Mất đi một người bạn cũng giống như mất đi một cánh tay, thời gian có thể chữa lành nỗi đau nhưng sự thiếu hụt không bao giờ được lấp đầy.... Câu hỏi không phải là liệu bạn có sẵn sàng chết vì bạn mình không, mà là bạn có người bạn nào đáng để mình chết không ?…
Đây chỉ là một câu chuyện thuật lại những tháng ngày còn học cấp 2 của chúng tôi... Để lưu giữ lại những khoảnh khắc ý nghĩa nhất trong đời mình, chúng tôi đã quyết định viết ra bộ này.Có thể nói chúng tôi lo xa nhưng thời gian trôi cũng rất nhanh mà... phải không?"Ngày ấy..." có thể giúp chúng tôi nhớ lại những ngày tháng này... Những ngày tháng tuổi mới lớn của mình. Về sau, khi đọc lại nó, chúng tôi có thể sẽ khóc, sẽ cười vì những tháng ngày đẹp đẽ này khi nhớ lại...Chúng tôi trong tương lai có thể sẽ phải cảm ơn chính mình của hiện tại vì đã viết ra bộ này. Viết lại kỉ niệm đẹp này...…
Nó cứ muốn giữ mãi nỗi buồn đấy, mãi ngồi trong con hẻm cụt ấy, chờ đợi "thiên sứ" là anh đến giải thoát cho nó. Nó không muốn nó là ánh sáng nữa, nó muốn anh đến và thắp lên ánh sáng cho cuộc đời nó.…
"Nếu khoảng cách giữa 2 chúng ta là 1000 bước chân... Cậu sẽ làm gì?""Tớ lười lắm. Cậu tự bước đi.""Tớ không thể, tớ mệt rồi.""Ừ""Đừng ừ như thế. Cậu biết tớ chưa bao giờ có thể cùng bước song song với cậu."Vì cậu là nắng. Và nắng luôn di chuyển.Và vì, bầu trời nơi cậu hướng về, lại là nơi mà mặt đất tớ đứng, không cùng một độ cao.…
Một tình yêu thơ ngây, khờ khạo của một con bé đang còn ngồi trên ghế nhà trường. Liệu tình yêu ấy có làm nó vui hơn, hay chỉ tổ phí thời gian? Mọi người cùng theo dõi nhé! *** LƯU Ý: truyện không dành cho những tâm hồn trong sáng, đặc biệt nghiêm cấm các thanh niên nghiêm túc vào đọc! Nếu đã đọc lưu ý trên mà còn cố ý lao vào đọc thì không được ném đá tác giả à nha !!!…
Những dòng tâm trạng của một cô gái trót fall in love một chàng trai ~♥~Hoa nở là hữu tình, hoa rơi là vô ýNgười đến là duyên khởi, người đi là duyên tàn...…
Đây là 1 câu chuyện về tuổi học trò của mình, là câu chuyện có thật về mối tình năm ấy.Nó sẽ kém phần lãng mạng như những Bộ truyện ngôn tình khác.Những gì mình đưa vào đây, chỉ là sự thật và những ký ức lờ mờ về những năm tháng ấy.Thể loại:Tình cảm, tuổi học tròWaring: Nếu bạn muốn 1 câu chuyện có nhân vật hoàn hảo, xinh như mộng, đẹp trai, giàu có. Tình tiết lãng mạng đầy hoa hồng và nến đỏ, thì khuyên bạn nên back ^^Vì đây chỉ là những trái nghiệm về mối tình năm ấy của mình...Nếu bạn ko thích hoặc thấy truyện ko hay cứ góp ý, mình rất vui lòng tiếp thu.Vì đây là lần đầu mình viết truyện.…
Đó là quãng thời gian đẹp nhất trong cuộc đời tôi.Chẳng phải tiểu thuyết tình yêu, hay câu chuyện kì bí gì cả. Đơn giản đây chỉ là những câu chuyện nhỏ, những cuộc đối thoại nhỏ xảy ra trong cuộc sống hàng ngày khi tôi bên những người bạn tuyệt vời nhất thôi!Nên nếu bạn mong chờ một câu chuyện đầy tình tiết thú vị hay lãng mạn nào đó thì rất tiếc, câu chuyện này không có những thứ đó.Nhưng tôi có thể nắm tay bạn và dẫn bạn đến với những giây phút tuyệt vời của tôi, của bạn bè tôi, của chúng tôi :)Biết đâu, bạn sẽ nhìn thấy chính bạn trong những phút giây đó.Cấp 3 đẹp lắm :)Đủ vị - đủ sắc - đủ hương!Tác giả: Kudo Harry Lan AnhCấp3TuổiHọctròThanhxuânvườntrườngTuổitrẻ…
