Giới thiệu nhân vật :- Trương Gia Nguyên ( Trương Giai Viện ) : người của gia tộc Sáng, đắc tội với gia tộc nên phải giả gái trốn từ Phụng Thiên (Liêu Ninh) sang Bắc Kinh để sống sót.- Châu Kha Vũ : tam thiếu nhà họ Châu giàu có ở Bắc Kinh; nổi tiếng đẹp trai giỏi võ nhất vùng và có tài kể truyện cười nhạt, thả thính nhạt. Văn án : Sau khi giả gái, để có thể sống ở Bắc Kinh, Trương Gia Nguyên đành phải đổi tên thành Trương Giai Viện. Cuộc sống của Trương Gia Nguyên cứ trôi qua như vậy cho đến một ngày Châu Kha Vũ xuất hiện và say mê bởi tiếng sáo của Trương Gia Nguyên.…
Chương I: Một thế giới khác:Gió nhẹ tựa hồ như không.Mấy đám mây trắng thơ thẩn rong ruổi, vui đùa vờn nhau giữa từng không. Liên Chi thấy thân hình nhẹ như lông vũ bay bổng lơ lửng trên không trung. Muôn vàn ánh nắng rực rỡ đua nhau lấp lánh tựa như ngọc.Cái ấm áp của nắng xuân mơn man nhẹ nhàng khắp da thịt. Liên chi rùng mình, choàng mở mắt.Biển xanh như một bức tranh muôn màu sắc. Làn nước trong vắt in màu của trời. Tấm áo xanh ngọc dịu dàng nữ tính khi được tô điểm thêm những bông hoa mây trắng muốt. Như mời gọi, Liên chi thích thú sà xuống. Sóng dồn dập vỗ vào bờ bọt trắng bay tung tóe. Nước mát quá, nàng thích thú chơi đùa với sóng biển mà cười vang cả đất trời. Tiếng cười giòn tan như hòa vào nắng gió. Gió vi vu như ru vào tai một khúc hát êm dịu từ biển.Cả một khoảng không ngập tràn sắc xanh vô tận. Cảnh vật như mở rộng ra mênh mông...Liên chi quay người bước đi, từng bước từng bước. Bờ cát trắng phau hiện ra trước mắt như trải dài ra miên man.Xung quanh ngắm nhìn cảnh vật thật đã mắt.Chợt, Một tia sáng lóe lên như muốn xé toạc cả bầu trời trước mặt. Mây đen từ đâu ùn ùn kéo xuống giăng kín cả bầu trời. U ám, sầm sập đầy giận dữ. Biển cũng nổi giận, sóng vỗ mạnh vào bờ ào ào như thác. Liên Chi sợ hãi bỏ chạy nhưng kỳ lạ, mây, sóng, sấm chớp như chỉ trực đợi mà ào tới. Từng hạt mưa rơi xuống mà sắc như dao, cứa vào da thịt.Mồ hôi đã ướt đẫm cả lưng áohòa cùng nước mưa thấm vào những vết cứa. Đau rát. Tuyệt vọng. Chạy. Nhưng phải làm sao khi phía trước chỉ toàn là một màu trắng …
7 năm! Từng nói, từng cười, từng yêu... Chỉ là... đã từng mà thôi. 7 năm thanh xuân chỉ có duy nhất mình anh. Anh vẫn luôn như vậy, chưa từng tin tưởng em. Vì câu nói của cô ấy, chúng ta.... đã đánh mất nhau. Thời học sinh, ngày ngày bên nhau, cùng học, cùng chơi. Lớn lên, cùng nhau cố gắng, đi sớm về muộn, chăm chỉ kiếm tiền chỉ vì.... muốn nhanh chóng được ở bên nhau. Lúc anh nói chia tay, em không níu kéo, vì em biết... chúng ta đã không thể quay trở lại như trước kia được. Giữa chúng ta có khoảng cách quá lớn, một là cô ấy... hai là... bệnh... của en. Mặc dù, sáu tháng còn lại... muốn ở cạnh anh thật nhưng nếu anh không cần... thì thôi. Ngoài chúc phúc cho anh và cô ấy, em không biết nên làm gì. Cô ấy nói, do em nên cô ấy mới bị mù... không hề.. em chưa từng làm. Dù không phải em.. nhưng đôi mắt này.. em sẽ hiến cho cô ấy. Sau này không còn em bên cạnh anh nhưng đôi mắt này vẫn có thể dõi theo anh Chí Khanh, tạm biệt! Chúc anh hạnh phúc ..... Biết rõ mọi chuyện, biết cô đã mất, liệu anh sống thế nào? Anh có hối hận vì những chuyện mình làm không? Anh làm tổn thương cô nhiều như vậy... liệu anh có từng đau khi cô như vậy không? Anh có phải trả giá cho những gì mình làm không? Anh... mất cô thật rồi!!…
驱魔传人:我的僵尸男友Thể loại: Kinh dị, hiện đại, nam thâm tình, hàiConvert + Edit: lamnguyetminhSố chương: 500cSở Niệm là người thừa kế của gia tộc trừ ma nhưng cô cũng chưa từng nghĩ tới, bản thân sống qua hai mươi năm nhưng mối tình đầu lại là với một cương thi ngàn năm!Được rồi! niệm thấy anh vừa nguyện ý làm tay chân sai sử cho tiểu thư tôi, lại chịu xuất tiền chu cấp, tôi miễn cưỡng thu nhận anh vậy.Thế nhưng...Ông chủ lớn à! anh đừng cắn tôi đó nha!Lưu ý: Ai yếu tim đừng đọc^-^…
Túng quẫn, Chung Quốc đánh liều, nhận làm lễ bốn chín ngày cho cụ ông thôn bên. Mộng tưởng, sau khi nhận thù lao, trả nợ cha xong xuôi, mọi việc êm ả, trong lúc làm lễ, y lại gọi nhầm tên Kim thiếu đột tử đã lâu, khiến âm hồn hắn phải mang mối tương tư.…