Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
944 Truyện
MÙA HẠ LẠNH

MÙA HẠ LẠNH

11 1 2

Giữa tháng sáu năm ấy, trời nóng như muốn thiêu, muốn đốt lòng người, hai đứa trẻ vẫn rong ruổi cùng nhau trên chiếc xe đạp qua từng cánh đồng cỏ bát ngát, mênh mông, cùng nhau nhìn về phía chân trời xa thẳm, một chân trời có tương lai của họ ở đó. Mùa hạ ấy ngập trong nắng vàng cùng hoa, mùa hạ ấy nhuốm màu bao hương sắc bên người họ thầm thích, mùa hạ ấy tưởng chừng như chẳng bao giờ trôi qua. Giữa tháng sáu năm nay, hai đứa trẻ ấy lại chia chung một mùa hạ. Mùa hạ cô thở thẩn đứng nhìn cậu vẫy tay chào tạm biệt, ánh mắt cậu lung linh khi nhìn cô, ánh mắt cậu ấm áp như mùa hạ chí, và lúc ánh mắt cậu rời đi là lúc chiếc máy bay bắt đầu cất cánh bay đi, chở bao kỉ niệm thời niên thiếu của cô bên hạ vàng đi mất.Rồi từ ngày cậu theo máy bay đi, cô cũng chẳng còn tiếc thương mùa hạ nữa. Hạ cứ trôi rồi tàn đi cùng bao nhung nhớ: "Ước gì anh ở lại, nhặt nắng hạ cùng em."Tiếng ve ầm ĩ những ngày không, nhiều mùa hạ nữa lại mon men bước đến, lòng cô lại dấy lên từng hoài niệm, về cậu, một người cô từng thương, về mùa-hạ-lạnh mang bao suy tư thuở niên thiếu, mùa hạ nơi có tiếng cậu thầm thì: "Mùa hạ lạnh, vì ánh nắng của anh đang ở bên kia bán cầu..."…

Gặp anh là định mệnh của tôi

Gặp anh là định mệnh của tôi

28 14 2

-Em thích anh!- cô ngại ngùng nói khẽ đủ cho 2 người nghe Anh bước đi rồi nói vọng lại:"tôi không thích cô". Lời nói anh vừa phát ra cô loạng choạng ngã xuống đất rồi cô hét to:"Vậy những hành động trước đây là sao? Anh không thích em thì sao anh lại làm như thế"-"Đó là do cô suy nghĩ thế thôi, cô nghĩ cô xứng?"- Anh cười khảy rồi bỏ đi để mình cô ngồi đó với những dòng nước mắt...-Hôm đó tôi gặp anh tại nơi chúng tôi thường gặp nhau, tôi cũng không hiểu vì sao tôi lại tha thứ cho anh được nữa. Chắc là...-Vì gặp anh chính là định mệnh của tôi~~Do là truyện đầu tay nên có sai xót gì mọi người thông cảm ạ~~Bookcover by flowersroad…

 DAY BY DAY

DAY BY DAY

147 2 3

GTNV Nó: tên là Hoàng Ngọc Phương.Năm Nay học Lớp 8.Tuổi :14.Gia thế: đọc truyện đi rồi biết(Bật mí là thân phận hơi bị bất ngờ nha).Hắn:tên là Đặng Chấn Minh.Tuổi :17.Học lớp 11 nhưng học lực còn hơn cả Giáo sư.Gia thế: TGĐ tập đoàn Đặng Gia.Còn có một số nvp nhé.Đảm bảo truyện hơi bị hay luôn.Nhưng mk mới vào nghề có gì viết truyện sai sót xing các read vui lòng bỏ qua.Truyện có thể có một số chi tiết giống các truyện khác.Chắc là lúc đấy bị kẹt ý tưởng đó ạ.Các bạn ủng hộ truyện au nhé!!iu<3…

