Cô gái nông thôn mang trong mình sự hồn nhiên của tuổi thơ cùng sự bao bọc của cha mẹ để rồi sự yêu thương đó tạo ra sự ngây thơ mong ước trở thành người lớn để thực hiện ước mơ hoài bão bản thân, rồi cô ấy nhận ra để trở thành người lớn bản thân phải đánh đổi những gì, dần dần sự hồn nhiên trong cô gái không còn vẹn nguyên như ban đầu. Bước vào giai đoạn mà ai cũng trải qua áp lực và trầm cảm dần khiến cô ấy mệt mỏi càng chai lỳ cảm xúc, nhưng cuộc sống cứ thế tiếp diễn vaf muốn báo hiếu cha mẹ thì cô vẫn phải gượng mình sống sót sữa xã hội này, cùng xem những gì sẽ xảy ra với cô gái này cuộc sống này rồi sẽ đi về đâu.…
Pollo - Một chú mèo con đáng yêu, tinh nghịch bị bỏ rơi trước nhà Tuyết Anh. Tuyết Anh là một bạn nhỏ rất yêu thương động vật nhưng ba mẹ không cho nuôi, vì thương chú mèo nhỏ tội nghiệp đang nằm im trong chiếc thùng, cô bé đã giấu ba mẹ để bạn mèo trong nhà kho phía sau vườn.Tuyết Anh là một cô bé hồn nhiên, trong sáng và rất vui tươi. Cô có hai người bạn thân nhất với mình từ hồi còn học tiểu học là Quốc Huy và Thu Quỳnh. Hàng ngày, sau khi tan học, cô bé thường đi chơi với bạn bè, đi tới những quán cà phê thú cưng để chơi với các bạn cún, bạn mèo, nhưng từ ngày cô nhận nuôi Pollo thì tính cách của cô lại có chút thay đổi. Cô bỏ hết mọi thú vui xung quanh để về nhà thật nhanh và chơi với chú mèo con Pollo. Vì không có nhiều tiền mua sữa cho bé mèo, Tuyết Anh phải nhịn ăn sáng, đôi khi là đi ship hàng giúp chị gái và tích cực phụ giúp bố mẹ công việc nhà (nhổ cỏ, lau nhà, quét sân, giặt giũ,...) để được mẹ cho thêm tiền tiêu vặt.Một ngày nọ, Tuyết Anh xuống nhà kho thì không thấy chú mèo nhỏ đâu, vì lo sợ Pollo gặp nguy hiểm, cô bé cùng các bạn đã lập ra kế hoạch "ĐI TÌM POLLO". Câu chuyện bắt đầu từ đây...…
Ai đó có buồn là tập hợp những mẫu truyện ngắn có thể liên kết hoặc không liên kết với nhau. Những mẫu truyện thường xoay quanh đề tài tâm tư tình cảm, suy nghĩ của tác giả hay đôi khi là những câu chuyện tình buồn để lại nhiều hụt hẫn lẫn ray rứt.…
giờ em mới thực sự hiểu được cảm giác yêu xa là như thế nào? khổ lắm khổ để...từng cảm xúc của em... từ ngày hai đứa phải ở xa nhau, khóc không thể khóc, vui không thể vui... chỉ được nhìn nhau qua màn hình điện thoại thật là khó chịu. -- đây là cảm xúc của em, không phải tác phẩm, các bác đừng soi xét em---…
[Truyện 16+] Viết Về Tôi!!!Đây là toàn bộ những câu chuyện xung quanh tôi. Nó khiến tôi buồn vui, đau khổ và sung sướng. Chua chát cuộc đời mới bắt đầu nếm chải, mới đó có tí vị ngọi lại chịu nhiều đắng cay. Áp lực của cuộc sống khắc nghiệt nhiều khi khiến tôi gục ngã. Tôi đã tự đứng dậy bởi vì ba tôi, người đàn ông mạnh mẽ ít nói đã cho tôi động lực:"Này con à! Ngủ một giấc rồi mai trời sẽ sáng.""Con biết không, con vẫn là con và ngày mai vẫn là ngày mai. Không thể nào thay đổi được đâu con!""Làm cái gì cũng được nhưng trước hết phải khỏe mạnh thì con mới có thể làm được mọi thứ."Người đứng cho tôi tựa vai vào đó là mẹ tôi. Nếu mọi người trên thế giới quay lưng lại với tôi, mẹ tôi lại tới ôm tôi. Không ai tin tôi chỉ mỗi mẹ tôi tin tôi vô điều kiện...Tôi là người sống nội tâm, mọi thứ đau khổ phải gánh tôi vẫn gánh đến lúc mệt rồi chỉ dám khóc trong đêm.…
