Cô gái bé bỏng của tổng tài đại nhân
Mục Tử Linh 22 tuổi cô đã qua đêm với một người đàn ông........…
Mục Tử Linh 22 tuổi cô đã qua đêm với một người đàn ông........…
"Trong tình yêu ai yêu nhiều hơn thì đó thua cuộc".Vốn dĩ trong cuộc tình này cô ngay từ đầu đã là kẻ thua cuộc, thua một cách thảm hại trong tay anh.Cô yêu anh từ khi bản thân vẫn còn chưa hiểu chuyện. Còn anh thì đang mải mê với với tình yêu lãng mạn bên người chị họ của cô. Cuộc tình của họ tan vỡ, cô lại chính là nguyên nhân, anh hận cô, hận cô đến tận xương tủy. Trong mắt anh cô chính là người đàn bà đáng kinh và giả tạo nhất.Nực cười khi chính bản thân cô cũng bị anh dắt mũi, một lần nữa đắm chìm trong tình cảm ngu ngốc của bản thân. Liệu cô có khả năng gột rửa được quá khứ của anh?…
Cảm hứng làm thơ từ một chàng trai 98Một tháng tương tư nhẹ nhàng vì em biết anh bức tượng để ngắm nhìn nên chẳng bao giờ em mong chờ được với tới. Em chỉ muốn tận dụng cơ hội bày tỏ và thích anh thật nhiều để sau này nhìn lại không cảm thấy thanh xuân này đã bỏ lỡ anh.Cũng không nghĩ cảm xúc dành cho anh mãnh liệt đến như vậy~~70 bài thơ ngắn ngủi em tùy hứng viết tặng anh, những lời nói chưa từng hé môi với anh...Tình ý trong thơ đâu có khó nhận ra đúng không nào..."Em biết là do anh cố ý ..."P/s: Thơ mình hong phải thơ hay Thơ đây dành để giải bày tâm tư…
Gửi đến tất cả những nhân vật "em" trong lòng của nó, dù là chóng vánh nhất thời hay đời đời khắc cốt ghi tâm.…
Tuy không mỗi ngày, dành để lưu lại tất tấn tật kỉ niệm của tôi.…
"This is not a love story, this is a story about love."Câu chuyện mà mình muốn kể không phải là một chuyện tình, nó nhiều hơn thế. Đó là câu chuyện về tình bạn, tình thân, tình yêu, và tuổi trẻ. Mình là một người trẻ đang try to figure things out ở tuổi đôi mươi này, và dĩ nhiên, thời cấp 3 ngây ngô của mình đã trôi qua rồi. Mình mong câu chuyện mà mình viết nên có thể giúp những người trẻ như mình cảm thấy được một chút ấm áp và bớt sợ hãi trên con đường trưởng thành. Và, dù bạn đang ở độ tuổi nào, mình mong bạn có được một tuổi 17, 18 thật trọn vẹn và tươi đẹp. Bất cứ khi nào nhớ lại những tháng ngày ấy, bạn đều có thể mỉm cười, như mình đã, đang và sẽ."Tất cả những người đã cùng tôi chen chúc trong thời thanh xuân chật chội ấy, ai cũng mang trong mình đầy lí tưởng và hoài bão, từng bước tạo nên con đường của riêng mình sau này. Thịnh Công đã từng hỏi tôi rằng, có hối hận vì khi ấy đã không thổ lộ hay không, tôi cũng chỉ mỉm cười. Dường như, khi đem lòng đơn phương ai đó, tình cảm càng sâu đậm, thì bản thân sẽ càng tự hoài nghi. Tôi khi ấy trong mắt mọi người xuất sắc là thế, ưu tú là thế, vậy mà tôi lại cảm thấy mình thật "què quặt" trước cậu. Bây giờ nghĩ lại, có lẽ Diệp Mai năm 18 tuổi là tự ti đến hoang đường, cũng kiêu ngạo đến khó tin, đúng là tột cùng mâu thuẫn. ...Ngày tốt nghiệp, chúng tôi nói lời tạm biệt như thường lệ. Nhiều năm sau, tôi nhận ra rằng chính thanh xuân đã nói lời tạm biệt với tôi của ngày hôm đó..."…
Tên truyện: Nắng sắp tắt khi hoàng hôn buông xuống. Tác giả: MyS Gen. Thể loại: tạp văn. Giới thiệu Khi tìm tên cho một tập truyện ngắn không theo một chủ đề nào cả, mình đã muốn đặt một cái tên gì đó thật nhẹ nhàng, nhẹ nhàng, và cả yên bình nữa. Xem nào, nhẹ nhàng và yên bình, chắc phải liên quan tới thiên nhiên nhỉ?! Nắng, gió chẳng hạn. Hay là bình minh nhỉ? Khởi đầu cho một ngày mới, khởi đầu cho niềm hy vọng. Hay là hoàng hôn đi! Cũng đẹp mà! Với lại người ta đặt tên lấy từ bình minh hoài, chán ngắt. Được, vậy thì