Thế giới của anh

Thế giới của anh

65 4 4

"Nhìn lại bản thân mình đi, cậu mới chính là kẻ phản diện của thế giới này."Ánh hoàng hôn đỏ rực một góc trời, mái tóc vàng ngồi trên đỉnh cao nhất của một tòa tháp cuối cùng sắp sụp đổ, ánh mắt hướng về phía xa xăm nơi cuối đường chân trời. Ảm đạm, tội lỗi, hai mắt thâm quầng vì thiếu ngủ, bờ môi khô khốc nứt nẻ không chút sự sống, Alex tựa mình vào thanh sắt lớn lạnh lẽo, buông thả suy nghĩ của bản thân. Tuyệt vọng, hối hận, chính cậu đã hủy diệt thế giới này theo cái cách mà cậu nghĩ nó sẽ trở nên tốt đẹp hơn."Là người đứng đầu Thất thái cực, tôi có thể cầu xin anh làm một điều cuối cùng cho thế giới này không?"Kuroha tiến lại gần Alex, bài học để kẻ này nhận ra rằng thay đổi thế giới này chính là sai lầm quá đắt giá. Trái Đất không xứng đáng bị hủy diệt chỉ vì mong ước viển vông độc tài của một thằng nhóc mới lớn. "Nói đi." "Hãy cứu lấy thế giới này..."Giọt nước mắt cuối cùng rơi xuống cho sự hối hận của bản thân mình, Alex quỳ rạp dưới chân Kuroha, tất cả mọi thứ, hãy đưa nó trở lại.________________________________________________________Note: - Đây là thế giới giả tưởng dựa phần lớn trên Trái Đất hiện tại, hoàn toàn không có thật.- Ngôn từ mang tính chất ảo tưởng và đặt nặng vấn đề dị năng siêu nhiên.- Ảnh bìa thuộc quyền sở hữu của mình.…

Mặt Trời Nhỏ Của Em

Mặt Trời Nhỏ Của Em

8 1 1

Tôi là Trần Ngọc An Nhiên.Không được may mắn như các bạn khác, tôi sinh ra trong một gia đình không được hạnh phúc. Từ nhỏ tôi đã luôn phải chứng kiến những cuộc cãi vã của bố mẹ. Nó diễn ra thường xuyên đến mức tôi đã coi nó là một điều tất lẽ dĩ ngẫu trong gia đình mình. Nhiều lúc tôi oán thán ông trời, tại sao lại đối xử bất công với tôi như thế? Tại sao tất cả các bạn khác đều có một gia đình hạnh phúc của riêng mình, còn tôi thì đến một điều nhỏ nhặt như thế cũng không có được? Ha, tôi cũng tự cảm thấy chính mình thật đáng thương. Đáng lẽ tôi không nên xuất hiện trên cõi đời này mới phải.Và rồi năm tôi lớp 11, bố mẹ tôi ly hôn. Tôi theo mẹ chuyển lên Hà Nội sống cho gần nhà ông bà ngoại. Có lẽ ông trời cũng chưa tuyệt tình đến mức như vậy khi đã để cho tôi gặp cậu vào năm 17 tuổi - cái độ tuổi thơ mộng nhất của tuổi học trò. Tôi cũng không biết vì sao tôi lại thích cậu nhiều đến như thế, chỉ biết nụ cười của cậu như ánh sáng Mặt Trời chiếu soi vào những vết thương trong tâm hồn tôi, từ từ giúp tôi chữa lành nó, và cũng chính cậu đã dắt tôi bước ra khỏi vũng bùn lầy tăm tối của cuộc đời...Cảm ơn cậu vì đã xuất hiện bên tôi, để những năm tháng thanh xuân ấy của tôi trở nên thật ý nghĩa! Cảm ơn cậu rất nhiều, Mặt Trời nhỏ của tôi!------------------------------Thanh Hóa, 23/8/2023Bìa: @canva…

Cuộc Sống Sau 2000 Năm

Cuộc Sống Sau 2000 Năm

1 0 1

Bị biến trở thành một sát thủ từ nhỏ, trải qua bao lần bị làm thí nghiệm. từ một cô gái bé nhỏ trở thành một người chỉ thích máu, cô đã luôn nghĩ rằng tạo sao mình lại bị như vậy, vì sao cô không được sống như những đứa trẻ khác. Sau lần chạy trốn thành công cô đã mưu tính 10 năm ròng rã, và kết quả cuối cùng cô cũng đã giết hết những kẻ biến mình trở thành một con quái vật. Cha mẹ nuôi 10 năm trời, cô cũng đã trả hết nhân tình, giờ đây cô chỉ muốn được sống như một cô gái bình thường. Nhưng điều đó là không thể, và cô đã tự chôn mình dưới lòng đất sâu và mong muốn có một giấc ngủ bình yên Sau khi tỉnh dậy cô phát hiện một sự thật là không biết mình đang ở đâu, dường như cô đã bỏ qua nhiều thứ sau một giấc ngủ dài Liệu rằng thế giới cô sắp phải đối mặt sẽ như thế nào, có còn như những gì cô đã nghĩ. hãy cùng đọc để khám thế giới cùng TỬ LAM để xem cô sẽ sống sót như thế nào sau khi ngủ 2000 năm và gặp phải cảnh nhân loại đang phải đối mặt với bệnh độc tang thi nhé.. . nếu thấy hay hãy thích cho mình nhé😘😘…

