Nè nè, anh chủ ơi anh chủ! Em là Ham Wonjin, 19 tuổi, sinh viên năm nhất trường nghệ thuật, ngành biên đạo. Chưa một cuộc tình, thích nhảy nhót, thích đồ ngọt và....đặc biệt là thích anh lắm đó! ♥ Xin bán trọn một tình yêu + một em người iu tên Ham Wonjin dành cho anh chủ. Anh có mua hông nè? ---Em không bán thì anh vẫn hốt về mà...Đừng có mà đứng rao bán kiểu đó! Bị người ta bắt cóc mất bây giờ!!-Moon Hyunbin pov's-Có mình ông anh muốn bắt ổng thôi chứ còn ai đâu? -Kang Minhee pov's-…
"-Taehyung sunbae-nim""-Em thích anh""-Ừ"__________________"-Trời lạnh rồi, anh nhớ mặc áo ấm nhé""-Tôi biết, em biến đi có được không?"__________________"-Tiền bối....Em thật sự rất thích anh mà""-Tôi không thích em, biến đi"__________________ "-Nếu em đi, anh có nhớ em không....?""-Không""-Xin lỗi vì đã làm phiền anh, tiền bối"__________________"-Em quay về đây có được không?"…
Để có được hạnh phúc ai cũng phải đánh đổi.... Bao giọt nước mắt và sự phân li tử biệt để họ trở về bên nhau thật ko dễ Họ là ai???????-Cô gái nhí nhảnh, đanh đá, lun hồn nhiên , tập hợp tất cả điểm đẹp nhất của một nguời con gái và cũng là một hot gril nổi tiếng của trường SM ==> cô ấy tên Trần Khởi My ( biệt danh là zoi )- Còn anh một hot boy lạnh lùng, học giỏi và lun là điểm chú ý của nữ sinh trong trường, tính tình thì ko phải ai muốn gần cũng được nhưng lúc thân ròi ms biết hết tốc độ khìn của anh- Và một số nhân vật khác vào truyện mk sẽ giới thiệu…
Ngàn chén không say nhưng bản thân lại vô tình đánh rơi tương tư mà say trong một ánh mắtVạn tiễn xuyên tâm há bằng một khoảnh khắc giai nhân liếc mắt xuân tìnhThế nhưng khi rượu cạn, nửa tỉnh nửa mơ, giai nhân hóa ra chỉ là một khắc mộng tưởngMộng tưởng khó giữ lấy, mộng tưởng không có thực, đôi tay vươn ra bắt lấy cô đơn ôm vào lòngAuthor: HoyeeCouple: ChanBaek/HunBaekThể loại: cổ trang, ngược, SE-OE-HE?…
Câu chuyện sau có đủ những yếu tố: chi tiết tượng hình thực tế, một chút bí ẩn, thêm thắt nghệ thuật ma mị huyễn hoặc và tất nhiên- là thông qua toàn bộ khả năng truyền tải “Sự thật” của Au. Có lẽ khi bạn theo Dun Di bắt đầu câu chuyện này, nhiều bạn sẽ không tin vào những gì xảy ra kể từ dòng đầu tiên cho đến trang giấy cuối cùng. Không ép nhau được, Như trong một quyển sách Au rất tâm đắc của nhà văn Cecelia Ahern- “Nhật kí của ngày mai” có nói. Đa số con người trên trái đất này có đầu óc như một bó cây, nảy chồi đơm hoa khi nhận thêm một kiến thức mới, nhưng chúng không bao giờ hé nở, không khoe sắc. Họ là những người quen với những câu chữ có dấm chấm hoặc chấm than hoàn chỉnh, thay vì các câu có chấm hỏi hoặc có ba điểm chấm cuối. Cứng nhắc, khô khan, thực tế và không bao giờ tin vào những thứ mà quan điểm họ cho là không thể tồn tại. Thay vào đó, cũng có nhiều người với đầu óc vô cùng phóng khoáng. Như một nụ hoa nho nhỏ, sẵn sàng thích nghi với mưa rơi, ánh mặt trời chiếu rọi, luôn đặt câu hỏi, thu nhận một cách cởi mở và chấp nhận những điều phi lý nhưng đôi khi lại chính là sự thật trần trụi. Để được chọn, Dun thích làm kiểu người thứ hai hơn. Tất nhiên, câu chuyện Dun sắp kể, đủ để kích thích mọi sự tò mò của bất kể người nào. Nhưng việc “đặt câu hỏi” và đi tìm từng miếng ghép cho bức tranh thủy tinh cả khi có những miếng ghép quan trọng nhất đã bị đập vụn ra ở đâu đó, là việc của Biện Bạch Hiền. Chúng ta không thể làm gì khác hơn ngo…