[Meanie] Hạnh phúc của thì hiện tại
Author: Julie*Warning: H「Ngủ ngon, Wonwoo. Em và mọi người đều yêu anh.」{24.01.2020}…
Author: Julie*Warning: H「Ngủ ngon, Wonwoo. Em và mọi người đều yêu anh.」{24.01.2020}…
Đây là nơi đu những CP khác ngoài Tường Lâm, vì chỉ dựa vào một số moment nhỏ nên không đủ tạo thành một câu chuyện dài.Mong mọi người yêu thích.Warning: Fic hoàn toàn là tưởng tượng, có dựa nhưng chỉ một phần vào thực tế.…
Ngày xửa ngày xưa có một con mèo mun béo ụ ngày ngày tắm nắng trên cái ban công tầng 10 mặc kệ cuộc sống xô bồ trong con ngõ giữa lòng thủ đô SeoulNgày xửa ngày xưa có chàng trai nhà đối diện đem lòng tương tư anh chủ bé mèo mun ấy…
// tình yêu muôn màu của đôi Meanie //Tác giả: Yi Yi Tình trạng : Ongoing…
Tác giả: YukoamiTổng hợp những ngày hạnh phúc giản dị của Meanie và cô mèo của họ…
"Do you remember me? Don't you remember then?"…
"anh ơi đừng khóc nữa nhé, khóc nhiều không tốt cho mắt của anh đâu.."…
💚GOT7's daily - Some talks…
-Author: Won Woyi aka Mỳ Cheollie-Disclaimer: họ không thuộc về tôi-Rating: K-Pairings: Meanie-Category: dream, tragedy,...-Summary: "Lời nói dối khiến em đau lòng nhất, chính là yêu anh nhiều nhưng khi đứng trước mặt anh lại bảo rằng không quen anh..."-Note: Ái Nhưng Bất Cận (Yêu Nhưng Không Gần)-Warning: Vui lòng không edit và mang fic ra ngoài!!!…
ưer…
Lấy cảm hứng từ tác phẩm "Lặng lẽ Sa Pa" của nhà văn Nguyễn Thành Long trong chương trình Ngữ Văn THCS lớp 9 cũ."Khuê yêu anh hay yêu nước hơn?""Em yêu nước, vì nơi đó có người em yêu"Mọi chi tiết đều là chất xám của mình, nếu có sự trùng hợp với fic khác thì mình xin lỗi tới bạn au của fic đó.Enjoyyy.…
nơi đây là những thứ thơ mộng, không có nhân vật cụ thể. chỉ là những plot mà mình vô tình nghĩ ra rồi viết vài dòng vậy thôi..sau này nếu được thì mình sẽ triển khai nó ra hihi >,<…
Cậu nên xem Trái Cấm trước để hiểu rõ cốt truyện rồi qua đây nheeee"Weaslyyyyyyy! Khăn tay của mày nèeeeeeee!!!!!" Cậu thiếu gia mau chóng đuổi theo chồn nhọ đang sợ hãi chạy tứ tung.Tự nhiên đang đuổi theo cậu Weasly thì Theodore đi ngang qua một cái ban công . Tự nhiên Theodore bị Déjà vu. Cậu ta nhận thấy khung cảnh này quen thuộc làm sao ấy. Cũng là lúc tối muộn, cũng là cái ban công này, cũng là những ngôi sao này, cũng còn những con sếu giấy cậu gấp được để ngay ngắn ở một góc của ban công. Chỉ là còn thiếu một thứ gì đó cậu ta chẳng thể nhớ nổi. Cậu ta đoán thứ cậu ta không thể nhớ đó là một điều rất đặc biệt đấy. Cậu ta cầm lấy một con sếu bỏ vào túi áo.Lại đi sang một chỗ khác, cậu Nott lại thấy một cái hồ. Cũng là cái hồ đó, cũng là những chiếc nhẫn cỏ ở đó, cũng là chiếc kẹp tóc màu xanh đó. Cũng còn có một bó hoa xinh đẹp. Nhưng cái thứ gì đó đâu mất rồi? Mọi thứ vẫn còn đó nhưng còn một thứ cậu ta chẳng thể nhớ nổi đó là gì. Cậu ta cầm lấy cái kẹp tóc xanh lục bảo cất vào túi áo.Cậu Nott mang theo chiếc khăn tặng cho Weasly bất thành cùng cái tâm trạng khó hiểu đi về kí túc xá, chẳng để ý trên tay đã dính chút son khi bị ngọn cỏ dại quệt phải. Mọi người cười nắc nẻ khi biết câu chuyện dở khóc dở cười của Theodore. Nhưng có vẻ Pansy không chú tâm vào câu chuyện cho lắm. Cô nàng đã nhìn thấy trên mu bàn tay của cậu thiếu gia Nott có dính son. "Ê, Theo? Tay mày dính son kìa. Mới đi đâu về vậy?" Cô nàng cố giữ lấy chút bình tĩnh để hỏi.…
Những mẩu chuyện hoặc câu chuyện ngắn do mình tự viết, lấy cảm hứng từ những moment thực tế của hai bạn. Mong mọi người yêu thích.Warning: Fic hoàn toàn hư cấu, có dựa trên thực tế nhưng không phải hoàn toàn.…
💚GOT7's couple: Jark Category: Trung cổ, Nhạc kịch💚RATING: MA…
"Midnight cafe xin chào, bạn muốn quên sầu đau hay mối tình nặng sâu đó?"...Là một quán cà phê thật kì lạ, nằm ở giữa một cánh đồng nhưng lại khang trang, đèn điện sáng chưng không hề giống như là vô tình ở đây. Quán cà phê này không phục vụ những món đồ uống bình thường, cũng không nhận thanh toán bằng những phương pháp thông thường. Nếu bạn tới đây thì chính là lúc để buông xuôi hết tất cả, nhẹ nhàng và thanh thản thôi.…
Title: FanserviceAuthor: seokjinicalTranslator: RanGenre: angst, dramaPairing: MeanieFIC ĐƯỢC DỊCH CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ. VUI LÒNG KHÔNG MANG RA KHỎI BLOG NÀY…