 BẠN THÂN

BẠN THÂN

38 6 3

Bạn thân là gì? Vậy, bạn thân là gì?Có thể tôi không thể hiểu hết được cái định nghĩa ấy, vì mỗi người một quan điểm khác nhau.Ai ai dĩ nhiên cũng phải có một người bạn thân cho riêng mình, có thể có bạn khác giới, có thể có tình bạn từ ba đến bốn người hoặc có thể nhiều hơn. Tất nhiên, tôi cũng có. Và tình bạn của tôi là tình bạn ba người.Tình bạn thân ấy rất ấm áp và nhẹ nhàng, nhưng đó cũng là nỗi mất mát lớn đối với tôi.Bạn đến với tôi trong một ngày hạ rực nắng, chẳng hiểu lúc ấy, cái nắng chói chang gay gắt ấy tôi lại cảm giác ấm áp và nhẹ nhàng lạ thường. Khi bạn ra đi, không quay đầu và nói lời từ biệt, cứ thế rời xa tôi cũng vào mùa hạ, nhưng sao tôi thấy lạnh lẽo và trống trải đến thế?Từ đấy, tôi ghét cái mùa hạ này.Cùng nhau mua những que kem mát lạnh, cùng đi chơi, cùng ở bên nhau hết cả bốn mùa, cùng nắm tay ước hẹn rằng sẽ cùng nhau đi tới nhiều mùa hạ sau này.Nhưng, ước hẹn ấy, từ giờ còn có thể sao?***Ảnh: PinterestBy: Eira_2012…

Thanh Xuân Cậu Và Tớ

Thanh Xuân Cậu Và Tớ

6 1 2

Thể loại: Thanh xuân vườn trường. Hơi bựaGiới thiệu:- Tạ An Nghi: Cao chừng 1m6, thích thể thao, rất hay hát. Khuôn mặt xinh xắn, gọn gàng. Vì yêu thích thể thao nên chính là chân gọn, đùi thon. Nhà không có gì ngoài điều kiện. Lúc mới sinh ra đã sở hữu 2 cái sân bay tầm cỡ thế giới. Ngực đã lép mà mông lại xẹp. Haizzz... Nhưng là người vui vẻ, hòa đồng. Rất hay dùng mấy câu tục ngữ thành ngữ gì đó. Chỉ là thích dùng chứ chã biết nghĩa nó có hợp với hoàn cảnh hay không.- Nguyễn Hoàng Anh Vũ: Người Nam chính này từ từ sẽ tiết lộ. Mọi người cứ đọc rồi tự hình dung nha...------------------------------------ Review: - Những năm tháng vội vã ấy. Chúng ta có nhau...-------------------------------------Mọi thứ đều chính là thuận theo tự nhiên. Suy nghĩ rất nhiều nhưng khi viết ra chẳng được bao nhiêu nên mình cứ như vậy mà viết luôn thôi. Không nháp nhiếc hay có bản thảo gì hết. Vì là lần đầu viếc nên mong mọi người nhẹ tay. Có ném thì mình cũng xin nhận. Cảm ơn mọi người đã đọc. Nhớ bình chọn ủng hộ truyện và fl mình nha. Tks <3…

Tôi thề sẽ làm trái tim em tan chảy!

Tôi thề sẽ làm trái tim em tan chảy!