Chỉ một ánh mắt đã làm nó điếng người. Chỉ một nụ cười đã làm hắn thương nhớ. Họ mến nhau từ khi nào? Vì điều gì? Họ cũng chẳng rõ... Câu chuyện có lẽ sẽ đẹp như một giấc mộng nếu những sự bồng bột, ngây thơ của tuổi trẻ không xuất hiện, chia cắt hai con người tội nghiệp...…
Chuyện lảm nhảm về cuộc sống và bạn của con tác giả.^Hi♡ - Gần 70% là thật!.30% còn lại là : điêu về Gia Thế, và ở chung( vậy thôi) -- Câu truyện : Tình - Tay - Ba . Couple: cẩu huyết . Xưng hô : Mày - Tao.Tục : có ( nhưng hạn chế )________________>>>______________0Hi. Đón đọc vui vẻ nhé.◇#Tình trạng: [ hiện đang cập nhật ]Tác phẩm chỉ chính thức ở Wattpat. Không có nhu cầu xuất hiện ở những chỗ khác.…
Tên truyện: Hồi Ức Thanh XuânAuthor: Mèo LườiTóm tắt: 1 câu chuyện tình cảm ngắn,nhẹ nhàng.Gắn cái mác là "ngược" nhưng thực ra cũng ko quá bi ai như thể loại tổng tài.Ý nghĩa truyện nhẹ nhàng,ngắn gọn,dễ hiểu.Thể loại: Ngược tâm , Thanh xuân , Vườn trườngTình trạng: Hoàn…
"Này tớ bị lạc rồi, cậu có thể dẫn tớ về nhà được không?""Này Yết Yết, gia đình tớ sẽ chuyển đi nơi khác""Xin chào, tôi là Thiên Bình, rất mong các bạn giúp đỡ""Này, tôi bị lạc rồi, cậu có thể dẫn tôi về nhà được không?""Bây giờ thì cậu nhớ ra tớ là ai chưa?""Tớ yêu cậu!"…
· Tệ thật, tớ thật tham lam khi ngay cả trong mộng cũng muốn cả hai cậu xuất hiện. "Bỏ thì thương, vương thì tội..."· Người trong mộng của tớ không phải là cậu ấy…
Chú ý: những bạn dùng máy tính có gg translate ở phía màn hình dịch Anh-Việt thì vui lòng đọc bản tiếng anh. Nếu chuyển sang tiếng việt sẽ bị sai chính tả. Cảm ơn ạ!!Đây là bộ truyện đầu tiên của mình nên có gì sai xót mong bỏ qua nhé :33Tác giả: Hạ Hoàng Linh VươngTên: Lời Yêu Chưa Kịp Thổ LộĐộ dài: Mở đầu + 7 chap + KếtThể Loại: thanh xuân vườn trườngTình trạng : FullNhân vật: Vũ Hoàng Diệu Anh, Nguyễn Hoàng Gia HuyThanh xuân là thời điểm bỏ lỡ rất nhiều điều, những riêng cậu... tôi không muốn bỏ lỡ. Tôi không hối hận khi chờ cậu, vì dù gì tôi cũng đã sống hết mình với thanh xuân. Tôi đợi cậu, đợi một ngày nào đó cậu sẽ rung động, có cảm giác với tôi, và nguyện đợi cậu hết thanh xuân này! "Này cậu ơi, cậu lay động chưa?" "Đừng rung động ai khác ngoài tôi nhé"Cảm ơn thanh xuân vì cho tôi gặp được cậu, giờ đây tôi chẳng muốn làm bạn với cậu nữa đâu.Liệu sự dũng cảm, chân thành của cô có thể đổi lại tình yêu của anh không?Chúng ta cùng vào truyện nhé!! Let's go ...______Kết nối với mình qua Instagram: https://www.instagram.com/ha.hoang.linh.vuong/______Mình cũng muốn cảm ơn bạn: https://www.wattpad.com/user/Milina1255 vì bạn đó là người tiếp thêm động lực để mình có thể hoàn thành bộ truyện này. (đúng hơn là réo truyện như réo nợ ==!!)______@Đây là truyện mình viết, nếu muốn đăng ở nơi khác hay chuyển ver,...báo với mình một tiếng nha@ Tks all ^.^…
