Tác giả: Mạt Trà Khúc Kỳ Converter: Poisonic Thể loại: Huyền huyễn, Cổ đại, Sư đồ luyến Tình trạng: Full 【 Nội dung giới thiệu vắn tắt 】------------------------------------------------------------------------------- Chân núi có một hồ, giữa hồ có một trúc ốc, trong phòng có một y quán, tên là Phù Dung trướng. Trong phòng có một y nữ, không bắt mạch, không xem bệnh, chỉ bán bốn loại dược: vong tình thủy, hối hận dược, hoán nhan đan, chủng tình cổ. Nội dung nhãn: tình hữu độc chung, gương vỡ lại lành, kiếp trước kiếp này, sư sinh, thâm tình ngàn năm chấp nhất…
Chương 1 - 265 đọc ở: https://truyenwikidich.net/truyen/xuyen-nhanh-xuyen-thanh-tra-nam-ta-lai-t-ZW72rmHe7DKN0aFMDo truyện lâu không cập nhật nên mình tự convert, up lên để dễ lưu trữ…
Tác giả : Con Ve Vy VyVăn án : Tình yêu cũng giống như một cạm bẫy, rơi vào thì dễ mà muốn thoát ra thì rất khó .LƯU Ý : • NỘI DUNG CÂU TRUYỆN CHỈ LÀ HƯ CẤU ( Tất cả đều do tác giả chế ra )• Đây là lần đầu tiên mình viết nếu có sai sót mong mọi người góp ý nhẹ nhàng .• Trên tựa có ghi rồi nhưng mình xin nhắc lại : Đây là truyện ĐAM MỸ ( Nam x Nam ) . Ai dị ứng xin CLICK BACK . Đọc xong bị ảnh hưởng tâm lí hay đại loại vậy . Vô chửi là mình không nương tay đâu a~~Cảm ơn các bạn đã ủng hộ truyện của mình <3…
Nó-Thục Uyên- một con nhỏ thực dụng coi tiền tài hơn cả tính mạng, cầu toàn nhưng luôn để não trong tủ lạnh mỗi khi ra ngoài. Cơ bản chỉ là vai phải diện hay fangirlHắn-Nam Khanh-thằng trời thương, có gia phả tương tự Luffy thuộc con ông cháu cha. Hoặc nam chánh hoặc đơn phương nữ chánh.Hai người we don't thuộc về nhau sẽ cùng tạo nên một câu chuyện tình nhảm phân. Cân nhắc trước khi đọc.…
"Xin chào, tôi là Chúa.Chí ít là trong thế giới mà tôi đang thấy này đây, tôi là kẻ có quyền hành cao nhất. Tôi là kẻ đã tạo ra, và cũng sẽ mãi mãi là người điều hành cái vương quốc phẳng lì vốn chỉ nên gói gọn trong vài mặt giấy này. Đáng lý ra, tôi phải là một kẻ ngoài cuộc, được bảo vệ bằng một lớp màn hình tinh thể lỏng dày cộm và hàng tỉ những vi mạch phức tạp ngang bộ não một con người; đáng lẽ ra tôi phải đang ở phía bên kia, và điên cuồng lướt tay trên những phím chữ trắng đen, Nhưng mà, bằng một cách nào đó, tôi lại đang ở đây.Thế giới này chẳng có loài động vật nào khác ngoài con người cả. Cái giống loài mà tôi đã bỏ công đắp nặn ai ngờ lại man rợ đến vậy; bị chi phối hoàn toàn bởi bản năng bài xích ngoại lai, chúng diệt tới tận gốc tất thảy những sinh linh không phải là đồng loại của chúng.Mà, với tư cách là một vị Chúa, tôi không thể chấp nhận sự một màu tẻ ngắt này được.Cho nên, nói thế nào bây giờ nhỉ... từng người, từng người bọn mi đều đã được diễm phúc tái lai tạo với một loài động vật khôn ngoan, thiêng liêng và xinh đẹp hơn bọn mi biết bao nhiêu rồi đấy. Nói cho một cách đơn giản hơn thì, ta đang trừng phạt bọn mi đấy, lũ nhân thú đáng yêu của ta ạ.Tôi còn mất công lựa kĩ loài vật nào phù hợp với cá tính của ai kia, nên chắc sẽ không sao đâu nhỉ?Vậy,cứ thoải mái mà tiếp tục cắn xé nhau đi nhé."[Bíp.]…
Xin chào mọi người. Mình là Rez!Mình quyết định edit tiếp từ chương 72 của TG IV đến..... à mình cũng chưa biết nữa.Mọi người có thể tìm đọc các thế giới trước ở wordpress của Diễm Thiếu và Selina DY, mình xin phép được đặt link của hai nhà dưới đây để các bạn vào đọc trước khi quyết định nhảy hố.TG1 - TG2: https://thatloanbatnhao.wordpress.com/khoai-xuyen-chi-toi-sap-chet-roi-tay-tay-dac/TG3 + C69,70,71: https://selina312.wordpress.com/2017/11/05/o-edit/Bản edit chưa có sự đồng ý của tác giả và phi thương mại, phi lợi nhuận. Nên mong mọi người tự hiểu okey! Nếu có sự reup bởi các web tràn lan trên google mình xin phép được dừng edit. Xin chân thành cảm ơn mọi người!…
Đây là một câu chuyện về thanh xuân vườn trường, về tình yêu nhẹ nhàng tuổi ngây ngô, về sự sự rung cảm đầu đờiHạ Mộc Miên- một cô gái trưởng thành từ cái nắng ngọt, cái gió mơn man của cổ trấn. Mang trong mình sự phớt đời, ngây ngô, dịu nhẹTriệu Tử Ngôn - một chàng trai lớn lên trong sự hoa lệ của Bắc Kinh nhưng tính tình lạnh nhạtHai người họ, hai thái cực đối lập. Một sôi nổi, mãnh liệt. Một trầm lắng, nhẹ nhàng. Họ gặp nhau giữa nơi được gọi là thanh xuân vườn trường, gọi nhau bằng danh phận bạn cùng lớp và " gục ngã" trong một tiết trời nắng gắt của hạ chí" Tử Ngôn, cậu ấy à..." Mộc Miên ngập ngừng một lúc, lơ đễnh nhìn ra ngoài khung cửa sổ. Trời vẫn xanh như thế, nắng vẫn vàng như thế, những đôi chim sẻ vẫn vui như thế ." Cậu ấy, là chàng trai mùa hạ. Là chàng trai mát mẻ nhất trong tiết trời ko mấy dễ chịu này. Cậu ấy... là người tớ yêu nhất" Nói đoạn, Mộc Miên quay sang nhìn tôi nhoẻn miệng cười, đôi chân đung đưa qua từng vệt nắng in hằn trên đất . Trong ánh mắt ấy, tôi thấy Mộc Miên của tuổi 17, một Mộc Miên kiên định, dứt khoát mà tôi chưa từng gặp trước đây" Tại sao vậy?"" Tớ không biết nữa. Có lẽ đó là từ khi cậu ấy đưa cho tớ chiếc áo thơm mùi cây tùng đó, cũng có thể là khi cậu ấy cõng tớ đi suốt 7 km đường biển, cũng có thể là khi cậu ấy thay tớ đỡ một nhát dao. Cũng chẳng biết từ bao giờ nữa, tớ đã quyết định rằng, sau này, nếu không phải là cậu ấy thì tớ sẽ không cùng ai bước vào lễ đường"…