320 57 19

• Tên truyện: Tôi thề sẽ làm trái tim em tan chảy bởi tôi! Tên khác: Ôsin! Em sẽ phải tan chảy vì tôi!• Tóm tắt nội dung: Câu chuyện kể về chuyện tình của 1 cô nàng bất hạnh và 1 chàng công tử nhà giàu ăn chơi, sát gái. Chàng và nàng là hai thế giới hoàn toàn khác nhau nhưng số phận lại kéo họ đến vs nhau trong thân phận chủ- tớ. Truyện có nhiều tình tiết gay cấn, li kì, hồi hộp nhưng không kém phần ngọt ngào, lãng mạn. Người đọc sẽ được nhấn chìm vào nhiều cảm xúc khác nhau!😍• Giới thiệu nhân vật: ~~Nvật nữ~~- Nữ chính:Châu Hương Lê(cô): 22t, là cô nàng luôn tạo cho mik cái vỏ bọc mạnh mẽ nhg ẩn sâu trg cô là 1 quá khứ bất hạnh đau thương. Cô có ngoại hình chuẩn chữ S , mắt đen to tròn, mái tóc hạt dẻ dễ thương, tính tình thân thiện dễ gần- Hà Chi Mai( nhỏ): 22t, xinh đáo để vs mái tóc nâu đỏ, mắt cũng nâu, đai đen và là 1 tiểu thư nhà giàu- Hà Chi Lan( nhỏ): em song sinh của Hà Chi Mai, bạn thân của cô, hiền lành, đáng yêu- Trịnh Hà Mi(ả): 26t nhưng lại là cô em họ chảnh chó của cô . Là thiên kim tiểu thư họ Trịnh Hà nhưng cty của ả chỉ thuộc 1cty con của nhà anh nam chính, cũng xinh nhưng ko bằng cô, mái tóc đỏ chót xoăn tít thò lò, 3 vòng tạm gọi là chuẩn ~~Nvật nam~~- Nam chính: Âu Trường Quân( hắn): 26t, thiếu gia tập đoàn Sunshine đứng đầu thế giới về mọi mặt. Body 6 múi nha! Da trắng mịn như con gái, mũi cao, tóc nâu, mắt tím hờ hững lạnh lùng ( tóm lại soái lém lun)- Vũ Minh Khôi( anh): 26t, bạn thân của hắn thuở " cởi truồng tắm mưa''. Thiếu gia họ Vũ…

IN ANOTHER LIFE

IN ANOTHER LIFE

611 69 8

Tuổi học trò là khoảng thời gian đáng nhớ của đời người, và chính tình yêu ở lứa tuổi này đã góp phần làm nó thật khó để quên đi. Cũng như các bạn bè đồng trang lứa, những cô cậu nam nữ sinh ở trường cấp hai DNT có lẽ đều đã từng có thứ tình cảm tuyệt đẹp ấy. Thời gian trôi qua cũng đồng nghĩa với việc con người bị già đi và theo đó, tính cách của mỗi người cũng bị thay đổi. Bằng những sự việc ở dưới, tôi sẽ giúp các bạn khám phá và tìm ra sự thật bấy lâu nay không ai để ý ở trong lớp học "lớn" nhất DNT.***TRUYỆN CÓ VÀI CHI TIẾT HƯ CẤU, cân nhắc trước khi xem***…

Hoa Hướng Dương

Hoa Hướng Dương

55 1 4

Ngày xửa ngày xưa, có một cô bé đã đem lòng yêu một chàng trai kém hơn mình 2 tuổi.Chàng ôn nhu để ý nàng từng ly từng tíCòn nàng, như một chú mèo hoang, chỉ cần không vừa ý một tí liền nhào lên cắn chàng.Chàng không khó chịu, nhưng ngược lại, chàng trừng phạt nàng bằng một nụ hôn....Bằng một cái kéo tay, Nguyễn Tuấn Dương thừa cơ hội ôm trọn tôi vào lòng. - Một ly trà sữa có được không?Mặt dù trong lòng tôi đã sướng điên lên rồi, đã rất lâu rồi tôi chưa được em ôm thế này. Tôi nhớ em lên đến phát điên, nhưng vẫn phải làm bộ làm tịch.- Không thể.Trong bầu trời đêm hôm ấy, ánh mắt em chứa đựng cả ngàn vì sao, tôi sợ nếu nhìn thêm nữa mình sẽ chẳng còn một lối thoát nào mất.Nhưng dường như, tôi cũng chẳng thể tìm cho mình một lối ra nữa rồi.- Thế, một ly trà sữa và một cái hôn?…

