Tâm sự tuổi 17
viết về tâm trạng của chính bản thân mình…
viết về tâm trạng của chính bản thân mình…
Nó.... ờm... mô tả là.... Đây là một câu truyện và... Nó liên quan đến tôi và... Thôi bỏ đi kiểu này chả hợp với mình gì cả...t-tôi k biết nữa, nó kể về những suy nghĩ của tôi và... Ừm- cứ đọc đi rồi b sẽ biết nó nói về điều gì ¯\_(ツ)_/¯…
Có bao giờ cậu thử tưởng tượng 1 thế giới không tình iu, không tình bạn chưa? ôi, nhạt nhẽo, nhạt nhẽo chỉ có nhạt nhẽo. Tệ lắm, khó ưa lắm, nhưng biết sao cho được nếu ta chỉ cô đơn như vậy. Ai sẽ bảo vệ ta? ai sẽ vỗ về ta hay ai ôm lấy ta khi ta ch,et đi. Thế giới tàn nhẫn, gia đình vô tâm là những ngôn từ phản ánh cái xã hội nay. Bạo lực học đường, quấy rối tình dục, trọng nam khinh nữ..Áp đặt, áp đặt, lũ khốn, lũ tàn ác! Tớ là Kiwwi, không phải 1 nhà văn giỏi, không phải 1 học sinh tốt, càng không phải 1 tác giả chuyên nghiệp. Tớ chỉ là cô bé còn đi học, tớ viết văn theo ngôn từ riêng của tớ, phong cách riêng màu sắc riêng! Tớ viết mẫu truyện này dựa theo những chuyện tớ đã thấy, đã nghe, đã gặp phải, đã trải qua. Tớ viết bằng cả sự phẫn nộ, sự bức xúc, buồn đau chứ không phải là sự nhu nhược hay bất lực. Tớ không phục cái xã hội, tớ quyết đấu tranh cho tớ, bạn bè tớ,người thân tớ.…
Im lặng. Sai trái. Cô độc. Đau khổ. Bất hạnh. Bệnh tật... Trong suốt cuộc đời ngắn ngủi của mình, cậu đã từng nếm trải tất cả những điều đó đủ nhiều để sớm biết trân trọng từng khoảnh khắc hạnh phúc nhỏ nhoi. Vì vậy, khi đứng trước ngưỡng cửa tái sinh, cậu truy cầu sức mạnh để kiếm tìm một chữ "An" cho cậu và mọi người xung quanh. Và giờ đây, chiếc bánh xe số phận lại tiếp tục quay, cậu tái sinh trong một cơ thể mới, tại một thế giới mới, mang theo những Phong Ấn quyền năng, thứ đồng thời cũng là sự nguyền rủa. Với kí ức từ tiền kiếp làm điểm tựa, liệu lần này ước nguyện của cậu có thành hiện thưc? Hay bóng tối của số mệnh vẫn tiếp tục theo đuổi, giam giữ cậu vĩnh viễn trong ngục tù tuyệt vọng?…
Tôi không đến đây để viết những dòng kể khổ.Tôi chỉ viết... vì chẳng biết giấu những điều này vào đâu cho lặng.Có những người lớn lên trong vòng tay đủ đầy, trong tiếng cười rộn rã quanh mâm cơm chiều.Còn tôi - lớn lên giữa những suy nghĩ chẳng gọi thành lời, tựa như đã quen với việc phải mạnh mẽ từ rất sớm.Tôi viết về những ngày mình lặng thinh, những đêm chỉ mong một ai đó dịu dàng hỏi: "Em có mệt không?"Viết về những lúc thấy lòng mình như khuyết một nhịp,chỉ cần một ánh mắt biết lắng nghe để hỏi khẽ: "Em có ổn không đấy?"Và nếu bạn cũng từng có cảm giác mình không thuộc về bất kỳ nơi nào...Có lẽ, bạn sẽ thấy một phần mình trong những dòng này - Câu chuyện của tôi, một đứa trẻ mang tâm hồn nhiều nghĩ ngợi, từng chỉ mong có một chốn bình yên để thuộc về.…
[Oneshot EunJi - ParkEunSeok&LeeJiAh] Nhật Ký Của Hoàng Hậu Lee Ji Ah"Hoàng hậu, ta yêu nàng..."...*Truyện lấy ý tưởng và cảm hứng từ phim "HOÀNG HẬU CUỐI CÙNG"**TRUYỆN LẤY BỐI CẢNH Ở THẾ KỈ 21 VẪN CÒN ĐẠI HÀN ĐẾ QUỐC (HÀN QUỐC KHI CÒN GIỮ CHẾ ĐỘ QUÂN CHỦ, TỪ ĐẤT NƯỚC ĐẾN KINH TẾ,...ĐỀU NHƯ ĐỜI THỰC, CHỈ KHÁC CHÍNH TRỊ VÀ ĐẤT NƯỚC ĐƯỢC HOÀNG GIA CAI QUẢN), CHỈ LÀ TƯỞNG TƯỢNG, HOÀN TOÀN KHÔNG CÓ THẬT!!!!!*…
‼️chỉ là fanfic, vui lòng không so sánh với thực tế. ‼️không reup, chuyển ver khi chưa có sự cho phép của mình‼️Có Hwill update more...…
I'll be waiting for you for a thousand lifetimes...…
Giá như...Hai tiếng vang lên biết bao hối hận và luyến tiếc..Cậu là kỉ niệm tuyệt vời, dù có mang đến bao nhiêu đau đớn, tôi vẫn sẽ không hối hận…
Đây là câu chuyện xoay quanh giữa tôi và 1 cô bạn cũ của tôi, tôi viết với tư cách như là đang tâm sự bày tỏ trên đây vì tôi thấy nó an toàn..…
văn phong mình ko quá tốt nên nếu đọc cảm thấy cấn cấn thì cứ nói nha.…
Cốt truyện sẽ xoay quanh cuốn nhật ký tình yêu thanh xuân của Chấn Lưu và Nhật Vỹ. Nhiều điều hứa hẹn với nhau...…
4 năm thanh thuần, em trưởng thành hơn, tự lập hơn. Cũng không còn tồn tại những đêm lạc lối trong cơn ác mộng đã từng kéo dài nữa. Có điều, cho dù chỉ là rất rất nhỏ, những gợn sóng trong lòng em vẫn chưa thể tĩnh lặng mà quên đi ngần ấy kí ức. Bằng một cách đầy miễn cưỡng, em chỉ có thể bắt ép nó chìm sâu dưới đáy bể của sự rung động.Anh biết bản thân khốn nạn, biết mình là kẻ yếu đuối chỉ biết trốn tránh. Nhưng cũng biết rằng đó là cách duy nhất, mà chỉ cần có thể, anh tuyệt đối sẽ không bỏ qua, cho dù là bằng cách thức đau lòng nhất, cam chịu nhất.- sao lại là cái này?- trà thanh lọc cơ thể, trái cây tốt cho sức khoẻ.#hoangha #nhatnhat #nhp/s: Tra My's story…
Mọi người đọc đi rùi bt.…
Trong lúc dành nhau chồng mình đánh mình, lôi mình xềnh xệch chả khác gì đồ vật. Lúc đấy trong đầu mình chỉ nghĩ đến 2 từ ly hôn không thể ở với nhau được nữa…