hoàng hôn đi. Hoàng hôn thì sẽ có nắng vàng nhỉ? Nắng.... nắng.... nắng... hay là "sau cơn mưa trời lại sáng" nhỉ? Niềm tin tràn trề luôn. Cơ mà... không có từ nắng. Nắng, hoàng hôn.... Nắng trải dài, hoàng hôn buông xuống.... A! Nắng sắp tắt khi hoàng hôn buông xuống! Nhưng mà sao giống như dập tắt đi hy vọng ấy nhỉ? Thôi kệ nó đi! Về sau, tôi cuối cùng cũng tìm được ý nghĩa trong cái tên đó. Tôi mong mọi người khi đọc những mẫu truyện ngắn của tôi sẽ buông bỏ lòng mình, trở nên thật... à... thật... thật... thôi bỏ đi! Tóm lại là đọc và cảm nhận được. Đây là tập hợp những mẫu truyện ngắn không theo một thể loại nhất định nào cả, nhiều màu sắc, nhiều hoàn cảnh, nhiều câu chuyện, có ngắn, có dài.... _MyS Gen_…
Tác giả : Mộng Vu Phương Tôi yêu anh ấy rất nhiều. Yêu một cách điên dại . Yêu anh gần ba năm tôi mới biết tên anh . Yêu anh hai năm tôi mới biết anh học chung lớp học thêm tiếng anh với tôi. Lúc đó tôi có cảm giác gì ? Mừng? Hạnh phúc ? Hay tiếc nuối? Anh không biết tôi yêu anh. Không đúng! Anh còn không biết tôi là ai. Thật đáng cười!Anh thì vẫn vui vẻ cùng bạn bè ,người thân không hề quan tâm đến sự xuất hiện của tôi. Nhiều lúc tôi tự hỏi có nên buông tay hay không. Nhưng tôi không nỡ. Điều làm tôi hạnh phúc nhất có lẽ là hàng ngày trên con đường đến trường sẽ phải đi qua nhà anh. Suốt ba năm liền mỗi khi đi học tôi đều vô tình như không nhìn vào nhà anh để tìm kiếm bóng hình ấy. Nhiều lúc không có tôi thất vọng đến nhường nào. Song nhiều lúc lại thấy anh đang đứng ngoài cửa để dắt xe đi học ,ánh mắt của anh tuy chỉ là vô trình lướt qua tôi nhưng cũng đủ khiến trái tim tôi đập loạn.Em thật muốn anh biết em yêu anh đến điên cuồng nhưng không thể được rồi . ---Cô ấy sẽ như thế nào khi người mình yêu đang rất hạnh phúc khi không có cô . Cô ấy lựa chọn buông tay hay tiếp tục đấu tranh cướp anh ta về . Liệu có một ai chịu đựng được mà yêu thương cô .Tình bạn hay tình yêu? Người cô muốn ở bên đến cuối đời là ai ?Chỉ cần bạn hi vọng , bạn hãy quay đầu nhìn về phía sau có người đang đợi bạn đấy !…
Tôi là Diệp Thạch Lam. Tôi có một người anh song sinh là Diệp Thạch Dương. Chúng tôi lớn lên trong cùng một gia đình, dưới cùng một vòng tay của bố mẹ, ở chung một phòng, ngủ chung một giường, thậm chí là tắm chung. Chúng tôi giữ thói quen đó cho đến tận bây giờ và có lẽ là không bao giờ thay đổi. Liệu tình cảm của chúng tôi có lớn hơn tình anh em? Nếu chuyện đó xảy ra, chúng tôi nên làm gì? Chạy trốn? Hay đối mặt với nó? Một ngày nọ, anh hỏi tôi: - Nếu chúng ta không phải anh em... em có yêu anh không? Tôi bất ngờ trước câu hỏi này... Tôi chẳng biết trả lời anh sao nữa... Và rồi sau đó, tôi phát hiện tiền kiếp của chúng tôi đã từng đối địch với nhau. Anh là chúa tể bóng đêm, còn tôi... Tôi là nữ vương thiên giới. Sau khi biết được điều đó tôi đã suy nghĩ rất nhiều và rồi tôi nhận ra tôi cũng yêu anh, điều đó chỉ là quá khứ, hãy để nó trôi đi.…
Tôi đã yêu thầm tên bạn thân từ khi chúng tôi mới 6 tuổi. Cậu ấy không hề biết tôi yêu cậu ấy.. Cậu ấy cũng không hề yêu tôi. Tôi luôn mơ ước được kết hôn với cậu ấy dù chỉ là trong mơ.Nhưng rồi khi ước mơ tôi dần trở thành sự thật thì sự nghiệt ngã đó xảy đến với chúng tôi...Cậu ta ,tôi sẽ phải trả thù cậu ta và lấy lại công bằng cho cả con gái của tôi !!…