Gió mùa hạ

Gió mùa hạ

12 1 1

Một buổi chiều hè rực nắng, những làn gió mát cuối ngày, tiếng cười trong veo của bạn bè...Nhưng giữa tất cả những ồn ào ấy, có một điều tôi chẳng thể nói ra - một cái tên lặng lẽ nằm lại giữa hoàng hôn, cùng những cảm xúc thầm kín tuổi mới lớn.Đó là khởi đầu cho câu chuyện giữa hai con người vô tình tìm thấy nhau trong đời.--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------'Tên đó là thể loại gì vậy chứ, làm như mình ghê lắm ấy'. Tôi bức xúc lên tiếng'Mày cũng đâu có vừa, tao mà là thằng Phong, tao cũng chẳng hiểu nổi mày. Tự nhiên có đứa ra hỏi bài, giảng mãi không hiểu, kêu dốt thì lại tự ái, giật đùng đùng chạy ra chỗ khác'. Trang vừa đánh nền vừa đáp'Phương Anh ơi mày bị ngố à, nó nói trêu như thế chả thích thì thôi, mày xem ngoài mày ra mấy đứa khác ra hỏi bài nó có trả lời không? Đúng là mấy cái tình yêu bọ xít, chổng đ** vào nhau '. Chị Nữ trêu tôi cười lớn, nụ cười ấy dường như đã khiến tôi quên mất ấn tượng ban đàu về chị. 'Mà mốc nền rồi em ơi, mốc nền như thế này thằng Dương không yêu đâu''Yêu đương gì thằng này, chị toàn linh tinh', Trang phủ nhận nhưng mặt lại đỏ ửng lên ngại ngùng trước câu nói đẩy thuyền của chị chủ nhiệm.'Chị tui kinh nghiệm thế thầy Bách đã đổ chưa ạ?, tôi vừa cà khịa vừa lo lắng bị chị ta đấm.Tiếng cười vang vọng cả gian phòng.Dường như mỗi lần ngồi nói chuyện tán gẫu với bạn bè vui vẻ, thời gian trôi đi thật nhanh, khiến người ta phải cảm thán, nhưng có lẽ vì nhanh nên người ta mới trân quý…

Mặt trời mọc đằng đông

Mặt trời mọc đằng đông

6 0 1

Nó hơi mệt nên nằm bò ra bàn, mái tóc ướt đẫm mồ hôi nhẹ nhàng lay lay trong tiếng gió quạt. Mắt lim dim có vẻ sắp ngủ.Hạ khẽ hít một hơi. Người nó khá thơm mùi nước giặt. Không bị lẫn mùi mồ hôi.- Không cần phải ngửi, tao biết tao thơm mà.- ... Hạ câm nín, chỉ lặng lẽ rút ra cho nó một tờ khăn giấy. - Lau bỏ đi, tí thấm ngược lại ốm.Thấy nó không trả lời, Hạ lại đưa tay định nhét lại vào cặp. Bất chợt, nó nắm lấy cổ tay Hạ.- Á, mày làm cái trò gì đấy? Bỏ tay tao ra.- Mày lau cho tao.- Không, mày có biết bao nhiêu mắt đang nhìn tao với mày không?- Lỡ tí tao ốm thì sao?Nó lại chỉ biết câm nín. Đúng là lời của mình tự bẫy mình.Nó suy nghĩ một chút, vẫn là tại mình quan tâm trước.Hạ đưa tay, khẽ nắm lấy tóc nó, nhẹ nhàng lấy giấy thấm mồ hôi trên mặt. Xong việc, nó vò tóc Hải rồi nhét vào tay nó tờ giấy vừa lau.- Đồ của ai nấy nhận nha.Hải không nói gì, chỉ nhận tờ giấy rồi úp mặt vào bàn, cười khẽ.…