"Nhìn cái cặp đôi chim chuột đó kìa, thích nhau thì yêu nhau luôn đi chứ việc gì phải mập mờ mãi thế? Rảnh à?" "Đúng thật, nhìn ngứa cả mắt!"Trâm nghe Huy đang khẳng định lời nói của nó là đúng cũng có hơi bất ngờ, mặc dù nó cũng muốn có một người thấy thế giống nó. Ây chờ chút, Trâm với cậu bạn này có vẻ tâm đầu ý hợp ấy nhỉ."Ê Huy, mày cũng thấy thế đúng không? Nhìn chúng nó tán tỉnh nhau mà tao thấy mệt dùm!""Người anh em à, hình như tao với mày hợp nhau đấy." Huy quay sang nhìn Trâm với đôi môi cười nửa miệng, đôi mắt long lanh của nó đảo sang nhìn Trâm cùng đôi lông mày hơi nhếch lên, trông rõ đểu.Trâm hơi khựng lại trước khuôn mặt này của Hoàng Gia Huy, khuôn mặt đẹp trai tuyệt tác này đang nhìn nó. Trâm mấp máy miệng, mở cánh môi đỏ hồng, bóng mịn do bôi vaseline và cất giọng nói ngọt ngào:"Hợp đéo gì?"_Đây là tác phẩm đầu tiên của mình và cũng là lần đầu tiên mình thử sức với việc viết tiểu thuyết. Do vậy nên vẫn còn nhiều thiếu sót, văn phong và câu từ có chưa hoàn chỉnh mong mọi người bỏ qua. Nếu cậu có đọc truyện của mình thì có thể cho mình xin vài góp ý nho nhỏ để mình cố gắng cải thiện và làm tốt hơn._Cảm ơn các cậu đã đọc bộ truyện này rất nhiều và chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.…
Thanh xuân là khoảng khắc duy nhất trong cuộc đời của mỗi con người. Nó thoáng qua như một cơn gió nhẹ và khi ta nhận ra thì cảm giác dịu mát đó đã hết từ bao giờ. Khoảng thời gian ngắn ngủi đẹp đẽ đó để lại cho ta nhiều thứ cảm xúc phức tạp, vui có, buồn có, đặc biệt là sự nuối tiếc khi chứng kiến mọi thứ kết thúc.Cậu cũng vậy, cậu đến nhanh như một cơn mưa mùa hạ làm lòng tôi vui sướng và hồ hởi, để rồi rời đi, để lại trong tôi bao thương nhớ.Cậu... là Mặt Trời của tôi.Cậu là cả thanh xuân của Ayako này!…
Vũ Thiên từ nhỏ đến lớn trong mắt đều không kiêng nể ai, vậy nhưng vừa gặp cô gái nhỏ Lăng Tiểu Hy đáng yêu, trong sáng thì liền không kìm được mà nuông chiều, bao che, dỗ dành cô. Bao bọc đến nỗi như chỉ sợ con gái nhà người ta chạy mất.------------Thanh xuân có màu sắc như thế nào ? Đó là câu hỏi mà cô gái ngốc nghếch Tiểu Hy đã luôn hỏi Vũ Thiên.Khi còn bé anh chỉ đưa cho cô một cái bánh ngọt và nói: '' Nó là màu của đồ ngọt ! ''Khi học ở học viện H, anh đã ôm cô vào lòng và nói " Đó là màu sắc của vạn vật ! ''Còn bây giờ, khi cô đang cuộn mình trong lòng anh, Vũ Thiên hôn cô rồi nhẹ nhàng : '' Thanh xuân của anh mang màu sắc của em! ''…
Thể loại: thanh xuân vườn trường, HE hoặc SE tùy thuộc vào cảm xúc của tác giả lúc đóCâu chuyện kể về anh chàng tên Nguyễn Quang Anh Minh và cô bạn nhỏ là Trần Minh Ánh."Ánh bước vào trường, tất cả ánh mắt đổ dồn vào nó. Tuy chiều cao khiêm tốn nhưng nó có cặp mắt to tròn, khuôn mặt hài hòa.Vừa đi vừa nghe nhạc, Ánh vô tình đụng phải cậu bạn, chẳng ai khác đó là Minh, một người hay nói nhiều nhưng ghét người nói nhiều, yêu toán học từng dành giải nhất toán thành phố nhưng học chuyên Anh."-Trích đoạn "Nụ cười của cậu, ánh sáng của tôi"…