng có vẻ gì là liên quan đến nhau cả, thế mà kết hợp lại trông hoàn hảo lạ lùng. Đường nét sắc sảo, bén lẹm, trông có phần chững chạc nhưng lại được điều hoà một cách điệu nghệ bởi đôi tai mèo xinh xinh, cùng với những hành động bản năng như dụi mắt và vẩu môi ra khi có vấn đề gì không hiểu. Sunghoon bất ngờ một vì có một ngày mình lại đi khen một thằng con trai cùng tuổi dễ thương, thì cậu bất ngờ mười vì cái thằng mà mình khen dễ thương ấy lại là Jay Park.@pppnhan.…
Haibara đã thành công chế tạo ra thuốc giải.Tuy nhiên, xét thấy tình hình còn nhiều vấn đề chưa thể giải quyết, ví dụ như tổ chức chết tiệt nào đó vẫn còn sống trơ trơ ngoài kia - Haibara từ chối dùng thuốc.Thay vào đó, Conan lại uống không chút do dự. Vấn đề cũng từ đó xảy ra, thuốc giải đúng thật là có tác dụng, nhưng cơ thể cậu cũng càng lúc càng suy yếu. Haibara kinh hoàng nhận ra, nội tạng của cậu đang dần tan chảy, nói theo hướng khoa học một chút, chính là nội tạng đang hoại tử dần theo thời gian.Haibara hối hận đến sầu cả ruột, ngày đêm rú đầu vào công việc nghiên cứu. Cho đến một ngày, tổ chức FBI mang đến cho cô một viên thuốc kì quái, không, là FBI đi theo SHINICHI đột nhập vào tổ chức cướp về. Sau khi phân tích thành phần, Haibara biết, loại thuốc này có khả năng ngăn chặn quá trình "tan chảy" và tái tạo tế bào....Tuy vẫn có tác dụng phụ - Haibara thậm chí cũng không biết co nên gọi nó là tác dụng phụ hay không, nhưng nhận thấy cơ thể của người nào đó đã không còn khả năng chống đỡ, cô vẫn quyết định để Shinichi uống loại thuốc đó.Để rồi một sinh linh nhỏ đã ra đời...…
Có một Kudou Shinichi, buổi sáng là một cậu học sinh trung học phổ thông bình thường yêu thích truyện trinh thám. Cho đến khi trời về đêm - trên khuôn mặt cậu là muôn vàn lớp lớp mặt nạ.…
Tóm tắt: Điều xui xẻo nhất cuộc đời Lâm Mặc Bạch chính là vô ý nhìn lén Tống Thanh Tiêu, biết được bí mật mà hắn không thể tiết lộ. Từ đó về sau, hắn truy, nàng trốn... hắn áp chế, nàng phản kháng... hắn thất thủ, nàng bắt đầu phản công, cuối cùng phản công thành công! Công thành danh toại, Lâm Mặc Bạch tự tổng kết lại tình yêu của chính mình: Gặp mặt cẩu huyết nhất, quá trình gian nan nhất, kết cục hoàn mỹ nhất!…
Tác giả: Giới MạtEditor: Tiểu Thập Nhất (#11)Nguồn: www.xzhuzhudao.comTình trạng raw: Full 67 chương Link convert: http://wikidich.com/truyen/y-thay-chung-tinh-Wba6AO8h7HDAVj~xTên phần truyện do mình đặt, để tránh nhầm lẫn tên với truyện của tác giả khácTên gốc: "Y kiến chung tình" (医见钟情)…
TRUYỆN ĐƯỢC SÁNG TÁC DỰA TRÊN Ý TƯỞNG CỦA MÌNH 100%,KHÔNG SAO CHÉP HAY ĂN CẮP VĂN TỪ BẤT KỲ TÁC GIẢ NÀO.NHẤN MẠNH VUI LÒNG KHÔNG REUP HAY SAO CHÉP VỚI MỌI HÌNH THỨC BỞI VÌ ĐÂY LÀ TÂM HUYẾT CỦA MÌNH.…
☁️ Tên gốc: 穿成渣攻反套路☁️ Tác giả: Y Y Dĩ Dực☁️ Thể loại: Xuyên thiết lập nhân vật, trọng sinh, hiện đại, nhẹ nhàng, hài hước, chủ công☁️ Độ dài: 53 chương + 3 phiên ngoại☁️ CP : An Dương × Cố Vân Thanh☁️ Editor: Chuông nhỏ…
Ngày ấy có một cậu thiếu niên giới quý tộc cưỡi ngựa diễu ngang. Keonho không giống với những người con trai thuộc tầng lớp cao khác - những người luôn giắt cung tên trên lưng và lao vào rừng ngắm vào từng sinh mạng, xem việc mình tàn sát muôn loài là một chiến tích đầy vẻ vang. Thay vì cung tên hay đao kiếm, đeo trên lưng nó là một cây đàn violin trầy xước, không biết vì lý do gì mà một người con trai như vậy lại mang bên mình thứ nhạc cụ đã cũ sờn.Seonghyeon nằm cạnh bờ suối, sau mỏm đá lẻn nhìn Keonho