Hẹn Nhau vào một ngày nắng

Hẹn Nhau vào một ngày nắng

51 7 4

Một ngày đầy nắng, ở sân bay mọi người trong gia đình, bạn bè đang cùng nhau tiễn anh sang Mĩ không khí rất vui vẻ không có gì là chia xa và mọi người biết tương lai tươi đẹp đang đợi anh phía trước. Nhưng có hai trái tim lại không xa nhau, cô chỉ đứng im mà chả nói gì khuôn mặt chỉ mặn ra một nụ cười.... Một tay anh kéo cô ra khỏi đám đông.-"Không có gì muốn nói với tui à?"-"Mọi người nói hết rồi còn gì..."-"Nhưng quan trọng nhất vẫn là bà thôi."-"Vậy lên đường bình an nha."Trong lòng hai người đều hiểu rõ, hai người còn quá trẻ chỉ có một trái tim chân thành cho nhau nhưng tương lai phía trước còn đang đợi họ.-"Đợi một chút."-"Hả..?"-"Đợi tui một chút thôi,được chứ?"_anh rất mong đợi câu trả lời từ cô gái nhỏ trước mặt._"..tui không có nhiều kiên nhẫn đâu, ông liệu mà nhanh lên."Hai trái tim hiểu rõ nhau bổng lóe lên một tia vui vẻ:-"Hẹn nhau vào một ngày nắng, mình lại gặp nhau."Chúng ta ở tương lai liệu có nhau...-------------------------Hẹn nhau vào một ngày nắng là tác phẩm đầu tay của tác giả mong mọi người đón nhận, mọi lời góp ý hay thắc mắc mọi người có thể để lại đây ad sẽ cố gắng đón nhận và tiếp thu.Xin cảm ơn, chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.…

Hoạ nắng màu mắt em

Hoạ nắng màu mắt em

16 1 1

Một câu chuyện tuổi trẻ, viết bởi những kẻ mộng mơ, dành cho những kẻ mộng mơ.Link podcast của câu chuyện này: https://open.spotify.com/episode/36C9br0zGTYZXnD9idgfsM?si=da7d70f54e1242a3----------------------------------Dưới ánh nắng sắp tàn buổi xế chiều, tôi ngẩn ngơ ngắm từng chiếc lá vàng cố níu mình trên cành cây vài giây trước lúc phải chia lìa. Nhìn chúng chuyển mình rơi xuống lòng đường, nhẹ nhàng thôi nhưng đủ làm người ta ta nao lòng. Tôi đưa tay đón lấy chiếc lá vàng vừa rơi như để nó nhìn thật rõ một lần nữa vòm cây cao lớn kia, nơi nó dành cả đời để nương náu. Lá xanh chen chúc nhau giành lấy ánh nắng cuối ngày, rồi lại cùng đan lấy nhau mà che chắn từng đợt gió lùa về ngang qua phố. Một kiếp lá xanh chỉ dành trọn cho cây, tới sau cùng cũng chẳng đành lòng chia xa. Mùa thu năm nay vẫn thế. Tôi vẫn ngồi nhặt từng chiếc lá vàng rơi đầy ngõ nhỏ mà nhớ khôn nguôi bao kỉ niệm thuở cắp sách tới trường. Nắng vẫn vàng. Hoa vẫn nở. Lá vẫn rụng. Vẫn khung cửa ấy. Vẫn ngọn cây ấy.Tôi hoài nghi, liệu ngày mai anh vẫn đến?------------------------------------Én, Cúc Cu, Lingg, Diễm, Tli.…

Chi Chi Chành Chành

Chi Chi Chành Chành

11 2 2

Gái nhà lành x Trai nhà giàu 😞Gái dịu x Trai hỗnCâu chuyện vớ vỉn, có thể sẽ tình ơi là tình...*Trích đoạn:"Mày cứ qua lại với mấy thằng không ra gì đi. Đến lúc ông mách mẹ mày thì đừng trách ông miệng lưỡi vô tình!""Cậu bỏ ngay cái tật hỗn đi. Với lại ai thèm tí tởn cùng mấy thằng không ra gì!!!"Vũ cười nhạt hỏi:"Thế hôm bọn thằng Đức đánh nhau mày lao vào làm chó gì thế? Không có tao lôi ra thì đứa lùn tịt như mày thể nào cũng bị quần cho nát người. Tính làm mỹ nhân cứu thằng ất ơ à?"Tôi thấy nó tưởng tôi vì tình riêng mà muốn đỡ đòn hộ Đức thì cú lắm. Nhưng cái sự nền nã đã ăn vào trong máu nên tôi vẫn nhẹ giọng:"Do tui là lớp trưởng. Tất nhiên phải can thành viên lớp mình rồi. Ít nhất cũng câu được tí thời gian chờ thầy cô tới giải quyết mà..."Hình như nghe giọng tôi có chút ảo não phụng phịu, tên to xác nào đó cũng dịu lại đôi chút:"Lớp mày hết con trai sao? Kêu chúng nó can. Không biết đứng sang 1 bên hả? Học giỏi thế bọn kia gõ cho cái khờ người ra thì ai chơi với mày? Nghe câu này chưa: "Một con ngựa đau, cả tàu bỏ chạy." Nhớ vào đầu hộ tao."Tôi bật cười ha hả ha hả, tay cứ đập vào vai người bên cạnh. Bố khỉ. Chuyên Toán khi văn vở thì sẽ thế này hả? (...)…

