Như tên là mỗi ngày một câu chuyện, mỗi ngày các bạn sẽ cho mình một chủ đề, mình sẽ chọn lọc ra và viết về nó theo cảm nhận của mình. Đôi khi sẽ có một vài từ ngữ thô tục để biểu lộ cảm xúc. Bạn nào đọc được thì cứ tiếp tục. Mong viết cái này có thể khiến các bạn đọc vui hơn.…
Editor : NguyenDoanNghiAn99• Nơi đây tổng hợp các siêu đoản văn bé bé xinh xinh mà mình sưu tầm ở nhiều nơi ~• Cast : Park Chanyeol X Byun Baekhyun • Thể loại : HE, SE, H, Hài hước, Ngọt, Sủng, Hường... (✿'‿')• Về số lượng đoản thì không giới hạn nhé o (^‿^✿)o• Đọc xong nhớ CMT & VOTES ủng hộ mình nhé (๑^ں^๑)…
Em là một người không giỏi chịu đựng. Là một con bé bốc đồng, nông nỗi, xấu xa.Em không thích ấp ủ những gì mình nghĩ. Lại càng ghét những con người rỗi hơi đi làm chuyện đó, mặc cho lý do có nhạy cảm và hợp lý đến độ nào.Em khinh thường những chuyện hy sinh cao cả. Em cho chúng là điều huyễn hoặc chỉ tồn tại trong tiểu thuyết.Em từng thề với lòng, một khi tìm được tình yêu, sẽ bám mãi không buông.Cho dù điều đó có hủy hoại cả người em yêu.Em là một nữ phản diện trong câu chuyện của anh. Như vậy đóVậy mà, anh đã khiến tất cả đều đảo ngược.Anh có biết, làm người tốt rất khó hay không?…
Truyện ko liên quan đến cốt truỵen chính của TR nên bạn nào ko thí có thể outTui viết ko hay, tui biết, nhưng đừng có chửi tui, tui khók á. Viết sai chính tả nhiều nên mọi người thông cảm nha, với lại kazu bot nha quý dị. Lần đầu làm chuyện đó còn hơi bỡ ngỡ nên mong bỏ qua…
Văn án:vì ước mơ , ở nước lạ khổ xanh mười năm , nàng thủy chung không có đợi đến mình hoa kỳ .nếu là hết thảy làm lại , hay không còn phải kiên trì lúc ban đầu đích ước mơ ?tràn đầy bụi gai đích tinh đồ cũng không sáng chói , té ngã , vỗ vỗ trên đầu gối đích bụi , lần nữa trở lại !hàn ngu + mỹ ngu , nam nữ chủ đều vì nguyên sang , sự nghiệp tuyến , tình cảm hí căn bản là số không .này văn thuần YY , các loại ngón tay vàng , thiên lôi mã lệ tô , tiểu Bạch rác rưới văn .cảm thấy khó coi xin chớ phát biểu bất kỳ ý kiến gì , trực tiếp điểm “X” , cám ơn hợp tác .nội dung ngọn ký : hàn ngu thiên chi kiêu tửtìm tòi mấu chốt chữ : nhân vật chính : hạ thật ┃ phối giác : ┃ kỳ tha :…
Trịnh Khải- một chàng trai khôi ngô tuấn tú, đầy lịch lãm và sức cuốn hút mãnh liệt. Nhưng anh lại lạnh lùng và vô cảm.Nhưng cho đến một ngày cô ấy xuất hiện. Sự xuất hiện như một phép màu thay đổi toàn bộ màu sắc u ám của anh. Cô là Lý An- một cô sinh viên mới bước vào thế giới đại học và.cũng nhẹ nhàng bước vào thế giới của anh. Tình yêu đã bắt đầu tỉnh giấc sau giấc ngủ thiên thu. Nhưng cô lại không ngờ rằng người cô trao trọn con tim ấy lại lạ con trai kẻ thù giết cha mẹ cô. Cô đánh mất tình cảm và cả lý trí. Cô lao vào thù hận không lối thoát.Liệu rằng mối thù của cô có được hóa giải.Liệu rằng với tình yêu bao dung của anh có đủ để hận thù của cô gái ấy. Và liệu rằng cô có kịp quay lại để kịp nhìn thấy anh vẫn ở đó chờ cô.Và liệu rằng tình yêu của họ có vượt qua được thù hận??Hãy theo dõi nhé…
Tác giả : DiiDuongTran048Bút danh: Y Nhã Uyển Đình Thể Loại : Sủng, Ngược, NgônVăn án: Chiều tối, dưới chân trời xuất hiện một vùng ánh huyết dụ kéo dài, trên trời còn một vài con cừu trắng lững thững trôi, dưới đất là cánh đồng lavender thơm ngát, tím ngắt một vùng trời Pháp. Một chàng trai thoải mái cầm tay cô gái váy trắng lướt qua một dải hoa tím, nụ cười trên môi vẫn luôn tươi tắn.Âm Tự dắt cô đi , nhẹ nhàng bước qua vùng oải hương vô tận, gió lay những bông hoa chao đảo, hai người ở giữa trang trại này, tựa như một cặp tình nhân nhỏ phiêu lưu vào chốn diệu kỳ. Giờ phút ấy, vạn vật đều hòa làm một.Sắc trời ửng hồng như đôi má thiếu nữ, anh giữa cánh đồng lavender trao cho cô chiếc nhẫn cầu hôn, một đầu gối anh tựa lên, chân còn lại quỳ thẳng xuống đất, mỉm cười nhìn cô." Em biết ý nghĩa của Lavender chứ ? "" Chung thủy, Nhẹ Nhàng, Thuần Khiết " Trời!! Quên mất! Sao lại nhắc chung thủy ở đây chứ!!.Mạch Tuệ xấu hổ, trên má xuất hiện một mảng hồng nhạt.Âm Tự khẽ cười : " Vậy em biết ý nghĩa của anh chứ ? "" Sinh ra để yêu em " Anh khẳng khái đáp......…
Cuộc sống, đôi khi... quá tấp nập. Chúng ta vô tình...Gặp nhau...Yêu nhau...Rồi xa nhau...Mọi thứ diễn ra quá nhanh. Nhanh đến nỗi... Chúng ta không kịp cảm nhận. Thế... Tại sao không... Sống chậm lại? Không nhanh như những hạt mưa... Hãy sống chậm rãi như những tia nắng...Lúc đó... Chúng ta sẽ cảm nhận tình yêu... Bằng cả trái tim mình ♡…