Thanh xuân là gì để giờ phải đau🌻🌻🌻
🌼Ngày mai sẽ khác🌼 🌼sẽ lại thấy dòng người rất đông🌼…
🌼Ngày mai sẽ khác🌼 🌼sẽ lại thấy dòng người rất đông🌼…
Đây là một câu chuyện do mình tưởng tượng ra về kẻ ngốc mang tên Nastu biết được thế nào là...…
Truyện chỉ viết theo kiến thức hạn hẹp, có gì sai mong bác bạn bỏ qua.Truyện chỉ dành cho người không kì thị LGBT.…
lịch truyện khi nào rảnh sẽ ra chap ☺️🙏- 20 lượt xem của mỗi chap tôi sẽ ra chap mới…
Các sự kiện, tổn thất và thuộc tính :>…
Tớ dành những năm tháng thanh xuân tươi đẹp của mình chỉ để dõi theo một hình bóng- và đó chính là cậu 💓…
xã hội, li kì, lãng mạng nhưg đầy kịch tính…
Ảnh mình tự vẽ.…
Thích làm điều gì đó thật đặc biệt…
Yohan x HyeongjunHyeongjun à, đừng viết về anh với người khác nữa mà hãy viết về chuyện tình đôi ta đi...…
Luhan được sm cho trở lại nhóm nhưng sehun đã thay đổi. Tình Yêu của họ sẽ ra sao khi họ quá nổi tiếng. Liệu Sehun có tha thứ cho Luhan khi rời bỏ nhóm nhưng đã quay trở lại .…
Đây là trích tập truyện ngắn, viết bằng chính tâm tư của một cô gái hết lần này đến lần khác gặp vấn đề trong chuyện tình cảm.Những lần cô gục ngã rồi lại tự đứng lên và bắt đầu cuộc tình với sự thay đổi kì lạ...…
Tác giả : Phượng KhinhLà người bị đồng bọn tiễn lên "chầu trời", Lãnh Táp phát hiện ra cuộc đời của cô vẫn tràn đầy xui xẻo như trước.Cô đính hôn!Rồi bị từ hôn!Cô lại đính hôn!Thì người phải lấy lại là một tên biến thái!Lãnh gia bày tỏ, biện pháp duy nhất để đối phó với biến thái chính là đánh!Không có chuyện gì mà nắm đấm không giải quyết được, nếu có, vậy thì hai đấm!Là một người gặp chuyện xui xẻo, còn bị em trai ruột cướp mất vợ chưa cưới, Phó Phượng Thành cảm thấy không còn ai thê thảm hơn anh nữa. Cho đến khi, anh cưới một cô gái tên là Lãnh Táp.Cô gái ấy có thể đánh em chồng, cãi mẹ chồng, lại có thể giúp chồng luyện binh, thay chồng đánh trận.Phó thiếu soái tỏ vẻ: Có vợ như này, bị thương cũng đáng!Waka trân trọng giới thiệu tới bạn đọc bộ truyện ngôn tình quân nhân, dân quốc: Phượng hồ - tác giả Phượng Khinh.…
Khải Nguyên Thiên Hoành…
những mẫu chuyện nhỏ chữa lành xen lẫn đau thương mà do tôi suy nghĩ nên có sai sót mong mọi người góp ý ạ.…
"Gửi em Anh không biết viết ra thế này có tốt hơn không nhưng bằng thứ sắc xuất hiếm hoi nào đó em sẽ đọc được . Nếu em vẫn là người anh có thể nắm tay khi qua đường thì hãy cho anh câu trả lời .Anh vẫn sẽ là người kiên nhẫn nhất . Và không làm đau ai cả."…
Bạn trai tôi trước đây là thủ khoa trường cấp ba, học môn tự nhiên rất giỏi. Anh ấy có năng khiếu tính toán nhạy bén, hay được thầy cô gọi lên bảng làm bài. Tôi ngồi bàn đầu, anh ấy ngồi bàn cuối. Cơ hội duy nhất để một người nhút nhát như tôi thấy được anh ấy là vào giờ ra chơi và khi anh ấy lên bảng giải bài tập. Bóng lưng thẳng tắp, đôi tay cầm phấn, sự tự tin vào bản thân của anh đã khiến tôi xao xuyến không biết bao nhiêu lần.[...]Tối ấy, anh chủ động gọi điện thoại cho tôi, giọng nói khàn khàn mỏi mệt, có vẻ đã say mèm, "Na Na của anh đâu rồi...Na Na à, hôm nay...anh cảm thấy lạ lắm...Cảm giác này rất lâu...rất lâu rồi...anh mới cảm nhận được..."[...]Tôi của năm hai mươi chỉ muốn vùng vẫy trong bốn bể, muốn cho thế giới thấy sự mạnh mẽ, quật cường của mình. Tôi của năm ba mươi lại muốn sự ổn định hơn, đã có thể mua được những thứ mình muốn, có một gia đình nhỏ, có sinh linh bé bỏng mà tôi sẽ dùng cả đời để che chở. Những thứ còn lại, chung quy cũng không quan trọng lắm.…
Có những thứ ko cần nhìn rõ vì nhìn vào sẽ thấy sự kinh tởm và hãm hại đến mức nào,Chạy mệt rồi ko chạy nổi nữa ,sức cùng lực kiệt r ko đấu lại nữa vậy đi mặt người cười chê hắn ta đi r tui ở lại cũng chả là gìHỏi tui có giận hắn ko ,ko tui ko giận hắn mà là hận hắn -- tui hận anh nhưng mà tui chỉ còn 1 mình anh thôi thế nên đừng bỏ tui đừng bỏ tui mà…