Chocolate đắng

Chocolate đắng

39 4 4

Tôi mang tâm trạng hoang mang đó lên lớp ngày ngày hôm sau, chuyện là để cô dặn dò một số thứ trước khi lao động đầu năm và khai giảng.Tôi cơ bản không chú ý tới lời cô, cứ chống cằm theo thói quen; và cũng theo thói quen, nhìn bên tay trái.Cô đang điểm danh; tôi hô tên tôi có rồi, lại tiếp tục chìm vào suy tư."Hoàng Phụng Nhi!""Dạ có!"Hoàng Phụng Nhi là tên đầy đủ người bạn cùng bàn với tôi. Người bạn khá mũm mĩm, cái tên lại toát lên vẻ gì đó giống như là quyền quý.Tôi quay mặt sang xem thử thì...Đ* má, đây không phải là con bé nhà số 7 đường Hoàng Văn Thụ tôi vừa thấy hôm qua sao?Ra về, tôi lén theo chân nó. Chính xác ngôi nhà đó là nơi nó thuộc về.Hoàng Phụng Nhi, thú vị thật, gấp mấy tỉ lần Lê Mỹ Ngọc Lan Anh!****************Bìa: canva với pinterest gánh=)))Ngày bắt đầu: 06_11_2023****************Đây là tác phẩm đầu tay của tớ, vẫn còn đang trong quá trình sáng tác. Rất mong nhận được sự ủng hộ và góp ý của các cậu!!!!P/s: Tớ sẽ rất biết ơn cậu óoo, người đã giúp tác phẩm này trở nên hoàn thiện hơn!!!!!!!!!!!!…

Sau Lớp Áo Sơ Mi

Sau Lớp Áo Sơ Mi

12 0 2

Ánh đèn vàng nhạt phản chiếu lên chiếc váy ôm sát đường cong đầy mê hoặc của Diêu Vãn Tình. Cô đứng trước chiếc bàn họp, đôi mắt sắc như dao nhìn sang người đàn ông đang khoanh tay đứng dựa cửa.Vãn Tình: "Anh làm thêm giờ để theo dõi tôi à? Hay là sợ tôi tốt hơn anh?"Lục Trầm Ngôn nở một nụ cười như có như không, nghiêng mình lặng lẽ ngắm nhìn đôi chân thon dài không thể rời mắt của cô.Trầm Ngôn: "Em tự tin quá rồi đấy. Tôi ở lại vì dự án, không phải để nhìn em lượn lờ trong cái váy đó."Vãn Tình nhếch môi, bước chậm rãi lại gần. Mỗi bước đi của cô âm thầm như một lời thách thức, mùi hương nước hoa nhẹ thoảng khiến không khí thêm ám muội.Vãn Tình: "Vậy sao mắt anh như không thể rời khỏi tôi vậy, Trầm Ngôn?"Không khí như đông lại. Một khoảng lặng kéo dài, đến khi Trầm Ngôn bật dậy, bước nhanh tới, đẩy mạnh cô áp vào bức tường kính.Trầm Ngôn: "Em nghĩ trò khiêu khích này khiến tôi dễ dàng mất kiểm soát sao?"Vãn Tình cười khẽ, hơi thở phả vào cổ anh:Vãn Tình: "Tôi nghĩ... anh đang cố giả vờ giữ bình tĩnh thôi."Giây phút ấy, môi họ tìm đến nhau như hai kẻ thèm khát, không cần lý do, không cần giải thích. Nụ hôn đầu tiên đến trong tiếng tim đập hỗn loạn và tiếng mưa lách tách ngoài cửa kính. Áo sơ mi bị kéo bung, móng tay cào nhẹ lên lưng, và tiếng thở dốc vang vọng giữa văn phòng lạnh lẽo, như thể cả văn phòng này là thế giới riêng của họ.…

