[tsukkiyama] famiglistimo
quạ lông vàng và quạ lông xanh tập khoá mỏ nhau.…
quạ lông vàng và quạ lông xanh tập khoá mỏ nhau.…
tác giả: @_famiglistimo_cp: vũ trụ hồng hoang ( hyt x thj )_ _ _ _ _Điền Hồng Kiệt yêu Hồ Vũ Đồng, nhưng Hồ Vũ Đồng thì không…
tác giả: @_famiglistimo_cp: tức kha kỳ trình (zk x lrq)_ _ _ _ _xin em đừng yêu, và cũng xin em đừng quên ...( lá thư của triệu kha )…
tác giả: @_famiglistimo_cp: tức kha kỳ trình ( lrq x zk )_ _ _ _ _Mông Đào và Bánh Rán Vừng vờn vờn cuộn len nơi góc tường, còn ba của tụi nhỏ thì đang nằm ôm nhau ngủ…
tác giả: @_famiglistimo_cp: vũ trụ hồng hoang ( hyt x thj )_ _ _ _ _một ngày trời đầy nắng nọ, và tay trống Hồ Vũ Đồng không muốn để hát chính nhỏ của mình rời khỏi giường, hay nói cách khác là rời khỏi vòng tay của anh ấy…
tác giả: @_famiglistimo_cp: vũ trụ hồng hoang (hyt x thj)_ _ _ _ _Điền Hồng Kiệt sẽ thôi những cơn đau khi "liều thuốc" quý giá nhất của cậu ấy ở đây…
" tạm biệt em, tình yêu. "…
Dân làng B tội nghiệp và nàng quý phái của cô ta.…
tác giả: @_famiglistimo_cp: vũ trụ hồng hoang ( hyt x thj )_ _ _ _ _Điền Hồng Kiệt khóc nấc lên vì gặp ác mộng, và cậu được tay trống của mình ôm chặt vào lòng, thủ thỉ những lời thương bên tai…
tác giả: @_famiglistimo_cp: tức kha kỳ trình ( zk x lrq )_ _ _ _ _viết cho anh, viết cho chuyện tình còn đang dang dở của đôi ta. em viết vì những ngày ta đã bên nhau…
nếu ta sinh ra một lần nữa như con người, ta sẽ đến và nói " anh yêu em."…
" đem nỗi nhớ về người cất gọn vào trong góc khuất của toà thành hẩm hiu ấy. "…
Truyện được viết từ năm ngoái, bây giờ up lại.…
" Người chỉ còn là hình bóng của kí ức. "…
tác giả: @_famiglistimo_cp: vũ trụ hồng hoang ( hyt x thj ) ; tức kha kỳ trình ( zk x lrq ) ; triết dã kha dĩ ( mz x zk )_ _ _ _ _sẽ ra sao nếu như ta chỉ còn một ngày cuối cùng để ở cạnh nhau ...?…
tác giả: @_famiglistimo_cp: tức kha kỳ trình ( zk x lrq )_ _ _ _ _Triệu Kha và Lý Nhuận Kỳ đều không thể chịu được cơn gió rét mùa đông. có lẽ vì thế nên chiếc áo khoác của chàng rapper nọ mới nằm trên người em; còn cánh tay mềm mại của em lại vòng qua lưng chàng…
" Tôi mơ về em trong những giấc mơ, về dáng hình em, thanh âm rõ ràng từng ngữ điệu như thể em vẫn luôn ở đây. Khi ngày mai đến, tôi vẫn sống, vẫn tồn tại. Khi ngày mai đến, tôi sẽ nhớ hình bóng em ngày hôm qua. "…
"Tôn Dĩnh Sa, rõ ràng em là mặt trời nhỏ, tại sao đôi mắt luôn ngấn lệ vì cậu ta?""Bởi vì anh ấy không hiểu ạ"Cô yêu hắn, nhưng cô chưa từng một lần nói ra.Cô yêu hắn, nhưng cô luôn giữ nó trong lòng như một bí mật.Cô yêu hắn, nhưng cô thà chọn câm lặng, còn hơn là phải thốt lên những lời khiến mình trở nên thảm hại.*Truyện của Cimor, vui lòng không bê đi đâu hay chuyển ver*…