kth.pjm| thi cấp ba.
kỳ thi cấp ba của tôi sẽ như thế nào nếu không có cậu ?…
kỳ thi cấp ba của tôi sẽ như thế nào nếu không có cậu ?…
Đây là một vũ trụ thay thế, nhân vật có thể sẽ OOC :Dbob đã từng được nhiều người ưa chuộng. Anh ta rất thích sự nổi tiếng này. Cho đến khi... rob xuất hiện, rob đã cướp hết người hâm mộ của bob, từ ấy khiến cho anh trở nên căm ghét rob. bob muốn trừ khử rob, nhưng xem chừng đám người hâm mộ chắc chắn sẽ không để anh làm việc đó. rob lại thấy điều này thực sự thú vị... Điều gì nữa có thể xảy ra nhỉ?…
Xuân - YaBo (AK x Bá Viễn)Author: 我想要每天都喝奶茶 (Tôi muốn uống trà sữa mỗi ngày)Translate: De Juinn🔖 Sinh Viên Đại Học Kiêm Rapper x Giáo Viên Vũ Đạo❗️PG13, OOC❗️Bản dịch đã có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không mang đi nơi khác.…
Author: _玫瑰陷落記Translate: tui 😚 📍 Bản dịch đã được tác giả cho phép, vui lòng không mang ra ngoài chuyện một cậu nhỏ thực tập sinh tên lưu chương phải lòng anh trai chung công ty và cách cậu ấy tỏ tình.…
Cô sao lại đụng phải tên ác ma này chứ?? Cuộc sống học đường mơ ước của tui!!!…
Lấy bối cảnh của xã hội cải tân…
- Câu chuyện mới của Yui ở cấp 3 sau khi rời xa lớp E.- Đã đến lúc Yui học cách cư xử như một người ở thế kỉ 21. - Bạn mới mở ra những câu chuyện mới - Đây chính là một sự khởi đầu mới của các thành viên lớp 3-E sau khi họ nhận ra sức mạnh của chính mình.…
Một tình yêu cay đắng…
Tuệ Anh trợn tròn mắt, một lần nữa quay xuống nhìn Minh. Minh cũng đáp lại bằng cái nhìn đầy bất ngờ. Sau vài giây, hai đứa lại cùng hướng về phía thầy Nam.- Ba năm sẽ không dài, cũng không ngắn, nhưng ba năm sẽ đủ cho các em biết mình là ai. Thầy luôn mong mỗi em học sinh đang ngồi đây khi bước ra khỏi cổng trường Minh Thanh sẽ hiểu được mình đã và đang có gì, mình cần gì và mình sẽ làm gì. Hãy ghi nhớ từng giây phút của ba năm học cấp ba, kể cả nỗi buồn, sự thất vọng và cả áp lực, trọng trách, vì bên cạnh niềm vui và thành tựu, chúng cũng là yếu tố tôi rèn nhân cách và bản lĩnh của mỗi chúng ta trước khi vào Đại học, ra xã hội. Và hãy luôn tự nhắc nhở mình rằng: "Đừng xấu hổ khi không biết. Chỉ xấu hổ khi không học"...Trong lòng Tuệ Anh bỗng rạo rực ngọn lửa của thời thanh xuân. Phải chăng chính từ khoảnh khắc này, tuổi trẻ chân chính của cô mới thực sự bắt đầu. Một tuổi trẻ không mỏi mệt để biết mình là ai. ------------------------------------------------Cấp ba, chỉ khi qua rồi, ta mới biết trân trọng. Truyện lấy bối cảnh ở Hà Nội bởi tình cảm đặc biệt của Thảo dành cho mảnh đất này. Tuy nhiên, trường cấp ba Minh Thanh được lấy hình mẫu từ chính ngôi trường cấp ba mà Thảo từng theo học ở một thành phố khác. Ngôi trường này sắp được di chuyển tới một địa điểm khác đẹp hơn và trường sẽ được xây dựng mới hoàn toàn. Có thể coi cuốn tiểu thuyết này là nơi Thảo lưu giữ những hồi ức tươi đẹp nhất về 3 năm thanh xuân của mình - điều mà có lẽ 10, 20, thậm chí là 30 năm nữa sẽ quý giá vô cùng.…
Một câu chuyện về thời cấp 3 của mình với những suy nghĩ ngô nghê và những người bạn cùng với đó là sự xuất hiện của em - mối tình học sinh đầy cảm xúc.Ủng hộ mình bằng cách nhấn vào link này, và làm theo hướng dẫn để đăng kí làm thành viên chính thức của diễn đàn VNO - nơi các bạn có thể đọc và chia sẻ những mẩu truyện tự sáng tác ^^https://dembuon.vn/rf/?c=97YGDX_R…