Hừng đông

Hừng đông

339 41 4

"Hôm nay luyện đề nhiều quá, tớ mệt nên gục đầu xuống bàn nằm nghỉ. Ban đầu chỉ định bụng nhắm mắt một lúc cho đỡ mỏi, nhưng lúc bạn cùng bàn lay tớ dậy, mở mắt ra đã gần 5 giờ chiều. Ánh nắng cuối ngày bao phủ THĐ trong màu hồng đỏ rực rỡ, xen lẫn mây vàng như mỡ gà. Không còn cái nóng gay gắt đặc trưng của hè Hà Nội, tớ có thể cảm nhận rõ ràng một ngày đã trôi qua như thế nào.Hè à... Ra là đã vào hè rồi đấy! Tớ chợt nhận ra thời điểm mình sắp phải chia tay với THĐ ngày càng gần. Cũng có thể sớm hơn nữa. Chia tay với bảng đen, phấn trắng, bàn ghế gỗ, thầy cô, bè bạn đã gắn bó suốt 3 năm.Và cả người mà tớ thích...Tớ gói buổi chiều tàn của mùa hè lớp 12 trong từng dòng chữ gửi đến cậu. Tớ không mong mình như ánh hoàng hôn nhuộm đỏ THĐ, chỉ mong cậu có thể nhớ đến tớ bằng lời chào tạm biệt mà mặt trời gửi đến mùa phượng vĩ đỏ rực cuối cùng của chúng ta."Quyền tắt điện thoại, lại cặm cụi ngồi làm cho xong tập đề dang dở. Mãi đến khi tiếng trống trường vang lên những thanh âm rộn rã, nó mới vội vàng cất vội sách vở bút thước vào cặp rồi đi ra nhà xe cùng lũ bạn.Điện thoại trong túi quần rung lên vài nhịp. Quyền lấy ra kiểm tra, như thói quen đã hẹn trước, Trí khôn của ta đây bình luận vào dưới bài viết của nó:"Thế cậu có định bày tỏ tình cảm với cô bạn ấy không?"Quyền khựng lại đôi chút, rồi nhanh chóng trả lời:"Chắc là... sẽ không đâu."…

Who Are You, Stranger?

Who Are You, Stranger?

1,641 3 2

Tất cả hành động của con người bắt nguồn từ một hoặc nhiều lý do trong những lý do sau: tình cờ, bản tính, bắt ép, thói quen, lý trí, đam mê, và dục vọng. Trong trường hợp này có lẽ sự tò mò đã vô tình gắn kết hai con người xa lạ với nhau. Liệu họ có nhận ra đối phương chính là bạn cùng lớp của mình? "Muốn xem ảo thuật không? Tôi có thể làm nỗi buồn của cậu tan biến đấy"."Không thể đâu, tớ đã thử mọi cách rồi nhưng tớ không thể ngừng nghĩ về nó được". Nhật nhìn Trà cậu chưa bao giờ thấy cô ấy buồn như thế. Có lẽ chuyện lần này đối với cô thật sự là một cú sốc."Cậu có thể viết nỗi buồn của cậu vào đây".Minh Nhật lôi từ balo ra một mảnh giấy và một cây bút đưa cho Lam Trà. Trà ngước mắt nhìn Nhật "Cậu định làm gì chứ?"."Tôi nói rồi tôi sẽ làm cho nỗi buồn của cậu tan biến". Lam Trà bán tín bán nghi nhưng vẫn làm theo lời Minh Nhật. Viết xong cô còn cẩn thận gấp tờ giấy lại lo sợ sẽ bị đọc trộm. Chỉ chờ có vậy, Nhật giật phắt lấy mảnh giấy trên tay cô lặng lẽ xé tờ giấy thành từng mảnh vụn nhỏ miệng nói."Về đốt chỗ giấy này thành tro sắc pha lấy nước uống nỗi buồn sẽ tan biến"."Cậu thật ngớ ngẩn" Lam Trà khẽ bật cười."Cười rồi nhé hết buồn rồi đúng không?" Nhật ngồi xuống, mắt dán chặt vào khuôn mặt đang gục xuống của cô như để kiểm chứng lời cô vừa nói."Không có tớ vẫn buồn nhưng mà buồn cười" Trà đáp đôi mắt long lanh ngấn lệ của cô nhìn thẳng vào mắt Nhật nhưng đôi môi đã nở một nụ cười.…