cræppypaste de blue foxy
AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA MIEDOOOOOOOOPOOOOOOOO…
AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA MIEDOOOOOOOOPOOOOOOOO…
A sport megtanít mindenre. Az életben nem az a fontos hogy milyen ruhát hordassz vagy hogy mennyi pénzed van. A sport megtanít arra hogy tiszteld a másikat.Ez az én mesém:Én egy nagyon izgő mozgó gyerek voltam ezért anyáék azt akarták hogy sportoljak valamit. És mivel a báttyám focizott ezèrt én is azt választottam. Eleinte nem éreztem túl jól magam mert fiúkkal jártam egy csapatba.Én bal lábas vagyok. De telt múlt az idő és elkezdtek elfogadni mert nem voltam lányos,mindig is a fiús cuccokat szerettem. 2013 telén a terembe jártunk edzeni mert hideg volt kint. És akivel jártunk fel kocsival ő abbahagyta a focit és nem tudtunk feljárni. Ezért ezt abbahagytam. De mielőtt elmentem focizni anya régi albérlője megkérdezte hogy nem mennék-e kézilabdázni akkor anyáék nemmel válaszoltak mert akkor kezdtem el focizni. De így ahogy abbahagytam megkérdeztük hogy mehetek-e és azt mondták hogy persze.Eljött az első nap. Eleinte csak szivacskézire jártam mert a rendes kézihez kicsi voltam.…
Lisztomania - Ruri ( Naname Ichika )Naname Ichika với danh xưng là Ruri, con gái thứ của nhà Naname gồm 2 gái 3 trai có tuổi thọ lâu đời về *KabukiDù vậy Ichika không mang quá nặng trọng trách gia tộc thậm chí còn được cha mẹ ủng hộ về ước mơ của bản thân, hiện tại cô là một ca sĩ cover khá có tiếng tăm trên mạng xã hội. [ *Kabuki có lẽ là điệu múa nổi tiếng nhất trong số các thể loại giải trí truyền thống ở Nhật Bản. Kabuki có đặc trưng là "kịch múa" gồm múa, hát, diễn tấu và trình diễn nghệ thuật. ]…
Hiếu Đinh thích Hiếu Trần, sự thật đấy!Nhưng mà Hiếu Trần thích An cơ‼️Đường trộn thuỷ tinh, only Gerdnang, có otp khác (hurrygav, rexbo)‼️…
Mong mọi người có góp ý ạ…
nothingstarted: 26.02.2022…
Tình cảm tôi dành cho cậu cũng chỉ là bước đầu cho sự trả thù này…
Mùa đông là mùa để trao đi hơi ấm, nhưng đối với em nó là mùa đã gieo rắc nổi bi thương, cái mùa mà em đã mất đi tất cả những người mà em yêu quý nhấtEm đành sống lặng lẽ trong nhà của Dì, nơi mà sự tồn tại của em chỉ được chấp nhận như một phần nghĩa vụ. Em không có thói quen trao đi hơi ấm - bởi em đâu còn gì để giữ lại. Mùa đông vì thế, từng chỉ là một quãng thời gian để chịu đựng, để im lặng đi qua những ngày dài buốt giá. Cho đến khi anh ấy trở lại.Chúng tôi chỉ là bạn, là những kẻ không cần gọi tên mối quan hệ của mình. Nhưng có lẽ, trong một mùa đông nào đó, chỉ cần một ánh mắt dịu dàng, một cái ôm ấm áp, một cái nắm tay dịu dàng mang màu nắng... cũng đủ khiến lòng người được sưởi ấm. Không cần lời hứa, không cần hồi đáp - chỉ cần một bàn tay lặng lẽ chìa ra khi gió lùa qua khung cửa, chỉ cần ai đó ở cạnh để nhắc rằng"Mùa đông này, em không còn một mình nữa"…
Tác phẩm: Hải Hoa văn phòng truyệnTác giả: xiaoZtongxueLại là fic mới của tui đây👋Lần này mình đổi sang một môi trường mới nhé, không còn là chung cư nữa mà chuyển qua hẳn công ty văn phòng luôn.Vẫn sẽ xoay quanh những nhân vật thường lệ... và đương nhiên là mối quan hệ khác rồi.Nhưng mà khác như thế nào thì chờ xem nhé ~…
Series Đơn phương... nói về tâm tư, nỗi niềm của những cô gái ôm ấp mối tình đơn phương của mình mà không thể bộc lộ với người mình yêu dù chỉ một chút nên đành gửi gắm qua từng câu chữ, chỉ mong một ai đó có thể thấu hiểu...…
Kể về buổi đêm sinh nhật của Farah tròn tuổi 18.…
Trong căn phòng trọ số 42 toạ lạc tại quận Bình Thạnh, có 4 thanh niên với 4 tính cách khác nhau. Thế mà họ bám nhau cũng được 2 năm rồi, mà nhờ đấy, họ cũng cảm thấy mình có chút kì lạ⚠️ Truyện về DooGem và HiếuKew nên ai hong đu otp nào trong 2 thì lướt nhá, mình không chơi với người tiêu cực đâu nhóoo‼️Không có H, nhưng mà có chửi tục do mình xây dựng nhân vật theo kiểu bạn bè đồng niên ấy‼️…
Những đoạn ngắn linh tinh nảy ra trong đầu khi ngồi vã OTP :3…
Đây không phải là một áng văn chương về một chủ đề gì đó quá rõ ràng. Nó chỉ là những xúc cảm hàng ngày, những điều nhỏ nhặt nhất từ cuộc sống thực tế mà mình đã và đang trải nghiệm. Nó có thể vui, có thể buồn, nhưng đơn giản mình viết nó ra, vì mình muốn có ai đó có thể hiểu và đồng cảm với mình...…