đang ngồi bên dòng nước, tiếng đàn ngân lên thinh không gieo vào hồn cậu như từng cái vuốt ve. Rồi chẳng biết tự bao giờ, Seonghyeon cất những bước chân mệt mỏi tiến gần hơn đến người con trai ấy, cho đến khi bản thân gần như đã kiệt sức và nằm rạp xuống ngay bên cạnh Keonho.Keonho khi đó quá mải mê chơi đàn nên dường như cũng không buồn để ý, khi nghe một tiếng "thịch" cất ngang bên tai thì nó mới nhận ra từ bao giờ đã xuất hiện một con sói ở cạnh mình. Trên người cậu chằng chịt vết thương, gầy trơ và dơ dáy. Keonho ban đầu cảm thấy hơi sợ, nhưng khi nhìn vào đôi mắt đang chớp chớp nhìn mình của con sói kia, nó liền quay sang hỏi:"Mày muốn ăn thịt tao hả?"Cứ như thể bản thân biết nói chuyện với động vật vậy. - Seonghyeon bật cười khi nhớ lại, sự vô tri của Keonho chính là thứ sẽ giữ nguyên qua muôn kiếp luân hồi.@npnhan.…
Nơi tôi đặt bút cho bất cứ thuyền ma nào mình ưng bụng khi xem phim cổ trang, vì là nhất thời nên sẽ không đu lâu dài. Tuy nhiên vẫn muốn viết.Thế nên chuyên mục để tổng hợp mấy cái không liên quan lại ra đời, mục đích là để cho đỡ tốn diện tích.Tương lai sẽ khá loạn, vậy nên muốn dò ra đa cho vào đúng nhà đúng cp thì chú ý ở đây một chút:Thư Quyến Nhất Mộng: ◇Couple hiện có: Hành Hạc - Thay thuốc cho nhị đương gia.Hành Hạc - Độc dược mãn tínhHành Hạc - Mang thai.Nân Kiếm Soi Đào Hoa: ◇Couple hiện có:Nhất Đao - Sinh mệnh ngắn ngủi, hảo tụ hảo tán.…
Tên truyện: Cấp trên không quá lạnhTác giả: Miêu Thập Nhất TươngThể loại: hiện đại, cận thủy lâu đài, trọng sinh, ngọt vănNhân vật chính: Vân Thanh, Vệ Phạn ThủyNhân vật phụ: Triệu Sơ Ngôn, Tương Duy Linh, Phùng Dư ThànhTác phẩm góc nhìn: Hỗ côngLink: 3454020-------------------------Văn án:Vệ Phạn Thủy đại khái là nhất không giống trọng sinh người trọng sinh người.Nhìn nhiều như vậy xuyên qua văn trọng sinh văn, sẽ không gặp người nào trọng sinh còn không như không trọng sinh.Trọng sinh trước, nàng là rốt cục bãi thoát lão cô bà sự nghiệp phát triển không ngừng đắc ý nữ thanh niên.Sau khi sống lại, nàng là lần nữa trở lại lão cô bà thủ hạ nhẫn nhục chịu khó bình hoa nữ nhân viên.Trọng sinh trước, nàng là mới cấp trên thủ hạ dần dần tiệm lộ đầu giác nhà thiết kế.Sau khi sống lại, nàng là mắt ba ba mong đợi tân nhiệm cấp trên "Vọng ti thạch".Nhân sinh bất ngờ không kịp đề phòng rút cái phong, Vệ Phạn Thủy cho là nàng ngày tháng sẽ liền như vậy bình thản không có gì lạ tiếp tục nữa, cho đến...Vệ Phạn Thủy: Ei? Vân giám đốc?Vân Thanh: Ngươi nhận thức ta?Vệ Phạn Thủy: Ngạch... Ngài tới chỗ này là?Vân Thanh: Mướn phòng.Vệ Phạn Thủy: ???!!!Trọng sinh một cuộc, mặt than cấp trên ngoài ý muốn trở thành chính mình khách trọ, cũng không biết là họa hay phúc.Ngụy mặt than giả cao lạnh cấp trên X giả yêu nghiệt thật muộn tao nhân viênNhư cũ là ngọt ngọt đát hằng ngày phong, hằng ngày rắc đường xin yên tâm dùng ăn-------------------------…
Tôi và cậu học chung trường trung học nhưng cả bốn năm đều khác lớp. Lên cấp ba tôi và cậu mỗi người một nơi. Những tưởng cuộc sống của chúng tôi cũng giống như hai đường thẳng song song, vĩnh viễn không gặp nhau. Vậy mà định mệnh cho chúng tôi gặp lại sau hơn hai năm xa cách. Cậu nắm tay tôi, cậu nói: "Anh yêu em!"Tình yêu quả nhiên kỳ lạ! Duyên phận cũng thật khéo!…
An:"Chú ơi hôn bé!"An:"Chú ơi bế bé"An:"Chú ơi iu bé hok?"Quang Hùng:"Yêu em nhất, bé con của anh"Chuyện là tui lại thik otp hùngan mà thấy hơi ít truyện nên là đành ngoi lên tự viết vậy.🥹…