*tung bông* - Gửi lời chào đón nồng nhiệt dành cho những ai bấm vào fic này!!! - *tung bông*Nhìn cái tiêu đề thế thôi chứ chả phải một fic truyện hẳn hoi đâu :D đây chỉ là cái fic spoil các bộ truyện chưa đăng và trong thời gian sắp hội ngộ cùng các cậu ;)Bìa là chị Điệp thích cà khịa aka siêu xinh :>Bookcover by @19287q từ @AnimeVocaloidTeam…
Tên truyện: Có gió trên hiênTác giả: SuThể loại: Tiểu thuyết thiếu niênBìa truyện: KemsunnVăn án:-Mày trèo lên trển làm chi?Thằng nhóc tóc dựng đầu dừa nheo hai con mắt chật ních ngước nhìn lên con bé đang đu trên mái nhà-Thì hứng gió thả diều Con nhóc liếc mắt xuống dưới nhìn thằng nhỏ đang chống nạnh, hất cằm rồi như không để tâm tới nữa tiếp tục vơ diều lên cao.-Mày điên hả, giờ này nắng chang chang, gió đâu mà thả?Con bé búi tóc hai bên lại nhìn xuống có chút ngờ vực, trợn mắt trừng trừng nhìn thằng nhóc -Ờ, vậy tao xuống -Mày làm thấy ghê hà.oOo-Ê Ti Đô-Gì?-Chỉ tao tập đếm coi-Chi?-Mốt tao đi coi vịt -...-Làm công bà sáu nhà trên đó-...-Má nói hết tiền rồi -...-Mốt lỡ mất vịt bả chửi chết -Thôi, tối leo rào qua nhà tao chỉ chooOo-Ê Út Nhỏ -Gì?-Nhở lớn mày lấy chồng bỏ tao thì sao?-Giời, tao vậy ai cưới-Ờ, có tao ngu cưới thôi oOoĐược viết dựa trên một bộ hài kịch: Mẹ về đâu…
Nhiều lúc cậu cảm thấy khuôn mặt của mình và mẹ rất giống nhau. Thậm chí đến những điều xung quanh xảy ra với cậu cũng có phần di truyền. Điển hình cho việc ấy là sự thu hút những kẻ điên, những kẻ muốn chiếm lấy và giam cầm cậu bằng mọi giá. Khương Dụ không phải muốn chê trách mẹ, cậu chỉ tự trách mình. Số phận cậu khốn đốn tới mức lòng tự trọng mà cậu xem là tài sản tinh thần duy nhất mà cậu có cũng bị chà đạp không thương tiếc.---Khương Dụ chắp tay lên ngực, cậu đã thề sẽ dùng cả mạng sống này bảo vệ Nhược Phong, lời đã nói tuyệt không đổi.-Dụ Dụ- Đi đi, mặc kệ tôiKhương Dụ vẫn điềm nhiên nạp đạn cho khẩu AK, tay phải cậu bị thương khá nặng. Tay cậu có phần run rẩy khiến việc lắp khẩu súng chậm chạp đôi phần. Nhược Phong liền mất bình tĩnh, lớn tiếng.-Khương Dụ, nếu cậu không đi. Chính là cả hai sẽ cùng chết, cậu không thể bảo vệ tôi đâu!-Nếu chết thì cả hai cùng chết. Tôi sẽ không để anh một mình.Nhược Phong cả người vô lực, cơn đau từ thuốc độc ngấm dần xuống toàn cơ thể. Dù cả cơ thể hiện tại chỉ còn sự đau đớn đến nghiến răng, anh lại dường như cả cơ thể cảm nhận được một cỗ ấm áp dịu dàng chảy từ trong ngực. Nhược Phong buông ra một câu hỏi mà ngay cả chính anh cũng rõ câu trả lời-Có đáng không?Kẻ phải liều mạng khốn khổ tới cùng cực như cậu để níu lấy cuộc sống, bỏ mạng ở đây chỉ vì hắn có đáng không. Hắn biết, không đáng. Cậu đã quá khổ cực để giữ cái mạng của bản thân rồi.Khương Dụ nhìn thẳng vào mắt của hắn, buông ra một…
Lâm Khánh Vy-một nữ cảnh sát chìm đã cống hiến hai năm trong làng giải trí để theo đuổi một vụ án chưa có lời giải. Ẩn mình dưới cái tên Lâm An Vy, cô trở thành một diễn viên nổi bật, chấp nhận hòa mình vào thế giới hào nhoáng nhưng đầy cạm bẫy của showbiz. Mục tiêu duy nhất của cô: tìm ra kẻ đứng sau chuỗi vụ án giết người bí ẩn, nơi các nạn nhân đều là những cô gái trẻ đầy tham vọng, và tất cả đều có một điểm chung-một sợi dây đỏ quấn quanh cổ tay khi bị phát hiện.Giữa những ánh đèn sân khấu lộng lẫy, những cuộc giao dịch ngầm và những tham vọng dơ bẩn, một kẻ sát nhân ẩn mình. Hắn là ai? Một đạo diễn tài hoa? Một kẻ thao túng tâm lý? Hay là một người đang giật dây tất cả như một trò chơi tàn nhẫn?Không ai biết. Kể cả Khánh Vy.Và điều đáng sợ hơn-cô chính là con tốt tiếp theo trên bàn cờ của hắn.…
Nhân vật chính là 1 hikikomori. Anh chàng có nuôi 1 con mèo tên là Shiro nhưng đã chết. 3 tháng sau, bỗng dưng có 1 cô gái, với đôi tai mèo xuất hiện và nói: "Em là Shiro và em sẽ bắt anh phải đi tới trường". Một cuộc sống không dễ dàng với nàng mèo xinh đẹp bắt đầu…
Tác giả:UnreliablewordsmithSummary:Kim Rok Soo,36 tuổi,ốm yếu và mệt mỏi với cuộc sống.Đây là nguyên nhân chính khiến anh ấy quyết định nghe theo đồng nghiệp của mình và chơi trò chơi "Sự ra đời của tri kỉ anh hùng".Kim Rok Soo không có bất kì tình cảm hay mối quan hệ thực sự nào với tất cả các nhân vật trong trò chơi.Dù sao đó cũng chỉ là một trò chơi hư cấu.Mặc dù đúng là anh ấy thích trò chơi và cách xây dựng thế giới ,cũng như kịch bản của các nhân vật ,nhưng anh ấy không ảo tưởng rằng trò chơi này có thật.Nhưng khi anh thức dậy vào một buổi sáng của ngày thứ hai,anh thấy mình đang nằm ở trong một căn phòng rất sang trọng mà không phải phòng của anh ấy.Lưu ý: Đây không phải truyện mình sáng tác ,mình chỉ dịch và edit lại. Bản dịch chưa được tác giả cho phép ,dịch với mục đích phi lợi nhuận. Nếu tác giả yêu cầu, mình sẽ lập tức xóa truyện.Đây cũng là lần đầu mình dịch truyện và mình dịch dựa hoàn toàn vào Google nên khả năng chính xác chỉ từ 60-80%.Mong mọi người ủng hộ và góp ý ạ…