CP: Dương x Hùng, Quang Anh x Đức Duy, Thái Sơn x Phong HàoTóm tắt: Lê Quang Hùng một nghệ sĩ tự do bị xuyên vào một thằng hầu của nhà bà hội đồng-người chuyên gia gây rắc rối, đụng chuyện là đánh nhau, đặc biệt rất hay cãi lộn với Đăng Dương-con trai bà hội đồng.Thể loại: fanfic, HE, đọc thư giãn nha ạ không drama không căng thẳng…
Trần Đăng Dương: năm hai khoa kinh tếLê Quang Hùng: năm tư khoa kinh tế, thành viên câu lạc bộ âm nhạcĐỗ Hải Đăng: Năm hai khoa luậtNguyễn Thanh Pháp: năm nhất khoa truyền thôngNguyễn Quang Anh: Năm nhất khoa thanh nhạcHoàng Đức Duy: Học sinh lớp 12 *Trường cấp ba Vie đối diện trường đại học ATSH nên Duy hay bay qua trường gặp mấy anh với lại bé nó cũng là thành viên chủ chốt trong câu lạc bộ âm nhạc dù chưa chính thức lên đại họcNguyễn Thái Sơn: Năm tư khoa truyền thông, trưởng câu lạc bộ âm nhạcTrần Phong Hào: Đang học lên thạc sĩ kinh tế, thành viên câu lạc bộ âm nhạcTrần Minh Hiếu: Năm ba khoa kinh tếPhạm Bảo Khang: Năm ba khoa kinh tế, thành viên câu lạc bộ kịch…
Truyện hong có thiệt mọi tình tiết đều do t/g nghĩ ra .Mong mọi người xem dui dẻTruyện lấy ý tưởng của nhiều nơi để gọp lại thành em nó , mong mọi không chê. Cũng đừng nói này kia nhé…
Fic chuyển ver chưa có sự đồng ý của tác giả!!!Tên truyện gốc: 就是不离婚 - Tựu thị bất ly hôn Tác giả: Tố Nhục Bô 素肉脯Thể loại: Tinh tế, tình yêu và hôn nhân, cường cường, hào môn thế gia, ái thê cuồng ma ngạo kiều mặt than công X cao giá trị vũ lực mặt ngoài ôn nhuận nội tâm phùn tào thụ, ngọt.Số chương: 88 chương chính văn.Edit: http://www.wattpad.com/user/Winterwind0207Tình trạng: Hoàn (86c+2PN) (28/05/2018)------Văn ánLê Quang Hùng trọng thương sau khi tỉnh lại, cảm thấy được toàn bộ thế giới đều điên rồi.Chỉ là bị vũ khí kiểu mới của kẻ địch bắn trúng, anh lại bất ngờ bị vặn vẹo gien, không chỉ biến thành "phục tùng giả" chỉ có thể cúi người nằm dưới, còn bị ép gả cho tình địch của mình, bị nhân dân cả nước chỉ trích, đương nhiên quan trọng nhất không phải việc này, bởi vì không ai so với anh người làm cấp dưới thường thường bị bạo ngược rõ ràng hơn, vị trưởng quan kiêm trượng phu này kỳ thực là một kẻ mặt người dạ thú không hơn không kém.Đây là một câu chuyện trước tiên kết hôn sau yêu, (ngụy) tình địch biến tình nhân cẩu huyết, đại khái sẽ có bánh bao dễ thương qua lại, yêu vợ cuồng ma ngạo kiều mặt than công X cao giá trị vũ lực mặt ngoài ôn nhuận nội tâm phun tào thụ, 1V1, HE( Không lấy li hôn làm mục đích phá couple x tất cả đều là ân ái )( Tình địch thật giống thầm mến tôi làm sao bây giờ)Tìm tòi chữ mấu chốt: Vai chính: Lê Quang Hùng, Trần Đăng Dương ┃ vai phụ: ┃ cái khác: 1V1, HE, điềm văn.Vui lòng không đem fic ra ngoài!!!…
⚠️Chuyển Ver⚠️_Truyện chuyển ver chưa có sự đồng ý của tác giả, truyện sẽ được gỡ nếu tác giả yêu cầu. _Vui lòng không mang truyện ra ngoài, xin chân thành cảm ơn.…
Cuộc gặp gỡ giữa trời đông lạnh lẽo, cả hai tình cờ gặp được nhau và để lại kỉ niệm đáng nhớ đêm giáng sinh. Tạo ra một mối quan hệ ràng buộc vô hình khó giải thích nhưng mang lại sự ấm áp vô cùng. Lưu ý tất cả chỉ là ý tưởng của tác giả, không có thật.…
"anh kia chuyên hát caanh kia suốt ngày ba hoaanh kia trông rất haythấy anh ôm cây si trước sân nhà"dương suốt ngày than muốn có người yêu, nhưng có ai tán là viện đủ cớ để né. và hùng không biết tại sao lại vậy. "buồn, chẳng có ai yêu""tưởng dương kể hôm trước có người tán dương""nhưng mà người ta ăn bún đậu nước mắm, em kì thị""dương cũng kì thị anh à""hùng khác"em bống khờ X anh phone khờ hơn…
"Ngàn thước tơ đỏ trên tay, trói chặt nhân duyên ba kiếp..."Tương truyền rằng có một đôi "Hoa và Lá", sinh ra để yêu nhau, nhưng trời đất lại chia rẽ. Hoa phải rực rỡ rồi úa tàn; Lá phải xanh rồi rụng xuống. Chúng chưa bao giờ được ở bên nhau trọn vẹn trong cùng một mùa... Quang Hùng , một cành lá trong thân phận người, mang ký ức ba kiếp tìm lại "người kia" - một đóa hoa từng cười với y trong giấc mộng đầu tiên. Đăng Dương , một học giả lạnh lùng ở hiện đại, đột nhiên nhìn thấy ảo ảnh mỗi khi chạm vào một cánh hoa mẫu đơn đỏ: ánh mắt ai đó gọi tên hắn trong cơn mộng dữ, giọt lệ rơi bên cầu Vong Xuyên, và một nỗi đau như đang gặm nhấm linh hồn."Là ai nói hoa và lá không thể tương phùng?""Là ai nói sinh và tử chẳng thể dính líu?""Ba kiếp trôi qua, ta vẫn luôn tìm kiếm bóng hình ấy, mãi chẳng thể quên"…
Tất cả chỉ là tưởng tượng của tác giả, hoàn toàn không có thật 🫰🫰🫰🫰Bộ này mình viết giống với chương trình đến 70-80 %, mình sẽ thay đổi vài chi tiết cho hợp với chuyện…