Cậu biết mà mất đi cậu tôi dường như mất tất cả. Cứ ngỡ cậu sẽ mạnh mẽ và kiên cường nhưng thật ra cậu lại rất nhỏ bé mất đi cậu trái đất vẫn quay và lời hứa kia vẫn còn đó sao hứa rồi không thực hiện được. Thực chất chẳng ai thay thế được cậu người khác không được tôi lại càng không. Chỉ có cậu mới thay thế được cậu. Vậy nên bằng cách nào đó tôi vẫn chờ cậu, chờ đến khi cậu quay về đứng trước mặt tôi và thực hiện lời hứa cậu đã từng.…
Ở một game nhập vai MMORPG tên "Vân Mộng Hồi Ức" server Hoàng Đạo có một giai thoại thế này:Thấy "Hoa Đông" chớ yêu đương.Thấy "Hải Đường Lưu" chớ cãi bướng.Bạn hỏi vì sao lại có hai câu nói này ư? Hô hô lý do rất đơn giản, vì dính vào hai cái hội đó chỉ có nước tẩu hoả nhập ma một đi khỏi về!Sâu xa hơn là vì...Hoa Đông là hội toàn trai tài gái sắc nhưng chủ yếu là trai giả gái, gái giả trai 70% là nhân yêu!Hải Đường Lưu lại là lũ không có khùng nhất chỉ có khùng hơn, võ mồn còn thâm độc cực kì!Thành ra với hai sự tồn tại khổng lồ đó mà sever lúc nào cũng trong tình trạng gà bay chó sủa, mỗi ngày một niềm vui.Hoa Đông: Nhân yêu cũng cần có nhân quyền à nha~Hải Đường Lưu: Xàm ***, hội tụi này toàn bé ngoan không nhé! Kênh thế giới: Giờ bọn tôi bỏ game có còn kịp không? "Giờ Tôi Bỏ Game Còn Kịp Không?" Đơn giản là câu chuyện của họ, của hai bang hội gây thị phi trong game mãi.…
Tony Stark cảm thấy dạo này mình hơi bị ảo giác rồi.Có thể vì mỗi ngày bước đi đâu cũng thấy mặt của thằng nhóc người châu Á nào đó. Đi ăn cũng thấy mặt.Đi làm cũng thấy mặt.Đi chơi(?) cũng thấy mặt.Đến ngay cả ở nhà cũng thấy mặt.Tony Stark muốn loạn!! Chẳng lẽ thằng nhãi kia có ý đồ?!..Ý Hiên: Chào Chú Tony! chú nhớ cháu chứ! Cháu là người làm ở chỗ bán thuốc hôm bữa chú thấy ấy, cháu còn gặp chú ở nhà hàng hôm trước, chỗ đánh golf, ở siêu thị nữa thì phải, à và khi giao hàng cho-Tony Stark: Cậu là người của tổ chức nào hả?!Ý Hiên: Hả????????Quần chúng: Chúng tôi cũng muốn hỏi câu này!!!...Reborn cảm thấy thế giới sắp bị đe dọa.Dạo này NPC bị copy past ra khắp nơi quá nhiều!!Thằng ranh con nhà kế bên Tsuna ngu xuẩn như thể biết bí thuật phân thân, thằng đó nó không chỉ trong trường của Tsuna nó còn ở trong cửa hàng cà phê hắn thích, ở ngay công viên bán cây kem trị giá 1 đô, ở trong bệnh viện làm y tá dù cho nó còn chưa đủ 18 tuổi!!!Thế giới thật sự bị thiếu NPC đến nổi copy past 1 thằng y nguyên đem ra khắp nơi!!! Thế giới bị khùng rồi!!!!!...__cp: (có thể) NP x OC(Ý Hiên)cảnh báo!!!: OOC, Không có ý xúc phạm ai hay các cá nhân nào cả.Thể loại: Tống, Đn, bl,...…
Thanh xuân như một tách tràĂn vài miếng bánh hết bà thanh xuân.Tuổi trẻ, chúng ta có thể thành công, có thể thất bại, có thể tự tin, có thể chùn bước, nhưng tuyệt đối không được từ bỏ.…
Thầm yêu một người, vừa đáng mừng nhưng cũng vừa đáng buồn, đáng mừng là vì sẽ mãi mãi không bị từ chối, đáng buồn là vì cũng sẽ không bao giờ được chấp nhận. Trong tình yêu, cũng như trong sự tham lam, lạc thú là vấn đề cần đến sự chính xác tuyệt đối. Tình yêu sẽ tồn tại được chỉ với một chút hy vọng nhỏ nhoi, nhưng sẽ không thể nếu thiếu nó. Tình yêu là con đường nằm giữa hai mê lộ song song là đau thương và hạnh phúc. Và dẫu hạnh phúc là thứ con người ta luôn tìm kiếm, không phải lúc nào họ cũng dễ dàng rẽ qua con đường ngập tràn màu hồng ấy. Quyết định bước chân lên con đường tình yêu đồng nghĩa với việc mạo hiểm những năm tháng thanh xuân ngắn ngủi. Có người chấp nhận từ bỏ những ngày xanh của mình chỉ để chìm đắm trong ngã rẽ đau thương mà họ đã từng lựa chọn. Tại sao vậy? Tại sao họ lại chọn những nỗi buồn? Họ không thích được hạnh phúc sao? Hay nỗi đau cũng có một sự ngọt ngào và êm ái mà những người chưa từng thử qua sẽ không bao giờ biết được?…
.../.../1522Tại Thonburi (Bangkok ngày nay) có 1 dòng tộc giàu có mang tên Wattanagitiphat có một cậu thiếu gia lém lỉnh, nghịch ngợm vừa tròn độ tuổi 16. Cậu tên Apo Nattawin Wattanagitiphat. Và cũng tại Thonburi trong một khu chợ nhộn nhịp có 1 chàng trai tên Mile Phakphum Romsaithong nay đã 19 xuân. Mẹ anh là tiểu thương buôn vải, ba anh là một quản lý làm việc tại một xưởng gỗ dưới trướng của gia tộc nhà cậu.…
Ai lại xui xẻo như cô chứ? Vừa bước ra siêu thị liền bị chiếc xe hơi đâm vào! Chẳng biết hiện tại sống hay chết, tỉnh lại đã là một khung cảnh xa lạ với con người hoàn toàn khác. Liệu có phải là mơ? Cô mà lại trọng sinh như những bộ tiểu thuyết xưa cổ kia sao? Hãy đón chờ đọc nhé.…
Tác giả của Vú nuôi hết sữa rồi màHằng ngày ở một thế giới bất ổnCác anh trai đáng ghét cứ luôn chọc ghẹo tuiBé thiên thầnAnh chăm trẻ tốt bụngKhi những ông bố xì trét....Tôi bị bay màu rùi.…