lưu ý: không dành cho đum đúm, tâm thủy tinh thì không nên đọc. không có yếu tố kinh dị, đàn ông đang cho con bú đọc vẫn ok.chỉ dựa trên trí tưởng tượng của người viết, không có ý xúc phạm cá nhân nào.…
Một cô gái với niềm đam mê trinh thám bỗng chốc gặp thấy một bóng đen kì lạ, hắn kéo xuyên cô tới một thế giới kì lạ, và rồi chuyến phiêu lưu kì lạ với những tình tiết bí ẩn chờ cô phía trước.…
Bạn thân mến,Nhan đề cuốn sách bạn đang cầm trên tay có làm bạn tò mò không? "Khi cha mẹ làm teen phát điên"? Có khi nào bạn phẩy tay, chép miệng (hệt như bố mẹ chúng ta vẫn thế) và cất giọng phán: "Lúc nào bố mẹ chả làm teen phát điên." Ừ, thì công nhận có nhiều lúc bố mẹ làm chúng ta "nóng con mắt bên phải, đỏ con mắt bên trái" và tim, gan, phèo, phổi... dường như chỉ muốn hoán đổi vị trí cho nhau thật. Những "cuộc chiến ngầm" vẫn xảy ra như cơm bữa trong gia đình chúng ta, chiến tranh nóng lẫn chiến tranh lạnh, là khoảng cách thế hệ cách xa như cả trăm năm ánh sáng và không bên nào chịu thấu hiểu bên nào. Để có lúc, chính chúng mình nhìn lại và ngơ ngác vì tại sao mình cứ "gây hấn" với bố mẹ hoài hoài. Còn bố mẹ thì nhớ ơi là nhớ về những đứa¯trẻ ¯của¯ngày¯hôm¯qua, khi mà chúng mình còn bé bỏng, trọn vẹn trong một vòng tay. Lúc chúng ta còn bé, bố mẹ là cả một bầu trời rộng lớn và ấm áp, hay nói cách khác đi, bố mẹ là "tất cả" theo như lời một bài hát. Chắc bạn cũng chẳng lạ lẫm gì cảnh tượng mẹ bạn ngồi bần thần tiếc nuối những ngày bạn còn nhỏ, nhớ cái cảnh bạn ngồi sau xe của mẹ, bàn tay bé xíu níu chặt áo mẹ. Hoặc bố bạn, đã từng là người bạn lớn của bạn trong đủ các thể loại trò chơi ngốc xít thời bé. Ai là người vót nan tre làm đèn ông sao, dạy bạn chơi đá banh, dạy bạn đi xe đạp trong ngày đầu lóng ngóng? Là bố bạn chứ còn ai nữa. Chúng ta (ý tớ nói là bạn, tớ và những vị phụ huynh yêu quý của chúng mình) đã có những tháng ngày bình yên, êm ấm và thương yêu nhau nhiều đến thế. …
Nếu bạn yêu ai đó thì hãy nắm cho chắc người ấy nhé vì để người ấy đi rồi bạn sẽ khó tìm lại được lắm đấy Hãy yêu người mà bạn yêu như cách bạn yêu chính mình vậy…
Một imagine mà mình nghĩ ra từ lâu lắm rồi nhưng giờ mới viết. Mình cũng chỉ là một người viết truyện nghiệp dư thôi nên câu từ và cách diễn đạt chắc chắn không thể chau chuốt hoàn chỉnh. Nhưng mình mong là các bạn vẫn sẽ hiểu và cảm nhận được những gì mình gửi gắm vào và viết ra. À, nếu các bạn đang mong chờ những drama cẩu huyết kịch tính ngược trong ngược ngoài thì đây không phải là imagine dành cho các bạn đâu, nó nhẹ nhàng và nhạt dữ lắm :vMong các bạn đón đọc và nếu có chút cảm tình với fanfic này thì xin hãy dừng lại vài giây gửi cho mình mấy ngôi sao ủng hộ nha, và đừng quên để lại comment nữa. Các bạn chê cũng được, mình luôn sẵn sàng tiếp thu mọi ý kiến để hoàn thiện hơn :)) gửi cho tui có động lực viết nhiều hơn =))…