câu chuyện tình boylove giữa chàng giám đốc lạnh lùng cao ngạo với chàng trai nhân viên thất nghiệp đáng thương ham tiền .Một người là kim chủ một người là tình nhân !Liệutình yêu của họ có xuất hiện khi người xưa có câu"Khi còn có không biết trân trọng /Mất rồi mới tìm"?…
Dư Cảnh Thiên rất muốn hỏi La Nhất Châu: 'Sau khi rời Đại Xưởng anh thế nào?'Người kia chần chừ một chút, sau đó gọi đến cho cậu, nhẹ nhàng cười: 'Nhớ em.'Thế giới rộng lớn như thế, luôn cảm thấy thật tốt vì đã gặp được người.(c)over belongs to @teraoka_natsumi…
Phim ảnh và truyền hình phải trả với Kowloon Luân Công sao kung fu Leian trên toàn thế giới khác nhau, để đạt được một thế giới kỳ lạ, nơi các học viên của tất cả những ai phải trả với công nghệ Daimon Daimon tuyệt đẹp và hùng vĩ. Thông qua các linh hồn, từ bụng mẹ để bắt đầu đào tạo, một sự kết hợp của các bài tập Kowloon và Daimon thế giới khác nhau, đó sẽ dẫn đến loại rối loạn? Một Fangtianhuaji, giết chết hơn Daimon lục địa có thể cạnh tranh với?…
[TỔNG HỢP] ĐỒNG NHÂN MA ĐẠO TỔ SƯWrite by Nhi_MoonTrong đây hầu như đều là đoản văn mình tự viết, chủ yếu xoay quanh cặp đôi Vong Tiện, nhưng không chỉ về mối quan hệ giữa hai người họ, mà còn là về mối quan hệ với các nhân vật khác trong truyện.Đây có thể coi là những đoản văn mình viết để toả những chấp niệm, những vấn đề còn bỏ ngỏ chưa được Mặc Hương Đồng Khứu giải quyết triệt để trong truyện :3 Văn không hay, câu từ cũng dở, viết vì chấp niệm của bản thân, nên nếu bạn có đọc qua thì mình cảm ơn nhiều ạ~~…
1. LuhanSehun là người bạn cùng tôi lớn lên.Năm tôi lên 6, gia đình chuyển từ thành phố về cái thị trấn này, từ đó tôi và Sehun bắt đầu trở thành hàng xóm của nhau.Khi đó tôi vừa tuổi vào lớp 1, học cùng lớp với Sehun, ba mẹ để tôi mỗi ngày theo Sehun đi bộ tới trường. Xóm tôi cũng có vài bạn cùng đi nữa, líu la líu lo với nhau rất vui. Con đường nhỏ qua ngõ nhà tôi kéo tới trường không xa, nhưng có lẽ do tôi chưa quen phải đi bộ nhiều nên thường xuyên bị các bạn bỏ lại tít phía sau. Chỉ có Sehun là luôn ở lại đợi tôi, cậu ấy còn giúp tôi đeo cái ba lô nặng muốn gãy vai nữa.Sehun trong cảm nhận của tôi khi đó là một cậu bạn vô cùng tốt bụng, ngoài ra còn là một người anh cái gì cũng biết nữa. Hồi đó tôi hay bảo Sehun : " Cậu thật giống như biết tuốt trên phim vậy!". Nhưng lớn lên rồi tôi mới hiểu thật ra khi đó chỉ là vì tôi không biết cái gì thôi, tôi mới từ thành phố về nên ở đây cái gì cũng lạ, do vậy Sehun bày ra trò gì tôi cũng lấy làm thú vị.Năm năm tiểu học qua thật nhanh, tôi đã quá quen với cuộc sống ở đây, cũng đã quá quen với việc đi trên con đường này nên không bao giờ bị đám bạn bỏ rơi lại phía sau nữa. Nhưng lúc này tôi lại phải bắt đầu đi một con đường khác theo hướng ngược lại để đến với trường cấp 2. May mắn là tôi vẫn có Sehun bên cạnh, trong xóm này chỉ có tôi và cậu ấy thi đỗ vào trường chuyên.Quãng đường từ nhà chúng tôi đến trường mới dài 4km, chắc chắn không thể tiếp tục đi bộ. Ba mẹ sắm cho tôi một con ngựa sắt, nhưng hầu như tôi chẳng mấy khi dùng đến, chỉ thíc…
Truyện được mình Edit từ bản QT của bạn Ngưng Yên.cr:https://www.wattpad.com/story/287326588-conan-%C4%91%E1%BB%93ng-nh%C3%A2nVì mình chỉ có bản QT nên truyện chỉ có thể đúng tầm 60-70% so với bản gốc.Mong các độc giả góp ý để truyện mình được hoàn thiện hơn***Truyện chỉ được đăng duy nhất trên Wattpad…