1. Thể loại: Đam mỹ, cổ trang, triều đình, 1x1, HE.2. Diêm Luân là Diêm Vương của U Minh Giới, cai quản cõi âm, ngày ngày xem coi sổ sách, xét xử mọi chuyện giới âm phủ.Trong một lần như mọi lần khác y ngồi xem sổ sách, nhắm mắt lại một cái, mở mắt ra đã cảm thấy mình như đang... mơ đi? Thế quái nào y lại trở thành một tên thế tử mà tên này lại còn là công tử bột, cả ngày ra vào thanh lâu chẳng có gì làm, không có một chút võ công nào cả. Y có nhiệm vụ phải hoàn thành tâm nguyện của tên này: Thoát ế.-------Thôi, cho ta chết luôn đi.Nghĩ gì một tên lăng nhăng như này có thể có người yêu sao? Thôi ta không về nữa, ở lại chơi cơ =333Rốt cuộc Diêm Vương của chúng ta có thể tìm được định mệnh của mình không?3. Cp chính: Diêm Luân x Quân Hạ DiDiêm Vương đội lốt Thế tử công x đích tử Quân Gia ngạo kiều thụ.Bánh Bao: Ầy, ta nói này ngươi không muốn trở về sao?Diêm Luân: Không đi, kiếm cho tên này người yêu khó hơn xuống đất.Bánh Bao: ....…
Tác giả: Tuỳ Dật NghiênThể loại: Ngôn tình hiện đại, NP, Sư đồ luyến...Tình trạng sáng tác: Đang tiến hànhRating: [K]Độ dài: Chưa xác địnhNguồn: Truyencuatoi.comVăn án:Cuộc đời này của cô, cô đúng là gặp quỷ rồi!Tuy nhiên, người đàn ông này thật sự không đáng sợ như hai chữ ác ma mà cô thường ví cho anh ta, đó căn bản chỉ là vẻ bề ngoài.Với Lý Ân Tinh mà nói, Huỳnh Tiểu Như là tâm can, là bảo bối đáng giá ngàn vàng, là người mà cả đời anh yêu nhất, bất luận là biết trước cô gái này luôn né tránh tình cảm đó của anh.Anh từng trêu cô là trẻ con, nhưng thật ra anh yêu trẻ con hơn ai hết.Anh từng ép cô ăn những thứ cô ghét, nhưng thật lòng anh đau hơn ai hết.Người ta nói, chỉ có thể bên cạnh người mình yêu và người đó cũng yêu mình mới hạnh phúc, nhưng với người đàn ông này, anh ta có suy nghĩ ngược lại."Em không yêu tôi cũng không sao, chỉ cần tôi yêu em là được rồi!"…
Truyện này hay nên ta copy về :))) Các nàng có thể vào trang cá nhân của t để tìm phần 1 nghe Tác giả : Hoa Dung Nguyệt Hạ Trạng thái : Còn tiếp Nguồn : truyencuatui.netMột trương trăm vạn khế ước, nàng trở thành bà mẹ đẻ thay.Hắn là cao cao tại thượng đế quốc thủ tịch chấp hành quan, phất tay phiên vân phúc vũ.Mà nàng lại là thân thế hèn mọn dưỡng nữ, chỉ vì dưỡng phụ sự nghiệp lâm vào nguy cơ, thành hắn đại dựng mẫu thân. Một sớm sinh nở, ca ca khỏe mạnh, đệ đệ ra tới lại không có hô hấp. Nàng thực hiện khế ước, cầm một bút giá trên trời tiền thù lao từ hắn trong mắt biến mất.Sáu năm sau -- hắn vẫn là vạn chúng chú mục cao lãnh tổng tài, mà nàng lại đánh bậy đánh bạ thành hắn giam cầm ở trong lồng tơ vàng chim chóc! Hắn từng bước ép sát: "Nữ nhân, ngươi đừng tưởng rằng ngươi có thể thoát được ra tay của ta lòng bàn tay!" Lại không nghĩ một tiểu nãi oa nhi chặn ngang một chân, tay nhỏ chỉ vào nam nhân ông cụ non: "Mộ Nhã Triết, ngươi tốt nhất cách xa nàng một chút, đây là bổn bảo bảo nữ nhân!"Nam nhân kinh hãi, chỉ vì này tiểu nãi bao nhi ngũ quan, thế nhưng cùng hắn không có sai biệt tương tự. . .Tác phẩm nhãn: Ngọt văn, tổng tài, phúc hắc, bảo bảo, hào môn…
