~ĐOẢN VĂN DAMMEI~
dammei đoảnvăn sủng ngược…
dammei đoảnvăn sủng ngược…
Chào mấy bn đây là lần đầu viết truyện nên có thì chắc ko đc hay lắm nên có gì sai sót thì các bn cmt để mìk sửa chữa , mong các bn giúp đỡ *cúiđđầu*…
Vào đọc sẽ biết…
Số phận của 1 cô gái goá chồng sau bao sóng gió và gian khổ thì liệu cuộc đời của cô ấy có còn hạnh phúc không.Mời các bạn đón xem!…
liệu rằng có còn kết thúc khác dành cho chúng ta? fic này được tách ra từ fic sonder của tớ, vì kết nó khá buồn nên có vài reader có yêu cầu tớ viết cho jeonghan và seungcheol một cái kết khác. nhưng gu của tớ là gương vỡ tan tành nên ở đây, tớ sẽ viết tiếp câu chuyện này với hai cái kết để các cậu có thể chọn. là he (happy ending) chứ không phải huhu ending và se (sad ending). các cậu có thể lựa chọn đọc cái kết mà các cậu muốn nhé…
warning: lowercase, ooc, có thuốc phiện, súng, máu me và một vài chi tiết tiêu cực liên quan đến tôn giáo.…
Tác giả: Wild dsidiesThể loại: trường học tình yêu…
Một con fic nho nhỏ về anh em Phi và Xuyên…
"Khi em lớnTrước mắt em là bầu trời trong xanhEm cứ vô tư chạy đi thật nhanh nào có biết được...Khi em lớn..."Em là kết tinh của tình yêu thương của ba và mẹ Tình yêu ấy ra đời với đôi mắt long lanh như cả bầu trời sao Tuy vậy nhưng tại sao bà nội với ba lại gọi em là sao chổi thế? Tác giả: Phương NghiThể loại: Vườn Trường, bạo lực học đường, SE, HE, ABOYếu tố: kinh dị pha lẫn hiphop⚠TẤT CẢ CHỈ LÀ "TIỂU THUYẾT"⚠Nhưng dựa trên những câu chuyện có thật của tác giả…
Written by ʀᴇɢɪɴᴀ❣…
Author: Thursday AddamsTranslator: LaylaRate: Fanfiction, RomanceNguồn: https://www.fanfiction.net/s/6232488/1/Girls-Really-Do-Like-MustangsRiza viết thư cho mẹ để cập nhật tình hình hiện tại của cô và tiết lộ một số tin tức thú vị.…
Seoul của những năm sau đó, ngày mùa đông tuyết rơi lạnh căm, đôi bàn tay nhỏ vốn đã buốt cả lên vẫn đi tìm chỗ có thể sưởi ấm cho chính mình, Woohyun cho tay vào túi áo người đàn ông bên cạnh, tìm được hơi ấm rồi lại sung sướng mỉm cười. Đôi má và mũi vì lạnh mà đỏ cả lên, đôi mắt cười nhắm tít lại vì được anh sưới ấm cho bằng đôi bàn tay rộng lớn. Mùa Đông năm nay rét buốt lạ thường, thật may vì Nam Woohyun vẫn có Kim Sunggyu cùng nắm tay sưởi ấm bước đi cạnh bên. Woohyun thích cùng anh dạo phố mỗi khi đêm xuống, cùng nắm tay anh lượn lờ nơi này nơi khác như bao cặp đôi cùng làm. Họ sẽ cùng ra bờ sông Hàn hóng gió, có khi sẽ lại tạt vào quán rượu nào đó bên đường, cũng có lúc sẽ chỉ lượn lờ vài con phố nhộn nhịp. Hôm nay cũng như bao đêm trước đó, Woohyun cố hỏi xem anh đang đưa mình đi đâu, Sunggyu lại chỉ ậm ừ cười không nói... đến khi nhận ra con đường quen thuộc, cậu khẽ trầm tư, đáy mắt còn hiện lên vài tia hạnh phúc cùng nuối tiếc lạ thường, con đường đi đến KSPO Dome...…
Văn án"Taehyung, em yêu anh"Tình yêu không quan trọng ngày ta bước tới, quan trọng nhất là nó sẽ ở cùng ta được bao lâu. Tình yêu luôn luôn đẹp, nhưng nó sẽ đẹp nhất nếu cả ai người đều yêu nhau.Đây là fic đầu tiên mình viết dành cho Tín ngưỡng của mình, văn của mình còn non nớt nhưng mong mọi người sẽ yêu thích tác phẩm này và ủng hộ em nó ❤️Mọi cmt góp ý của mọi người sẽ là động lực để mình đặt bút viết tiếp câu chuyện thứ hai.Xin cảm ơn mọi người đã ghé qua chiếc fic nhỏ của tui❤️…
Tự đẻ tự bú vì không có ai viết cho đọc cả.…
Đề như trên :vvv…
"Nam Woohyun, không có nến và hoa, chỉ có anh và một tình yêu vẫn nhen nhóm hằng ngày. Em có muốn làm bạn đời của anh không?""Hyun, sao lại khóc?""Em đã luôn coi anh là bạn đời của mình. Nhưng thật lòng thì em không xứng""..." "Tình yêu của anh quá lớn lao, lớn lao đến mức em không biết sẽ phải yêu anh nhiều bao nhiêu mới đủ. Vậy nên..." "Vậy nên... đừng dừng lại và hãy cứ tiếp tục yêu anh""Mình dừng lại đi, em trả anh về với thế giới của anh"…