Chào các chiến hữu của hội "Crush Không Dám Nói",Nếu bạn từng thuộc team "yêu thầm là một nghệ thuật, người yêu thầm là một nghệ sĩ", thì xin chúc mừng, bạn đã tìm thấy "đồng bọn" rồi đấy. Gặp Mai Phương trong truyện này đi, cô nàng là "vua" của cái hội đó luôn!Mai Phương, một nữ sinh 18 tuổi, trông "hiền khô" nhưng nội tâm lại "đồ sộ" hơn cả một thư viện quốc gia. Cô nàng là thiên tài Toán học, có thể giải được mọi bài toán khó nhằn nhất hành tinh... trừ một "bài toán" mang tên Nguyễn Huy.Mỗi ngày đi học, Mai Phương không chỉ giải đề mà còn làm "gián điệp" chuyên nghiệp, lén lút quan sát "người ta" từng li từng tí. Từ lúc cậu ấy cười, lúc cậu ấy nhăn mặt vì bị thầy cô gọi lên bảng, cho đến lúc cậu ấy... lướt qua cửa lớp. Đã thế, cuộc đời còn "trêu ngươi" khi cứ đẩy họ vào những tình huống dở khóc dở cười, mà Mai Phương chỉ muốn đào một cái hố để chui xuống.Liệu một "Ánh Sao" chỉ biết tỏa sáng lén lút có đủ dũng cảm để đến gần "Ánh Nắng" của đời mình không? Liệu bài toán mang tên tình yêu có khó hơn bài phương trình đạo hàm cấp cao? Mời các cậu cùng đón đọc Ánh Sao Buổi Sớm Mai để tìm câu trả lời nhé!…
"Làm công khó lắmPhải đâu chuyện đùa?Muốn nhận lương thángPhải tỉnh táo cơ!"Làm công thời nào cũng vất vả, nhất là đi làm ở công ty gia đình dưới thời sếp Tẫn. Với dàn báo thủ, nhân vật chính của chúng ta làm sao có thể sống sót? Đây là câu chuyện bình thường, của con người bình thường, những con người tìm cách sống sót để hưởng lương tháng. Câu chuyện sẽ có thể là oneshot hành trình làm công ăn lương của các nhân viên quèn dưới triều đại nhà anh Tẫn, sẽ liên quan đến Nguyệt Ảnh Vệ, Chấp Bạch Vũ, Diệp Thanh Vũ, Phiên Nhiên, Quạ và có thể là Lê Tô Tô/Diệp Tịch Vụ.Truyện viết vì thấy phần sếp với nhân viên trong phim này hài ẻ, là một trong những điểm sáng của phim.…
By Tư Hạ Ngôn…
Những chuyện ba láp ba xàm viết ra sau này đọc lại còn có thứ để hồi tưởng. 365 ngày cuối cấp và sau 365...note: có lẽ đa số là chuyện không vui, viết để nhẹ lòng đỡ overthinking.…
Thể loại: ngôn tình, hiện đại, truyện ngắnGặp nhau nơi tàu điện ngầm, vô tình trao nhau tình yêu.Từng quyển sách cô đọc, từng ly cà phê anh pha.Tình yêu cứ lặng lẽ trôi qua.Đến như một cơn bão rồi lại rời đi như gió thổi ngang qua...…
truyện t đăng với mục đích đọc cho vui và t chưa xin phép chủ nhà. hy vọng mn không mang đi nơi kháchttps://sieucapbaoboi.wordpress.com/2016/06/27/622/?wref=tp…
fics…
Căn phòng đã tối om nhưng đôi mắt của Youngjae vẫn tập trung vào hình dạng khó nhận ra của chiếc snapback của anh ấy đang nằm trên sàn, bên cạnh đệm. Cậu đã cố gắng để không di chuyển và giữ bình tĩnh nhưng tiếng ồn duy nhất nghe được trong sự im lặng ngột ngạt của căn phòng là tiếng thở của Jaebum và nó đã tác động đến Youngjae.…
Tác phẩm: Này Thích Thì Nói Đi ChứTác giả: T.T.Diệu(Tuyết Diệu)Tình trạng: HoànThể loại: Thanh xuân vườn trường, ấm áp, ngọt ngào. Hình ảnh minh họa: Nguồn InternetVăn Án: Tôi có thích một cậu bạn cùng bàn. Cậu ấy cùng tôi trải qua những ngày nắng, những ngày mưa, đi qua những ngày giông bão. Cậu ấy là thanh xuân, là tình yêu đầu của tôi. Chỉ một ánh mắt, một nụ cười làm tôi đắm say một đời. "Người này là của tôi, chỉ mãi mãi thuộc về riêng tôi.Anh chính là nhà, là nơi tôi an tâm dựa dẫm cùng ỷ lại..."…
Lấy bối cảnh xã tắc phong kiến Đông Hán…