Cốt truyện của **"Hợp Đồng Cưới Trị Giá 10 Triệu Đô"** bắt đầu từ một tình huống éo le khi **Lâm Tịnh Vy**, một cô gái xinh đẹp và kiên cường, phải ký một hợp đồng cưới với **Hàn Trạch Đình**, một người đàn ông quyền lực, lạnh lùng và khó gần. Tịnh Vy không có sự lựa chọn nào khác khi gia đình cô đang rơi vào tình trạng phá sản nghiêm trọng và mười triệu đô la từ hợp đồng này là cơ hội duy nhất để cô cứu vãn tình thế.Mối quan hệ giữa hai người ban đầu hoàn toàn là một giao dịch: cô là vợ trên danh nghĩa, còn anh chỉ coi cô như một vật thế chấp để hoàn thành mục đích của mình. Tuy nhiên, qua thời gian, những sự kiện không ngờ xảy ra làm mối quan hệ giữa họ bắt đầu thay đổi. Tịnh Vy phát hiện ra rằng Hàn Trạch Đình không chỉ đơn giản là một người đàn ông lạnh lùng và tàn nhẫn như cô tưởng. Anh cũng có những tổn thương riêng, những vết thương trong quá khứ khiến anh không dễ dàng mở lòng với ai. Càng ở gần nhau, Tịnh Vy bắt đầu nhìn thấy những khía cạnh ẩn sâu bên trong con người anh-những giây phút yếu đuối, những sự lo lắng mà anh cố giấu kín. Cô nhận ra rằng Hàn Trạch Đình không hẳn là người mà cô nghĩ mình phải ghét. Đối với anh, cô cũng không còn chỉ là một người vợ trên giấy tờ nữa. Trong khi đó, Tịnh Vy bắt đầu đối mặt với những cảm xúc phức tạp của chính mình-cô yêu anh hay chỉ đơn giản là bị cuốn vào những sự thay đổi trong cuộc sống của mình?Cuộc hành trình của Tịnh Vy không chỉ là sự vật lộn với số phận mà còn là sự khám phá về tình yêu và sự tha thứ. Liệu cô có th…
Căn buồng nhỏ lặng im. Ánh sáng mờ nhạt xuyên qua khe hở của rèm cửa, lướt trên khuôn mặt tiều tụy của cô bé sáu tuổi-Trần An Nhiên. Mẹ cô đã rời đi, để lại cái ôm cuối cùng nhạt nhòa, và giấy khai sinh với tên gọi như một lời cam kết cuộc đời sẽ có hướng.Nhà không còn tiếng cười, chỉ còn hơi ấm men say phủ khắp mọi góc. Cha cô-người ngày xưa từng hứa sẽ che chở-nay chìm đắm trong rượu chè. Có đêm, cô nghe ông thì thào với một người lạ bên cạnh: "...bán con giúp...". Lời ấy như một nhát dao, khắc sâu vào tâm hồn nhỏ bé: cô không phải con gái, mà là gánh nặng.Sau ấy, bóng hình bà Nguyễn Thị Dương hiện lên trong đời cô như định mệnh. Bà - người phụ nữ vùng quê tuổi ngoài sáu mươi, người có đôi tay chai sạn nhưng ánh mắt dịu dàng như mặt trời đầu sớm. Không lời nặng hàm, chỉ một câu nhẹ nhàng: "Con theo bà nhé, bà sẽ lo cho con."Dưới mái ngói đơn sơ, An Nhiên học từng con chữ đầu tiên bằng chiếc bảng đen nhỏ. Hình ảnh bà lưng còng đút từng nét phấn trắng trên bảng-dáng đứng mệt mỏi nhưng ánh mắt đầy hy vọng-là chiếc đèn thắp sáng tâm hồn cô héo úa. Bà kể cho cô nghe về niềm tin-về ngày cánh cửa trường đại học mở rộng, về một thế giới nơi cô không là số phận.Khi cô bước vào lớp 11, bà Dương qua đời-khép lại một chương đời bằng sự ra đi nhẹ nhàng như sớm mai. Sự mất mát ấy biến thành động lực. Không ai bên cạnh, An Nhiên tự hứa: cô sẽ học giỏi, tự lập, và sống sao cho tình thương của bà không uổng phí.Rồi mùa xuân ấy, , cô gặp Trần Vương Thượng. Tình yêu ấm áp, dịu dàng sau bao n…