Những năm tháng ấy chỉ biết vùi đầu vào sách vở, máy tính, con số, thi cử. Có lẽ tôi đã quá bận bịu để bỏ qua những cảm xúc ngây ngô của tuổi học trò. Có lẽ, tôi đã vô tình không để ý để những cảm xúc ấy đã nảy mầm và cắm rễ trong tim từ bao giờ. Để rồi, thời gian trôi qua, những tưởng đã quên mất từ lâu, nhưng sự thật lại chẳng hề như vậy. Dù tôi có quên đi khuôn mặt người, hình bóng người, nhưng có lẽ tôi chẳng thể nào quên được tình cảm năm ấy tôi dành cho người, năm tôi 17 tuổi.…
những ngày tháng dưới mái trường của tôi. có lẽ các bạn khác, nhưng chúng tôi thường sẽ để 1 cuốn ở để nhắn với nhau, tôi sẽ cho các các bạn đắm chìm trong tuổi thơ dữ dội của tôi. Let,s go…
Tác giả: Nhất Cá Mễ Bính.Số chương: 74Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, giới giải trí, ngọt sủng, 1v1, HE.Nhân Vật: Ôn nhu hiểu chuyện thụ X trong phim và ngoài đời kỹ thuật diễn đỉnh cao công.Văn án:Lý Úc Trạch mới xuất đạo liền trên Weibo tuyên bố tin tức bản thân đã kết hôn.Hơn nữa vợ hắn cùng hắn giống nhau, đều là nam.Các nhà truyền thông lớn lập tức chấn động, đầu đề tin tức che trời lấp đất.Nhưng ai cũng không thể tìm ra đối tượng hắn kết hôn rốt cuộc là thần thánh phương nào.Dần dà, các fan bắt đầu hoài nghi tính chân thật của Weibo này, bở vì từ trước đến nay chưa ai gặp qua người vợ thần bí trong lời của Lý Úc Trạch...Đôi lời của Editer:Lần đầu mình edit truyện và cũng không biết tiếng Trung nên câu từ sẽ không hay, nội dung cũng chỉ đúng khoảng 70% truyện. Cũng xin lỗi trước vì mình yếu chính tả lắm.Chọn làm truyện này vì lỡ đọc được 2 chap Manhua cùng tên, thấy nội dung khá hợp mà không tìm được nhà nào edit, đọc QT thì không quen, truyện hiện đại nên nghĩ chắc cũng cân được nên quyết định đào hố.Không chắc sẽ làm full và ra đều vì mình khá bận, hơn nữa là đọc tới đâu edit tới đó. Nếu về sau nội dung không thu hút thì mình bỏ...Tóm lại là làm để tự kỷ, nếu nhảy hố thì mình sẽ không đảm bảo an toàn.Nếu đọc tới đây mà bạn vẫn chấp nhận quan tâm thì mình xin cảm ơn và chúc bạn đọc truyện vui vẻ.Truyện Edit chưa có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không report, không chuyển ver, để nguồn khi mang đi nhà khác. Thanks…
Tôi có một nỗi buồn thật đẹp mang tên "Người thương"…
Tôi và cậu ấy đã từng học cùng lớp Tôi và cậu ấy không ngồi cùng bàn như những cặp khácTôi và cậu ấy không thân nhau như những người khácTôi và cậu ấy chỉ đơn giản là bạn cùng lớp Và ...tình cảm của tôi cũng chỉ có mình tôi biết Nếu cậu ấy có vô tình đọc được những dòng nhật kí này thì chắc cậu ấy không nghĩ là tôi đã viết đâu nhỉ? Cái lúc mà cậu đọc được những dòng nhật kí của tôi và cậu biết được tôi đã viết ra những dòng này để cho cậu biết được tình cảm của tôi. Thì chắc lúc đó.... tôi với cậu dù đang ở cùng một cái đất nước Việt Nam này , cùng ở cái thành phố này thì cũng chẳng tìm thấy nhau nữa rồiNhững câu chuyện về cậu, về khoảng thời gian tôi đơn phương cậu, về khoảng thời gian mà người ta bảo.. Là đẹp nhất cuộc đời học sinh...... Thanh Xuân…
Tác giả : Ninh Mông NgưNhóm dịch : Ngôn PhongThể loại : Tình cảmTình trạng : Đang cập nhậpNguồn : ngonphongcomics.comTrích : Mười năm yêu đơn phương, Bạc Hoan dùng thời gian một nửa đời mình để theo đuổi người con trai tên Sở Trạch. Những điều tốt đẹp mà anh dành cho cô khiến cô không thể tự thoát ra được. Nhưng, mỗi một lần tỏ tình Bạc Hoan nhận lấy chỉ đều là sự từ chối lạnh nhạt. Đợi đến khi cô quyết tâm sẽ không làm phiền nữa, Sở Trạch mới nhận ra, cuộc sống của hắn không có sự tồn tại của nha đầu kia lại thiếu sức sống đến như vậy. Lấy hết dũng khí, bác sỹ Sở quyết định sẽ cố gắng hết sức để cưng chiều, cố gắng hết sức để yêu một lần.…
xuyên qua nhiều thế giới.…
Một người được yêu viết câu chuyện về người không được yêu.…